Dụ Dỗ Tiểu Hồ Ly

Chương 136: Chương 136: Lời đồn đại nhảm nhí (1)




Từ khi chuyện tổ tôn của Bạch Phù Thạch truyền ra ngoài, ngày ngày Bạch Ngọc cốc đều không ngừng có khách đến tìm hiểu, hồ tộc thân thích bằng hữu thì cứ vài ngày lại đến thăm một lần, kể cả hoa tiên, thụ tiên, mèo tiên, căn (rễ) tiên cũng đều tìm đến cửa.

Bọn họ hoặc là tìm kiếm sự che chở, hoặc là kể khổ kêu oan, hoặc chỉ đơn giản là muốn gặp mặt thần tượng, chỉ cần vào qua cánh cửa Bạch Ngọc cốc. Tâm lý của bọn họ kỳ thật có thể lý giải được, trong một quần thể thế lực yếu bỗng xuất hiện một đại biểu có pháp lực cao cường, tự nhiên bọn họ hy vọng có thể tìm được sự che chở, an ủi của nàng.

Đối với tình huống này, vợ chồng Bạch Nguyên Tùng Thần cảm thấy rất khó xử, vốn có ý định cho nữ nhi yên tĩnh vài ngày, nhưng lại bị những người này làm náo loạn, bọn họ không đành lòng đuổi người, chỉ có thể cười khổ mà nghênh đón, tuy nhiên vợ chồng họ cũng muốn mượn cơ hội này để răn dạy Bạch Bạch cách đối nhân xử thế.

Mỗi ngày Bạch Bạch đều nghe rất nhiều lời than phiền ở nhiều nơi, nàng nhận ra rằng bản thân mình may mắn được bảo vệ hơn họ nhiều, nàng cảm thấy họ rất khổ sở nhưng lại không có cách nào giúp đỡ họ, trong lòng vô cùng buồn chán, nụ cười trên môi càng ngày càng ít, làm cho vợ chồng Bạch Nguyên Tùng Thần đau lòng muốn chết.

Mà thông qua các tiểu tiên này, gia đình ba người nhà nàng cũng nghe được không ít lời đồn đại trên Thiên đình.

Lời đồn đại liệt kê rất nhiều tội trạng của Bạch Bạch trong Âm ti Địa phủ. Đầu tiên là nàng cùng với yêu ma dưới Âm ti Địa phủ câu kết làm bậy, tự tiện rời Quỷ Môn quan, lại còn ám chỉ đệ tử của Thanh Lương quan vì việc tư mà sai khiến Bạch Bạch dùng sắc đẹp quyến rũ thủ lĩnh phản quân dưới Địa phủ, dâm đãng vô sỉ, ai cũng có thể lám chồng.

Lục công chúa còn thêm thắt vào rằng Bạch Bạch ngang ngược, kiêu ngạo, ương ngạnh, chuyên đi khiêu khích nữ nhân, ngầm ý bảo nàng cố tình nhằm vào Thiên đình Long cung, nhưng mà Thiên đình Long cung ngược lại vì muốn lấy đại cục làm trọng nên chịu nhục.

Các tiểu tiên đương nhiên là không tin những lời đồn kia, ai nấy trong lòng đều căm phẫn cho rằng Thiên đình cố ý vu oan cho Bạch Bạch, đại bộ phận thần tiên trên Thiên đình đều hiểu rõ con người Thiên đế, cho nên đối với loại tin đồn này thì cũng không quá tin, nhưng đối với những việc Thanh Lương quan đã làm dưới Địa phủ thì bọn họ thực sự có điểm hoài nghi.

Một vài vị tiên nhân còn tìm đến những thiên binh đang dưỡng thương trên Thiên đình để hỏi tình hình tháng bảy dưới Âm ti Địa phủ. Những thiên binh thiên tướng trước đó đã nghe nghiêm lệnh của Thiên đình, tuy nhiên có nhiều người không muốn vu oan đắc tội với Thanh Lương quan, rất nhiều chuyện Thiên đế cho hoặc không cho nói trở nên hàm hồ, ngược lại cũng không làm sáng tỏ được gì.

Dưới tình huống đó các tiên nhân so sánh những lời của thiên binh thiên tướng với những lời đồn đại thấy có điểm tương đồng.

Ví dụ như trong suốt tháng bảy dưới Địa phủ ngoài hai ngày đầu thì không có phản quân đánh sâu vào Quỷ Môn quan, mà trong tháng bảy đấy Bạch Bạch phần lớn là không có mặt tại Quỷ môn quan, hành tung không rõ ràng. Tuy nhiên không ít người ca ngợi Bạch Bạch từng lên võ đài đánh trắng trận mang tính quyết định nhưng mà sau đó lại biến mất, mà nguyên nhân chủ yếu là trong Quỷ Môn quan Mặc Yểm ngăn chặn quỷ tộc yêu binh, làm cho tất cả phản quân dưới Địa phủ kinh sợ, cho nên mới nửa tháng mà Quỷ môn quan đã bình yên vô sự.

Vì vậy lời đồn đại có rất nhiều phiên bản, nhưng tất cả dều chung một vấn đề đó là uy tín của Thanh Lương quan trên Thiên đình bị sứt mẻ không ít.

