Dragon World

Chương 116: Chương 116: Ban kỉ luật




“Watanabe-senpai! Chị bảo là không được dùng phép thuật đúng không! Vậy thì chị có thể yên tâm bởi tôi chỉ dùng thể thuật với bọn họ thôi!”

“Cậu là ai?” Mari nghi ngờ hỏi, nhìn sơ vào bộ đồng phục cô cũng có thể thấy rõ ràng đây là một học sinh khoa 2

“Kirigaya Kazuto! Lớp 1E!” Kirito từ từ nói

“Eh? K-Không thể nào! Cậu là.....Kirigaya-kun? Mặt...cậu....” với khuôn mặt nghi ngờ Mayumi nhìn kĩ lại Kirito lại lần nữa. Đây là lần đầu tiên cô gặp Kirito thật, không để cậu thất vọng, khuôn mặt Mayumi lúc này vẫn vô cùng dễ thương

“Cậu biết cậu ta sao Mayumi?” Mari cũng quay sang hỏi, dù sao đây là lần đầu cô thấy Mayumi thất thố đến vậy

“C-Cậu ấy là người tớ kể đấy! Là người đạt điểm cao phần lí thuyết đó!” nghe Mayumi hỏi cũng khiến Mari được thông não hẳn ra, cô nàng quay ra nhìn lại kĩ càng lại cậu học đệ năm nhất này

“Được rồi! Dù sao đánh nhau trong trường là vi phạm-”

“Vậy là ngoài trường thì không sao ạ!” Mấy người xung quanh nghe Kirito nói mà không khỏi toát mồ hôi hột. Bộ thằng này không biết người đang đứng trước mặt nó là ai sao

“Này! Cậu nói thế là ý gì? Đánh nhau trong bất kì trường hợp nào là không nên!” Mari cảm thấy khó chịu rồi, và đương nhiên trừ Kirito thì ai cũng biết điều đó

“Thì đó, chị bảo dùng phép thuật thì bị cấm, không oánh lộn trong trường vậy thì tôi đánh ngoài trường, cùng lắm thì dùng nắm đấm thôi!” nhìn bản mặt không quan tâm của Kirito khiến Mari cũng bị khơi lửa giận rồi, cô đang kìm nén ý nghĩ phang thẳng vào mặt thằng học đệ nhẩng nhơ này

“Hừ! Thay mặt Ban kỉ luật, tôi sẽ bắt cậu điều tra!” Không để Kirito trả lời, Mari bước tới túm áo cậu

“Ưm?” Mari bỗng khựng lại bởi cô nhận ra một điều, đó là sức mình không đủ để kéo tên học đệ đáng ghét này

Việc này hầu như là không thể nào, để làm Trưởng Ban Kỉ Luật cùng bộ ba đứng đầu Trường Đệ Nhất cùng Hội Trưởng Hội Học Sinh cùng Hội Trưởng Các CLB thì sức mạnh của cô nàng là điều không thể chối cãi

“Này! Cậu có vẻ thích bật tôi nhỉ? Đúng là học sinh năm nhất mà....Haizz, nghé không sợ cọp, cậu có làm sao cũng đừng trách tôi!” Mari có vẻ cũng đã hết sức chịu đựng, cầm chiếc CAD chuyên dụng lên tay, cô bắt đầu quá trình khởi động thức

“Cường Hóa sao? Chị cũng coi thường tôi quá đấy!”

“C-Cậu đọc được? Đùa à? Mà kệ đi, sau rồi tính!” Mari không chút hoang mang, di chuyển cực nhanh tới chỗ Kirito đến mức có cả ảo ảnh

*Bụp* một âm thanh nhẹ vang lên, nắm đấm nhỏ xinh đó đã nằm gọn trong bàn tay Kirito. Nhìn thì tưởng không mạnh nhưng nó lại mạnh không tưởng, không khí cũng bị cuốn theo một lúc

Mari cùng mấy người Ban Kỉ Luật cùng Mayumi hai mặt to tròn nhìn hết thảy, cú đấm uy lực đó lúc chạm bàn tay Kirito như bị yếu đi vô số lần vậy

“Có vẻ cậu cũng đâu phải loại học sinh bình thường!” đáp lại lời của Mari là ánh mắt mang ý cười của Kirito, cậu cũng không có ý định giải thích gì

“Vậy thì chiến đi!” Bên ngoài cũng có khá nhiều người tham gia náo nhiệt, nhận thấy tình hình dần không ổn, Mayumi cũng bắt buộc phải dừng lại cả hai

“Mari! Để lúc khác đi! Mà cả cậu nữa Kirigaya-kun, cậu cũng dừng lại luôn đi! Cả hai người về phòng tôi!” Không hiểu sao cả Kirito cùng Mari bỗng nghe lời Mayumi răm rắp, cả hai đi tới phòng của Hội Học Sinh trong khi mọi người vẫn đang ngơ ngác chẳng hiểu gì

........................

