Không khí không tránh khỏi rơi vào trạng thái cứng nhắc. Một tiếng mẹ của Inuyasha thành công khiến Izayoi chú ý về phía hắn, nghi hoặc không thôi:
“ Vị tiểu thư này.... “
Inuyasha cứng đờ. Hắn quên mất trạng thái hiện tại. Chóp mũi không biết vì xúc động hay men rượu làm nóng lên, cay nồng đến khó chịu.
Mẹ.
“ Chờ hai người kia vào rồi nói. “ Mikazuki lên tiếng hoãn lại không khí quái dị, trước tiên quay người trở vào trong. Izayoi thở dài, cảm thấy không khí thế này dường như là do sự xuất hiện của mình mà ra, cũng cúi đầu trước Sesshomaru, tiếp bước Mikazuki đi vào trong điện.
“ Sesshomaru-sama, ngài xem... “ Jaken theo thói quen khó bỏ quan sát sắc mặt chủ nhân của mình, chỉ thấy một mảnh bình tĩnh trên khuôn mặt tuấn mỹ lạnh lùng nọ. Tiểu yêu quái kỳ thực có ngàn vạn điều muốn hỏi, nhưng khi bị hồng y nữ nhân bên cạnh Sesshomaru-sama trừng mắt, tiểu yêu quái lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng nhìn hai người tiến vào.
Nữ nhân kia là thế quái nào vậy? Rõ ràng lúc hắn đi bên cạnh Sesshomaru-sama nhiều nhất chỉ có Akiko tiểu thư kia mà.....Nữ nhân này rốt cuộc từ chỗ nào chạy ra?
Không lẽ.....Sesshomaru-sama đột nhiên muốn thử tuyển cung tần mỹ nữ như thành chủ nhân loại?
Jaken ^_^|| →_→
Chắc là hắn nghĩ nhiều rồi đi.
Vào đến trong điện, yến tiệc lúc trước đã được thị nữ dọn dẹp hoàn hảo, trả lại vẻ ngoài vốn có của chủ điện hoàng cung trang nghiêm lạnh lẽo. Mikazuki thở dài ngồi xuống ngọc thai, không quan tâm đằng sau vẫn còn vài cái tọa ỷ khác. Izayoi ^_^|| bất đắc dĩ nở nụ cười: “ Mika-sama vẫn như ngày xưa a, một chút cũng không thay đổi. “
Tiếp nhận chén trà từ tay thị nữ, mỗ gia trưởng cũng không biết trạng thái hiện tại của mình có được gọi là không hề thay đổi hay không nữa: “ Hẳn là đi. Dù sao công chúa lâu như vậy mới gặp còn nói ta không thay đổi. Có thay đổi có lẽ là hai hài tử kia đi. “
Nhắc đến hai hài tử, Izayoi cuối cùng cũng có cơ hội mở lời: “ Mikazuki-sama, hài tử của ta.... “
“ Không đánh nữa!!!!! “ Bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng “ rống “ của Irasue, thành công ngắt đi lời nói đang dở dang của Izayoi. Sesshomaru và Inuyasha vừa vào đến bên trong, Irasue cũng vừa vặn hạ xuống, tông cửa chạy thẳng vào.
Tóc tai Tây quốc chủ mẫu tạm thời không đề cập đến, cái đặc biệt là lúc Irasue nhận ra trong điện còn có “ tình địch “ của mình.
Mỗ phu nhân kinh ngạc tròn mắt: “ Izayoi? “
Inu no Taisho theo sát phía sau cũng chỉ biết sờ mũi. Sesshomaru ghé mắt về phía này, yên lặng dùng tay áo che đi tầm nhìn của Inuyasha.
Tiểu cẩu cẩu: “..... Ta không phải trẻ con....”
Trường hợp lại rơi vào xấu hổ kỳ lạ. Mikazuki sau bao lần cứu chữa không khí cũng cạn lời, yên lặng uống xong chén trà của mình.
Hắn cũng nhọc lòng lắm a....
“ Các ngươi đều sống lại, vì cái gì không cho bọn ta biết sớm? “ Yêu Vương bệ hạ tà tà liếc mắt, đối tượng là phụ thân đại nhân đáng kính của mình. Inu no Taisho theo bản năng ngẩng đầu nhìn nóc điện, Izayoi lại xấu hổ cười: “ Điện hạ thứ lỗi, chúng ta sống lại cũng là ngoài ý muốn, lúc đó lại là giữa yến tiệc, cũng không tiện để lộ...”
