Đồng Nhân: Survival

Chương 306: Chương 306: Phân thân mất tích!?




“Đúng như cô bé Saeko nói đấy! Thực thì mà nói đây chả phải là bí mật gì đâu!” Lập tức, Jean cùng một vài thuộc hạ của cô ấy giơ súng xuất hiện ngay phía sau lưng hai người đó.

Thậm chí trầm mặc ít nói như Doom Slayer cũng đều xuất hiện cùng với một khẩu [Super Shotgun] trong tay đang chỉ về phía hai người đó.

“Lúc nào!?” Cả hai người kia giật mình kinh hãi rồi tựa lưng nhìn những người đang chĩa vũ khí về phía họ.

“Đáng tiếc, nhưng so với một đám nhóc luôn mồm muốn làm anh hùng gì đó thì bọn ta hiểu rõ hơn nhiều!”

“Với lại.... sống bao nhiêu lâu thử nghĩ còn bị lừa sao? Coi như lừa thì tôi chẳng còn sống như bây giờ!” Jean một mặt lạnh nhạt nhìn hai người thiếu niên chưa trải sự đời kia.

Với cô và biết bao binh sĩ từ các vũ trụ, đáng sợ nhất không phải kẻ địch, không phải quái vật mà chính là con người.

Bất kỳ vũ trụ nào mà bọn họ ở, quái vật sinh hóa đều do chính tay con người tạo ra nhằm vũ khí chiến tranh. Thậm chí chí là cấp trên đáng kính không ngừng ra lệnh lại chính là người muốn họ đi vào chỗ chết.

Mà Ren thì sao? Tuy rằng từ ban đầu cô theo cậu chỉ vì con chip trong đầu thiết kế sẽ nổ tung bất cứ lúc nào nếu như cô làm trái hợp đồng bị thu phục của hệ thống trò chơi chết giẫm này.

Nhưng sau đó thì sao? Chính cậu ta cũng đã yêu cầu cho các binh lính xóa bỏ những con chip nổ tung đầy nguy hiểm này....thay vào đó là những con chip đặc biệt giúp tăng cường sức mạnh tương tự như con Chip mà Ren đang sử dụng,nhiều hơn chính là thuốc, áo quần, trang bị,v..v......

Ren cũng chưa từng ép ai phải tuân theo mệnh lệnh của cậu cả. Mà cậu lại là người tiên phong trong việc tiêu diệt quái vật nữa,..... dù bình thường đúng là dâm dê thật ( chuyện ai cũng biết).

Với vị chỉ huy sẵn sàng hi sinh vì thuộc hạ này thì gặp được đã là may mắn cả đời của những người sinh ra làm lính như bọn họ rồi. Đây là việc được chứng thực kể từ khi Natasha đem video phát lại của lần chiến đấu với một con quái vật nhiễm bệnh biến dị Rage Crawler.

Dù có xích mích với Natasha, Ren vẫn không ngần ngại đẩy cô ra hứng chịu sát thương.

“Cô....” Thiếu nữ kia càng nghĩ càng tức, hoàn toàn cho rằng tất cả đều bị cậu tẩy não nhưng nào có biết rằng trước khi tẩy não thì Ren vốn đã có được tình cảm của họ.

Từ việc đối xử với người dân, thậm chí là thấu hiểu nhân tâm cũng thậm chí là lính đánh thuê cũng làm theo hợp đồng để có được những gì họ cần cũng có.

Nhất là việc một chỉ huy ''quái vật'' đi nấu ăn cho thủ hạ của mình.

Gặp việc này....Ren vui không? Đương nhiên là vui rồi chí ít nơi này đã đủ tư cách xem là một ngôi nhà để về.

Đột nhiên, từ ngoài nhà bếp 3 chị em Martha xuất hiện để hóa giải bầu không khí lúng túng này.

Martha một mặt khó chịu giận dữ nhìn thiếu niên thiếu nữ kia rồi nhìn về phía Ren cúi đầu xin lỗi:“ Xin lỗi...đây là hiểu lầm....là hai người bọn họ quá mức cảnh giác....”

“Chị đại!? Sao chị...” thiếu nữ kia dự định mở miệng phản bác thì bị Martha quát thẳng vào mặt:“ Im miệng....chị vốn yêu cầu hai người các em yên tĩnh vừa duy trì cảnh giác chứ không phải chọc vào địa bàn của người ta!”

“HAI NGƯỜI CÁC EM MUỐN GIẾT CẢ ĐỘI SAO?” Martha thấy hai thằng nhóc cứng đầu còn không biết hối cải kia liền vô cùng sợ hai đứa em của mình chết vì bị liên lụy.

