CHƯƠNG 1 – LỜI TỰA
Dụ thụ không phải cứ muốn làm là có thể làm được.
Nếu băng sơn biến thành sói, cúc hoa cũng muốn vẫy vùng.
Dụ thụ không phải cứ muốn làm là có thể làm được.
Bị buộc thật chặt.
Không thể phóng thích.
Nước mắt lưng tròng.
Dụ thụ không phải cứ muốn làm là có thể làm được.
Châm ngòi dục vọng.
Xoay người phóng đãng.
Thở gấp *** đãng.
[Vô phương không thể nghĩ ra nổi tên cho hai nhân vật chính trong truyện này.]
Dụ thụ tiên sinh trời sinh có tư chất rất tốt, ngày thường luôn mang một khuôn mặt rất kiều mị, lông mi cong dài, ánh mắt đặc biệt câu nhân, hai viên trân châu đen nhánh khảm trong hốc mắt trong veo như nước, một năm bốn mùa đôi môi không bao giờ lột da, lúc nào cũng duy trì trạng thái ướt át phấn nộn, hơn nữa còn mang một làn da trắng hồng khiến mọi minh tinh đều phải ghen tị, da thịt không hề có chút tì vết nào bao bọc lấy thân hình mềm mại, không có một nam nhân nào có thể chống cự lại mị lực của dụ thụ tiên sinh.
Chính là dụ thụ tiên sinh đang rất buồn rầu.
Vòng nhân sinh luẩn quẩn thật sự rất loạn, cậu không nghĩ mình có thể tùy tiện tìm đại một nơi thích hợp để dựa dẫm, nhưng dưới gầm trời đầy cây cỏ này cậu biết tìm ai đây. (1)
Đúng vậy, dụ thụ tiên sinh hiện đang buồn rầu về đại sự nhân sinh của mình – tìm đối tượng kết giao.
Cậu muốn tìm một người đẹp trai có năng lực bảo hộ mình, vóc người lại đẹp tính cách lại tốt, năng lực phía dưới cũng phải hoàn hảo, hòa hợp cả đời với cậu.
Dụ thụ tiên sinh chính là một tiểu nam sinh ngây thơ như vậy.
Lại nói, gần đây dụ thụ tiên sinh có một mục tiêu rất tốt, chính là băng sơn tiên sinh ở lầu trên cùng nhà trọ với cậu.
Băng sơn tiên sinh là con rùa biển (2), cho nên dụ thụ tiên sinh cũng chỉ gần đây mới phát hiện ra một người cực kì đẹp trai ra ra vào vào khu nhà trọ của mình.
Thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy băng sơn tiên sinh, dụ thụ tiên sinh bỗng nhiên ngây người!
Kia ánh mắt thâm trầm, sống mũi cao ngất, đôi môi khêu gợi, kia khí chất, kia dáng người, kia khí lực…
Dụ thụ tiên sinh cứ như vậy mà bị mê hoặc, nhất là ở biểu tình bàng quan lạnh lùng của băng sơn tiên sinh.
Dụ thụ tiên sinh nuôi chí muốn dụ dỗ băng sơn tiên sinh sớm có ngày đè mình ra, nội tâm cậu mừng thầm: Mẫu người lãng mạn của cậu rốt cục cũng xuất hiện rồi đây sao!
*Chú thích:
(1) Nguyên văn từ QT là “Thiên nhai phương thảo”, nguyên gốc sẽ là “Thiên nhai hà xử vô phương thảo”, có nghĩa dưới gầm trời chỗ nào chẳng có cây cỏ, ý nói đất trời này thiếu gì người để yêu ý.
(2) Rùa biển: mình không có bản raw tiếng Trung, chỉ có bản QT, mà trong đó ghi là ‘rùa biển’ sẵn cho nên mình nghĩ ý câu này chỉ băng sơn tiên sinh là kẻ chỉ biết ru rú trong nhà. Nhưng bạn Op (comment ở dưới bài) có sửa lại đây là chỉ những người mới đi du học về. Mình bổ sung thêm vào đây để các bạn tham khảo nhé.
*Những từ nằm trong [] đều là của tác giả nha, mình không bao giờ chen ngang lời của mình vào giữa văn bản hết (^_^)