“ Cái đó ta giải thích. “ Mikazuki hạ chén trà, nhàn nhạt nói: “ Là ta đem bọn họ hồi sinh. Vốn dĩ muốn chờ mọi chuyện kết thúc, nhưng tình thế rắc rối hiện tại e là không thể kéo dài hơn. Hiện tại Inuyasha không có khả năng tự bảo vệ mình. Ta cũng không biết mình còn can thiệp được bao lâu nữa, trong tình huống khẩn cấp đành nhờ Đại tướng. “
Hắn vừa dứt lời, gần như cùng lúc năm người còn lại mở miệng.
Sesshomaru: “ Tình huống khẩn cấp? “
Inuyasha: “ Cái gì gọi là không tự bảo vệ được a?”
Irasue: “ Không can thiệp được là sao?”
Inu no Taisho: “....Nà ní?”
Izayoi: “ Inuyasha? Hắn hiện tại ở đâu? “
Mikazuki:..... O_o
Cái vẹo gì vậy? Bộ đây là nơi nghiêm cung khảo vấn sao? Giờ hắn nói hắn chỉ có một cái miệng có chấm dứt được chuyện này không?
Cả năm người yên lặng liếc nhìn nhau.
“ Tóm lại những chuyện sau này mọi người tự hiểu. “Mikazuki diện vô biểu tình lau hắc tuyến sau ót: “ Còn hiện tại, cái cần quan tâm là đối phó với Tsukimaru thế nào. “
Nghe nói tình trạng của Inuyasha lúc này, Izayoi vẫn bồn chồn không thôi. Inu no Taisho vỗ vai an ủi nàng, ánh mắt không tự chủ phiêu về bên cạnh Sesshomaru.:
“Nói đi nói lại hiện tại tiểu cẩu cẩu vẫn an toàn. Nhưng mà.... Vị tiểu thư này là ai vậy? “
Irasue cùng Mikazuki động tác khá là tương đồng, đều sờ mũi quay đi. Trước con mắt tò mò soi mói của Inu no Taisho, Inuyasha theo bản năng rụt đầu trốn sau lưng Sesshomaru.
Lão phụ thân của hắn hình như không có chút nào đứng đắn cả.
Vấn đề là phải đối mặt thế nào với mẹ đây? Bộ dạng của hắn....
“ Từ từ!!! “ Inu no Taisho chợt nhận ra một vấn đề không nhỏ, quay đầu nhìn Izayoi, lại nhìn thiếu nữ sau lưng đại nhi tử: “ Giờ mới để ý! Thế nào lại giống như vậy? Là con cháu trong tộc của nàng? “
Inuyasha:.... →_→
Izayoi bản thân cũng nghi hoặc không thôi. Inuyasha còn chưa biết làm thế nào, Sesshomaru phía trước đã thay hắn quyết định:
“ Lằng nhằng đến lúc nào nữa? “
Hắn đột nhiên nâng tay, tháo đi khuyên tai màu đỏ tươi của Inuyasha. Tiểu cẩu cẩu hít một ngụm khí lạnh, trước khi bị ánh sáng chiếu lóa mắt cũng chỉ kịp mắng: “ Sesshomaru! Ngươi tên hố thân nhân này! “
Cường quang rạng rỡ phát ra, những người khác vô thức đưa tay che mắt lại. Chờ ánh sáng rút đi, tại chỗ chỉ còn lại thiếu niên xinh đẹp thanh tú đang lắc cổ áo Sesshomaru.
Inu no Taisho:.....
Ân, là thiếu niên không sai, bởi vì không có ngực nữa a.
“ Inu.... yasha? “ Izayoi khiếp sợ che miệng, hai mắt mở lớn. Hảo thiếu niên đỏ bừng khuôn mặt, nửa muốn cười nửa muốn khóc khẽ gọi: “... Mẹ.... “
Nước mắt của Izayoi không nén được rơi xuống, chẳng mấy chốc đã thấm ướt vạt áo. Inuyasha tay chân luống cuống, theo bản năng nhìn về phía cha mình, lại phát hiện phụ thân vô trách nhiệm đang nhìn hắn chằm chằm, tựa hồ muốn dùng ánh mắt chọc ra hai cái lỗ trên người hắn.
Lại nhìn Irasue và Mikazuki, hai người này thì đang ngửa đầu nhìn hoa văn trên nóc điện. Inuyasha chợt cảm nhận được thế giới thật sâu ác ý, mấp máy môi: “... T... Ta...Ta không.... “
Izayoi đột nhiên tiến lên, ôm lấy thiếu niên vào lòng: “ Con ta.... Thật xin lỗi.....”