Nhìn xung quanh đều là người mà hai thiếu niên này cho là ''ngu ngốc'' đã chĩa vũ khí vào bọn họ. Dù ngu đến mấy cũng biết rằng chính mình nên im miệng vì vạch trần không được thân phận ''quái vật'' thì chết chính là họ.

“Chị đại.....” Sau đó cả hai người nuốt nước bọt một mặt sợ hãi.

Thấy hai đứa nhóc chưa gì đã làm ra chuyện ngu như thế này. Đã không nghe lời còn bày đặt ra vẻ anh hùng....chính Martha, Robert cả Margaret đều muốn từ bỏ bọn họ. Nhưng cảm tình nên Martha hướng Ren cầu xin:“ Chúng tôi xin lỗi, là do tụi tôi không quản giáo hai người!”

“Hi vọng ngài tha cho bọn họ một lần!” Martha nhìn Ren một mặt khổ sở.

“Ồ....” Ren một mặt hờ hững, biết nguy hiểm rồi mới nhận sai? Mấy người nghĩ mình là nhân vật chính hay chỉ vì cùng là người chơi thì Ren tha cho bọn họ? Đáp án sai rồi:“ Ngươi là cái thá gì mà ta phải tha cho họ?”

Ren một mặt hờ hững, đang yên đang lành đi phá rối người khác không phải là một việc dễ chịu đâu. Mà cậu càng là một người dễ nổi nóng khi bữa tiệc Buffet mà cậu thành tâm chuẩn bị bị phá hỏng.

Martha thì dường như cắn răng rồi quyết định điều gì đó, vì cô thấy dường như Ren thật sự muốn đem bọn họ giải quyết nhưng không cho câu trả lời hợp lý thì Ren chắc chắn không thả họ rời đi:“ Tôi có thứ này để trao đổi cho họ sống ạ!”

“Để rồi xem!” Ren cười cười, thầm chấp nhận yêu cầu của bọn họ. Coi như đây là một bài học cho chúng nhớ rõ đi....đúng là lũ con nít ranh!

Sau đó Martha lấy ra một viên đá cổ ngữ màu vàng đưa cho Ren.

Mà cổ ngữ trên viên đá có nghĩa là [Thánh].

- Nhận được viên đã cổ ngữ [Thánh]

- Chức năng: Ban thuộc tính thánh vĩnh viễn cho người sử dụng mà không cần dựa vào niềm tin với thần linh.

Nhận viên đá này, Ren nở nụ cười rồi cất trữ vào trong [túi đồ] rồi gật đầu. Đây không phải là viên đá kỹ năng đắt tiền gì...nhưng nó chính là thứ mà cậu cần.

Vì người không có kỹ năng dạng khôi phục, tạo giáp hay là tăng phúc thì viên đá này hoàn toàn vô dụng.

Nhận đồ của người ta, nên Ren cũng ra hiệu cho các binh sĩ hạ vũ khí rồi nói:“ Thứ này không tồi......vậy thì đi đi...và hi vọng không có lần sau đâu nhé!”

Mọi chuyện phát sinh có một chút nhảm nhí. Tuy nhiên, một phần nào đó nó đến từ [Luck] của cậu tạo ra một tình huống nhận một vật phẩm mà cậu đang cần.

Với chí ít có thứ thuộc tính thánh này... thì nếu cậu có tạo vật là một con Undead dưới trướng thì chúng sẽ có một lượng kháng hệ thánh nhất định.

“Cám ơn!” Martha thở ra một hơi, rồi trừng mắt nhìn hai thiếu nam, thiếu nữ kia ra hiệu cho bọn họ nhanh chóng lượn ra ngoài.

Tuy rằng, tốn mất 1 viên đá cổ ngữ nhưng may là bọn họ không cần loại đá này dù rằng nếu bán đi thì nó thật sự vẫn vô cùng đáng tiền.

Hai người nhanh chóng lùi ra với vẻ mặt khó chịu, mà Martha thì sợ Ren đột nhiên đổi ý cho nên trực tiếp đem hai thằng nhóc này rồi liền chủ động rời khỏi nơi này.

Mà Ren cũng nhìn thuộc hạ của cậu gật đầu rồi quay lại việc nấu nướng.

Các thuộc hạ gật đầu rồi, từ từ trở về công việc của mình để lại Ren cùng Saeko đơn độc trong nhà bếp.

“Lâu rồi mới vào bếp cùng nhau nhỉ Saeko?” Ren cười cười, sau đó quét nhìn một vòng thân hình nóng bỏng của Saeko.