“…nghe hội trưởng nói như vậy, tôi sẽ bỏ qua lần này. Tôi không muốn việc này tái diễn thêm một lần nào nữa.”

Không có vẻ gì muốn ăn tươi nuốt sống kẻ thù và nhẹ nhàng cúi đầu, Mari quay đi nhưng vừa mới bước vài bước, cô ấy đã dừng lại và hỏi

“Tên của cậu?” Hình bóng của Kirito hiện ra trong đôi mắt nhỏ và long lanh đó khi cô ấy quay đầu lại

“Năm nhất lớp E, Kirigaya Kazuto”

“Tôi sẽ ghi nhớ cái tên đó.”

Cả Kirito cùng Mari sau khi được nhồi gần 1 giờ nghe thuyết giáo bởi Hội trưởng Hội Học Sinh thì cũng cùng nhau lau mồ hôi ra khỏi văn phòng

Sau lần này, có lẽ Kirito sẽ hiểu hơn về con người của Mayumi. Để cô nàng này nổi giận thì sẽ có một tương lai mệt mỏi chờ đợi ‘kẻ xấu số”

Đang trên đường về nhà, bỗng có hai nữ sinh tiến lại và bắt chuyện với cậu, trông thì có vẻ cả hai là bạn cùng lớp của Miyuki

“Mình là Mitsui Honoka! Mình thành thật xin lỗi vì đã nói những lời vừa nãy.” Cô ấy bỗng nhiên cúi gập người xuống, đầy vẻ thành thực khiến Kirito cảm thấy hơi xấu hổ.

“Cảm ơn bạn đã giúp đỡ chúng mình nếu không thì tất cả có lẽ đã bị phạt rồi!”

“Ừm” cả cô gái đằng sau cũng gật đầu đồng ý

Cả hai có lẽ đã hiểu nhầm hành động của Kirito thành là người cao thượng nhận hết sự chú ý của Hội trưởng và Trưởng Ban Kỉ Luật để giúp mọi người

“Cám ơn anh vì đã bảo vệ em. Morisaki-kun làm mọi việc rối tung lên, nhưng cũng nhờ có Onii-san mà mọi việc đã không trở nên quá tồi tệ.”

“…không có gì đâu. Mà đừng gọi tôi là Onii-san. Chúng ta đều là học sinh mới vào mà.”

“Em hiểu. Vậy sau này em phải xưng hô với anh là gì…” Trong đôi mắt của cô gái ấy ánh lên một cảm giác mãnh liệt.

“K-Kirito là được!”

“...ừm, được”

Làn không khí mỏng nhẹ nhàng vương lên mọi sự vật trên con đường, Kirito đi từ từ, theo cạnh cậu là Miyuki cùng Sonaka, đi trước là Erika, Mizuki và Kitayama Shizuki ở lớp A, Shizuku chính là cô gái đã đỡ Honoka khi Mayumi xuất hiện.

Còn cặp đôi gay lọ Leo X Miki thì chậm chạp theo sau, có vẻ họ cũng đang tận hưởng khoảng thời gian bên nhau

.......................

Một ngày mới lại bắt đầu, nhóm của Kirito cũng dần đông hơn, mọi người vừa đi vừa trò chuyện khiến ai nhìn vào cũng chỉ có thể phán một câu: “Tuổi trẻ thật là tốt!”

Tuy nhiên, khi cả sáu người họ đang tản bộ trên một quãng ngắn khi tới trường, từ phía sau, họ chợt nghe thấy tiếng gọi “Kirito-kun~~” thân mật đến nỗi khiến cho bất cứ ai đó dù không biết mô tê gì mà nghe thấy cũng phải đỏ mặt

“Kirito-kun, chào buổi sáng. Và cả Miyuki nữa, chào buổi sáng.”