Sesshomaru nhìn cảnh mẫu tử đoàn tụ này, trong lòng đột nhiên khó chịu không rõ lý do. Hắn nhướng mày chuyển tầm mắt về phía phụ thân mình, Inu no Taisho lập tức rùng mình.
Đừng nói đại nhi tử lại đem chủ ý đánh trên đầu hắn.... Cái này thật không vui đâu a!
Inuyasha trừ người thân bấy lâu nay còn chưa từng tiếp xúc với ai gần như vậy, thân thể không tránh khỏi cứng ngắc trong chốc lát. Nhưng khi y phục trên vai dần thấm ướt mang theo chút lạnh lẽo thấm dần vào da thịt, đôi mắt thiếu niên cũng theo đó mà đỏ lên.
Đây là mẹ của hắn, là người hắn vẫn luôn yêu quý không phải sao? Rõ ràng năm đó đau lòng như vậy....
Chủ điện rơi vào yên lặng, chỉ có tiếng nức nở khẽ của Izayoi thi thoảng vang lên. Irasue không tự nhiên quay đầu đi chỗ khác, vừa vặn đối diện ánh mắt tự tiếu phi tiếu của Mikazuki. Mỗ gia trưởng hiển nhiên bị thái độ của đệ nhất phu nhân chọc cười, hai mắt nhàn nhạt ý cười thanh thoát.
Irasue: Cười cái *beep*!
Nhận được cái trừng mắt đầy hung hãn của Tây quốc chủ mẫu, Mikazuki đến điểm liền dừng, cũng không có tiếp tục trêu chọc nàng. Chờ Izayoi bình tĩnh lại, thời gian cũng qua được nửa nén hương.
Izayoi khẽ lau nước mắt, nở nụ cười vuốt ve khuôn mặt thiếu niên: “ Nhi tử của ta.... Đã lớn như vậy rồi.... “
Inuyasha xấu hổ không thôi. Cảm giác cứ như bản thân chỉ đang là đứa trẻ hai trăm năm trước vậy. Thiếu niên không biết làm thế nào, chỉ có thể lí nhí gọi một tiếng: “ Mẹ...Ta....”
“ Haizzzzzz....” Inu no Taisho bất ngờ thở dài, khiến mọi người không thể không nhìn hắn. Khuyển Đại Tướng giật giật khóe môi, tiếc nuối nói: “ Còn tưởng ta đã có con dâu rồi kia chứ....”
“.... “
Gần như cùng lúc, vài ánh mắt hình lưỡi dao lập tức bắn đến trên mặt hắn.
Inuyasha cảm thấy bản thân thật sự có thể đào một cái hố để chui xuống được rồi.
“ Nói mới nhớ, “ Izayoi quay đầu nhìn tiểu nhi tử: “ Vì sao Inuyasha lại ăn mặc như vậy? “
“ Mọi chuyện để mai hẵng nói. “ Irasue thật sự không thể nhìn thêm được nữa, xông vào giải vây cho tiểu nhi tử của mình: “ Cũng đã không sớm nữa! Chuyện mở Lăng mộ nếu đã phải dời sang sáng mai, hiện tại nên để hài tử đi nghỉ ngơi trước đã. Izayoi ngươi đi theo ta, ta sẽ giải thích tất cả cho ngươi. “
Izayoi do dự nhìn sang Inuyasha cùng Sesshomaru, cuối cùng vẫn tạm buông tâm tình đi cùng Irasue trước. Inu no Taisho thì chưa đi vội, đang muốn bù đắp chút quan hệ phụ tử, một bàn tay kịp thời ngăn hắn lại:
“ Đại Tướng, ngài hẳn cũng nghe phu nhân nói rồi đi?”
Mỗ phụ thân sờ mũi không nói. Mikazuki híp mắt, vô thanh vô tức ra hiệu. Cuối cùng phải khuất phục đương nhiên là Inu no Taisho. Hắn nuối tiếc nhìn hai nhi tử, luôn cảm thấy có gì đó rất kỳ lạ.
Lúc nào phải chú ý tìm hiểu hơn mới phải. Lấy tính cách của Sesshomaru, cho dù Mikazuki trợ giúp cũng không thể nào ngoan ngoãn tiếp nhận đệ đệ như vậy được....
Thấy hắn lề mề như thế, Mikazuki vô cùng tốt bụng trợ giúp đem người đá đi.
Xong xuôi tất cả, hắn thở phào quay lại, không nghĩ đến vừa vặn nhìn thấy Inuyasha lắc cổ áo Sesshomaru:
“ Tên khốn này! Lúc nãy ngươi đã làm cái quỷ gì đó?”
Mikazuki: “..... “ Ai cứu hắn với!