“Đúng vậy...cũng đúng thật lâu đâu!” Saeko nở nụ cười hiền dịu sau đó liền hỗ trợ Ren nấu nướng.

Đột nhiên Ren nghiêm túc lên tiếng:“ Em tập luyện quá sức nữa phải không?”

“Vâng!” Saeko thẳng thắng thừa nhận:“ Vì bắt kịp tốc độ của mọi người, nên em vẫn chăm chỉ rèn luyện!”

“Anh hiểu...nhưng cố gắng đừng làm quá sức kể cả sau khi sử dụng thuốc cũng thế! “

“Y tế công nghệ tuy cao, nhưng tác dụng phụ luôn tồn tại dù rất bé nhỏ!”

“May là anh về kịp cho em kịp ăn những món ăn đầy dinh dưỡng này đấy!”

Nghĩ ngợi một hồi, Ren quả quyết lấy ra viên đá cổ ngữ ra sau đó liền không do dự bóp nát nó hấp thụ sức mạnh mà nó truyền vào.

- Nhận được thuộc tính thánh

Ren bóp bóp tay, rồi giơ tay về phía Saeko niệm phép:“ {Chữa trị} “ Một kỹ năng chữa trị đi kèm với thuộc tính thánh.

Cả người Saeko sáng lên, khiến Saeko nhìn cơ thể mình với ánh nhìn ngạc nhiên:“ Em cảm giác như là bên trong vô cùng ấm áp vậy hơn nữa đau nhức mệt mỏi cũng dần khỏi hẳn rồi!”

“Đúng thế!” Ren cười cười, trước đó kỹ năng [Chữa trị] đơn thuần là kỹ năng dạng cầm máu, chủ yếu là cầm vết thương mà hiệu quả chữa trị lại vô cùng thấp. Muốn đạt hiệu quả này thì tốn rất nhiều năng lượng.

Mà bây giờ thì có thuộc tính {Thánh} thì dường như [Chữa trị] tiến hóa trở thành kỹ năng ma thuật đúng như tên gọi của nó.

“Giờ thì có lẽ nên chủ động đề thăng kỹ năng này mới được!”

Thuộc tính thánh, đúng thật là hỗ trợ vô địch!

Chỉ còn có thuộc tính này, cậu sẽ biến thành những thánh nhân phiên bản mini. Tựa như những việc thường làm mà các tu sĩ thường làm dưới trướng các giáo hội dị giới. Thánh lực, họ nhận từ đức tin (Faith) lòng tin càng mãnh liệt thì thánh lực bọn họ cũng thế.

Mà đa số vốn thì những tu sĩ thường sử dụng thuộc tính ánh sáng thì thường được chọn, do hệ quang tương thích với thánh rất cao.

Vì ánh sáng mãnh liệt từ mặt trời, vốn chính là năng lượng có chức năng thanh tẩy vi khuẩn, làm nóng,v..v..... Và mang ý nghĩa thần thánh nên ánh sáng luôn thường được chọn để đi cùng với hệ thánh.

Best Match!!!

Với ngoài hồi máu, trị liệu, thanh tẩy, chúc phúc và tạo giáp ảo ra thì còn có chức năng ''Tẩy não'' nếu sử dụng nó đúng lúc. Tất nhiên, con người luôn hướng tới cái ''đẹp'' và ''kỳ tích'' như là trị liệu một cách thần kỳ họ sẽ tôn người đó như là thánh sống.

Hay hhần y tái thế các kiểu con đà điểu! Nói chung đại loại vậy!

Còn chức năng sau như là xua tà ma, thanh tẩy lời nguyền cũng khiến bản thân càng được thêm thần thánh hóa lên. Kiểu như là phật tổ tái thế hay gì đó..... nói chung sẽ rất có lợi khi sang dị giới thể loại cổ đại như tam quốc, đấu phá,......

Trị liệu sư là một cái nghề có thể xem như là vô cùng hiếm hoi, tam quốc thời kỳ có Hoa Đà chuyên đông y tuy nhiên thật sự chỉ là thông thạo đông y thôi cứu nhiều người thì được tôn là thần y. Và đại đa số cũng trị liệu được những loại bệnh khó giải quyết, đập mặt mấy tên lăng băm ( thầy thuốc giả) cũng vì thế mà danh vọng ông mới cao.

Chưa kể tam quốc bệnh nhiều, kỳ thật vẫn là bắt nguồn bởi sự ngu dốt và áp bức bóc lột của giai cấp thống trị.