“Chào buổi sáng, Hội trưởng.” người vừa lướt đến là Hội trưởng Hội Học Sinh-Saegusa Mayumi

“Chị chỉ có một mình thôi ư, Hội trưởng?” Mặc dù chỉ cần nhìn thôi đã biết rõ câu trả lời rồi, nhưng câu hỏi đó vẫn là cần thiết, kiểu như một lời nói tế nhị mời cô ấy cùng nhau đi bộ đến trường.

“Hừm. thật là sáng nay cũng chẳng có ai đi cùng mình tới trường cả.” Một lời xác nhận cho câu hỏi trên cả theo nghĩa đen và nghĩa bóng.

Mặc dù có nói sao đi nữa… Hội trưởng quả thật rất duyên dáng.

“Hừm, mình định tìm cơ hội để nói chuyện với bạn một cách chi tiết hơn. Bạn có định làm gì trong giờ nghỉ trưa không?”

“Em định đến ăn ở quán ạ.”

“Với Kirito-kun ư?”

“Không ạ, Onii-sama và em học ở hai lớp khác nhau nên…” Mayumi suy nghĩ một chút rồi nói

“Ừm....về chuyện này, tại sao bạn không cùng mình tới phòng Hội Học Sinh vào giờ ăn trưa nhỉ? Nếu bạn không mang bento theo thì trong phòng cũng có một chiếc máy chế biến thức ăn tự động đó.”

“… Phòng của Hội học sinh cũng được trang bị mô-đun phục vụ thức ăn nữa ư?”

Dáng vẻ điềm đạm của Miyuki lúc trước giờ không che dấu nổi hết vẻ ngạc nhiên trong câu hỏi của cô ấy.

Cùng với đó là một cảm giác có chút gì đấy hơi ngốc nghếch.

“Trước khi vào trong phòng của Hội học sinh, mình không bật mí gì nhiều đâu nhé. Nhưng cái đó là cho những học sinh phải làm việc quá giờ ấy mà.” Mayumi nở nụ cười có chút ngượng ngùng trong khi cố thuyết phục Miyuki

Cả hai chấp nhận, dù sao thì hôm nay Kirito cũng chẳng mang gì theo cho bữa trưa cả

....................

“Chào mừng, đừng để ý đến chúng mình, cứ vào đi.” Ngay trước mặt họ, giọng nói phát ra từ chỗ đối diện cuối chiếc bàn

“Em xin phép ạ!” Mikuki nhanh chóng đi vào, theo sau là Kirito

“Các bạn ngồi đi. Chúng ta sẽ trò chuyện trong bữa ăn nhé!” Mayumi cười cười làm giải tỏa không khí trong phòng

Ngay lúc đó, một tín hiệu được truyền tới bộ phận bên trong chiếc bàn, sắp xếp lại biến nó thành một chiếc bàn hoàn hảo cho một bữa ăn

Không để tâm tới điều đó, hai anh em họ tiến đến chiếc bàn chắc là cũng khá đắt tiền đó và chọn chỗ ngồi cho mình. Miyuki nhẹ nhàng kéo chiếc ghế ra và ngồi xuống, trong khi đó Tatsuya chọn chiếc ghế ngay bên cạnh cô bé.

Đối với một người luôn khăng khăng anh trai mình lúc nào cũng ở vị thế cao hơn mình như cô ấy thì lý do mà hôm nay Miyuki cố gắng kiểm soát sự thiếu kiềm chế của mình chính là vì cô ấy hiểu rằng hôm nay mình sẽ là tâm điểm của cuộc gặp mặt này

“Thịt, cá, hay đồ ăn chay, các bạn thích loại nào hơn?” Ở đây không chỉ đáng ngạc nhiên vì có một mô-đun phục vụ thức ăn mà còn ở sự phức tạp trong việc chọn lựa nữa

“Có chức năng thủ công không? Miyuki nó không ăn được cá ngừ, lạc, rau cải,....” Kirito nói ra một tràng khiến tất cả mọi người đều đưa ánh mắt về phía cặp anh em nhà này

“........” X4

“Thôi để tôi tự nấu cho, mà máy có chức năng tự túc chứ?”

“Ừm...đương nhiên, nhưng chẳng ai dùng cả!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.