Cơ bản, tuy rằng thể chất của người cổ đại khỏe thật nhưng thật sự họ không đủ ăn, không đủ uống càng không đủ mặt! Chỉ là bị ép làm việc liên tục và sống trong hoàn cảnh khí hậu khắc nghiệt!

Thiếu sót dinh dưỡng khiến cho hệ miễn dịch suy giảm, cho nên luôn dễ mắc bệnh và dưới sự bóc lột lâu dài có những thứ món ăn cung cấp dinh dưỡng cần thiết không có thì cơ thể sẽ càng bị suy yếu đến mức có bệnh dịch thì chết như rạ.

Đấy chỉ là vài lý do khái quát, giờ Ren chỉ cần đến vào thời điểm này thì cơ bản triều đình nhà Hán chả là cái thá gì cả! Ren đảm bảo tương lai sẽ không còn chữ Trung Quốc trên bản đồ.

“Cơ mà lạ nhỉ? Sao viên đá này lại có mùi của mình nhỉ?”

Tiếp tục công việc nấu ăn, cái Astarted đã được cấp trên của bọn họ chấp nhận được tham gia bữa tiệc ăn mừng tuy nhiên không được cởi bỏ bộ giáp vì tối sẽ có phi thuyền đến đón bọn họ.

Cho nên các Astarted Space Marine chỉ đành có thể ăn ở bên ngoài sân, nhưng dù thế bọn họ vẫn vô cùng hài lòng với hương vị món ăn.

Ngoài đại đô, nhóm 12 người của Martha cắm trại tại một khu vực an toàn cách xa 3 bức tường. Tuy rằng hơi lạnh lẽo một chút, nhưng chí ít khiến cả đội thấy an toàn.

Ngồi bên cạnh đống lửa, Martha sắc mặt vô cùng khó chịu nhìn hai thằng nhóc đột dưng gây chuyện cũng chính vì vậy mà mất cả một viên đá cổ ngữ nên cô chỉ đành ngồi yên lặng để tạm thời lắng xuống cảm giác tức giận của mình.

“Chị đại....” Thiếu nam, thiếu nữ này cũng là một cặp thanh mai trúc mã gọi là Alex Ronaway cùng với Charlie Lix gương mặt cũng vô cùng hối hận vì đã tự động chủ trương hành động.

“Im miệng và kiểm điểm hành vi của hai em đi! “ Martha hừ lạnh rồi lấy ra vài cái bánh mà cô nhanh tay lấy từ bữa tiệc mệt mỏi cắn một chút.

“Nhưng coi như chị cứu tụi em được thì không nhất thiết tốn 1 viên đá cổ ngữ để chuộc chứ!?” Charlie một mặt khó chịu vẫn chưa chịu hối cải.

“Vẫn còn chưa hối cải sao?” Martha một mặt lạnh lùng:“ Vâng...để chị nói luôn nếu em cứ đăm đăm cái tính cách ngu xuẩn đó lần nữa thì chị chỉ còn cách mặc xác tụi em vậy!”

“Với khả năng của chị, chị vẫn hiểu rõ cảm giác của mình và nhất là với tên quái vật như thế thì chị không đảm bảo chính mình sẽ thoát ra khỏi đây nếu như tên đó nghiêm túc!” Martha một mặt nghiêm túc giải thích.

Trong lòng thì âm thầm chửi một câu:'' Đến phân thân của tên khốn này ta còn chưa chạm tay vào được thì làm sao mà cứu hai thằng ngu nổi chứ!?''

“Với lại nếu tôi nói không lầm thì chúng ta đã gặp người đó rồi đấy!”

“Đã gặp!? Chị không lầm chứ? Một tên quái vật mặc áo giáp đen xì kín người dị hợm đến em cũng chưa từng thấy mà!” Charlie một mặt líu ra líu ríu một cách đầy bối rối. Cô cho rằng chính Martha có vấn đề chứ không phải bản thân.

“Còn nhớ tới một người đeo mặt nạ màu trắng, mặc áo choàng đen 6 tháng trước không?” Martha hỏi nhỏ.

Thì 11 người còn lại thầm gật đầu, trong đầu phảng phất hiện ra hình ảnh người đàn ông ôn nhu săn sóc trước mặt họ.

Nhưng đáng tiếc, trong một trận chiến vì lỗi của bọn họ mà ''người đó'' đã bị chôn vùi trong phế tích rồi mất dấu không thấy tăm hơi.

“Margaret....em nói những gì em nhìn thấy đi!” Martha nhìn về phía em gái của mình rồi yên lặng chờ đợi cô bé giải thích.

Thì Margaret mới nói:“ Mọi người biết em có kỹ năng [Giám định] đúng chứ!?”

Tất cả cùng lúc gật đầu, sau đó Margaret lại giải thích tiếp:“ Thành thật mà nói thì người đàn ông bí ẩn đó là người đầu tiên mà em kinh hãi sau khi sử dụng [Giám định]”

“Đặc biệt chính là, người này chỉ là một [Phân thân] “

“Phân thân?” Những người khác mơ hồ.

“Để em giải thích kỹ: Đây là kỹ năng tạo một bản sao từ bản gốc với 50% sức mạnh, là một loại nhẫn thuật!”

“Đặc biệt người đàn ông đó, như mọi người thấy được có thể dễ dàng hành quyết một đội xác sống chỉ với vài nhát kiếm!”

Cả đội gật đầu thì một cô gái tóc đen ngực bự vội hỏi:“ Nhưng phân thân? Ý em là đại ca đó vốn chính là giả?”

“Không hẳn là giả,nhưng giống như một cơ thể phụ có cùng ký ức vậy....em cũng không rõ nên giải thích như thế nào nữa!” Margaret bối rối giải thích rồi chậm rãi nói tiếp:“Tuy rằng mạnh nhưng đó là khi người đó không dùng bất kỳ kỹ năng nào cả cũng mang thực lực mạnh như thế!”

“Không thể nào.....không dùng bất kỳ kỹ năng nào là sao? Làm sao có việc đó? Chậc....lẽ nào lúc đánh với mình anh ta cơ bản là xem nhẹ mình?” Alex đánh gãy lời nói của Margaret. Khiến cho Alex vô cùng cảm thấy khó chịu.

“Yên tĩnh!” Thì Martha lập tức lạnh giọng cảnh cáo.

“Sau đó, chúng ta cũng đã mời người đó gia nhập và đồng hành trong vòng 3 tháng!”

“Trong 3 tháng này, người này cho chúng ta chế tạo, sửa chữa vũ khí, trang bị cũng có sở thích nấu ăn!” Margaret nói.

“Thế thì liên quan gì tên quái vật kia chứ?” Charlie bắt đầu mất kiên nhẫn.

“Ý em là kỹ năng của người đàn ông đó cùng quái vật trong miệng của chị hoàn toàn tương tự!”

“Thậm chí tên quái vật trong miệng chị càng có cấp độ kỹ năng cao hơn cũng nhiều hơn trọng yếu là thật sự có kỹ năng [Phân thân]!” Margaret chậm rãi giải thích.

“Ý cưng nói là tên quái vật chính là đại ca đã bảo vệ chúng ta suốt 3 tháng sao?”

“Không thể nào....nếu như thế sao lại đại ca lại không nhận ra chúng ta? Với em có chắc đó chính là đại ca không?” Charlie một mặt hốt hoảng che miệng lại, cực kỳ hối hận hỏi. Nhưng càng vui khi biết được đại ca vẫn còn sống.

“Em ấy không chắc, nhưng chị thì có đấy!”

“Năng lực của chị như các em biết chính là nhìn thấu cảm xúc...trên thực tế chính là cảm nhận và nhìn thấy linh hồn của người đó!”

“Lúc trước ở quá xa nên chị không thể thấy được nhưng lúc khi cậu ta đến gần, chị có thể trăm phần trăm xác định người đó chính là đại ca chúng ta!” Martha một mặt nặng trĩu.

“Nếu chị biết sao chị không giải thích cho anh ấy?” Charlie giờ tức giận lại xấu hổ muốn chết, chính mình lại đi mắng chửi đại ca ân nhân của mình là quái vật.

Điều này khiến cô muốn tại chỗ tự sát ngay lập tức!

“Em biết tính cách của anh ta mà.....chưa quen thuộc thì chính là vô cùng cảnh giác....hơn nữa....anh ta không nhớ gì về chúng ta cả!”

“Đặc biệt là nếu em cứ làm càn mà chị không cản 8/10 là em sẽ bị loại bỏ ngay lập tức!” Martha nói.

Nghe vậy Alex cùng Charlie run lên rồi trầm mặt lẳng lặng ngồi trước đống lửa.

Phân thân của Ren vốn chính là những đơn vị mà Ren triệu hồi nhằm đi thám hiểm khu vực, khi mất triệu hồi sẽ truyền ký ức về nhưng nếu Ren không ở hành tinh thì sẽ không nhận được ký ức mà nó sẽ tán loạn khắp nơi trừ khi Ren tìm được vị trí mà phân thân mất!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.