Minh Ất chân nhân cũng nghe được những tin đồn này, nhưng tuyệt nhiên không hề sốt ruột, chỉ cười cười nói với các đệ tử: “ Thiên đế rốt cục thật thông minh, biết dùng thủ đoạn nhỏ đấy để đối phó với Thanh Lương quan.”

Tính nóng nẩy của Ngũ đệ tử Vân Chỉ lại bùng lên: “ Chẳng lẽ lại để cho bọn chúng tự do bôi nhọ Bạch Bạch?” Đối với việc Vân Khởi đáp ứng với Mặc Yểm dùng Bạch Bạch để đổi lấy bình an cho Địa phủ Âm ti, kỳ thật một vài sư huynh đệ đều cảm thấy thiệt thòi cho Bạch Bạch. Thiên đế muốn bôi nhọ bọn họ thế nào bọn họ cũng không muốn giải thích, chỉ hận pháp lực của bản thân không đủ mạnh, khiến cho một cô nương thiện lương thuần khiết như Bạch Bạch bị ngươi ta bôi xấu, bọn họ không nuốt được cục tức này.

Minh Ất chân nhân cười cười nói: “ Thanh giả tự thanh, trọc giả tự trọc, ta đã đồng ý gả Bạch Bạch cho Mặc Yểm, về phần những lời đồn đại này tùy bọn hắn xử lý”

Chúng đệ tử chấn động, sự phụ thật sự đồng ý gả Bạch Bạch cho Mặc Yểm sao? Chảng may Bạch Bạch bị Mặc Yểm bắt nạt thì làm sao bây giờ? Bọn họ còn muốn hỏi thêm nhưng lại bị Minh Ất chân nhân phất phất tay đuổi ra ngoài, chỉ yêu cầu bọn họ chăm chỉ luyện công phu, không cần quan tâm đến những lời đồn đại nhảm nhí.

Mấy sư huynh, sư đệ rời khỏi phòng sư phụ, thần sắc mỗi người khác nhau. Vân Cảnh rơi vào trạng thái im lặng hiếm có. Vân Khởi thì lại cực kỳ bình tĩnh, dường như chuyện này cũng không ngoài tiên liệu. Vân Hư lo lắng nói: “ Mặc Yểm người này thâm sâu, ác độc, sư phụ gả Bạch Bạch cho hắn… chuyện này, làm sao có thể.”

Vân Chỉ lại không đồng ý với ý kiến đó: “ Mặc Yểm không phải không có ưu điểm, pháp lực của hắn cao cường, ngoài ra hắn còn yêu thương Bạch Bạch.”

Vân Sơ nhìn Vân Khởi, nói: “ Ngươi chắc hẳn cũng vui mừng cho hắn.”

Vâm Khởi nói: “ Thất vọng mà nói, Mặc Yểm đối với Bạch Bạch như thế nào, không ai có thể can thiệp, hắn quan tâm đến cảm nhận của Bạch Bạch chứ không phải muốn làm gì thì làm, như vậy là đủ chứng minh tâm ý của hắn đối với Bạch Bạch.”

Vân Cảnh bỗng nói: “ Các ngươi chỉ thay Bạch Bạch lo lắng mà không nghĩ tới nếu Bạch Bạch gả cho Mặc Yểm se phát sinh một sự kiện vô cùng nghiêm trọng.”

“ Chuyện gì?” Các sư huynh sư đệ bị thần sắc nghiêm trọng của hắn làm cho lo lắng cùng kêu lên hỏi.

“ Bạch Bạch là sư muội của chúng ta đúng hay không?” Mọi người nhất loạt gật đầu.

“ Mặc Yểm là đại ca của sư phụ đúng hay không?” Lại một lần nữa gật đầu.

“ Nếu như bọn họ thành vợ chồng, thì bối phận (vai vế) phải tính như thế nào? Bạch Bạch sẽ là chị dâu của sư phụ, sau đó sẽ thành sư thẩm của chúng ta? Hay là Mặc Yểm sẽ thành em rể của chúng ta?” Vân Cảnh vẻ mặt quấn quýt hỏi.

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, lặng thinh không nói gì.

Mùng mười tháng tám, Bạch Nguyên Tùng Thần và Vân Hạo Tuyết đưa Bạch Bạch trở về Thanh Lương quan, những ngày này những lời đồn đại làm vợ chồng lòng nặng như đeo đá. Lúc có khách bọn họ đương nhiên không biểu hiện gì, chỉ khi nào không có mới vụng trộm hỏi Bạch Bạch chuyện xảy ra dưới Địa phủ, càng hỏi càng kinh ngạc, Vân Hạo Tuyết vốn tưởng Minh Ất nói đem Bạch Bạch gả cho Mặc Yểm là câu nói đùa, bây giờ nghe đến chuyện này thì rất có khả năng câu nói đấy thành sự thật.

Con rể có pháp lực cao cường như vậy quả thật là rất tốt, nhưng người con rể này tính tình lại làm cho người ta rất lo lắng, hai vợ chồng chỉ lo nếu thật sự gả Bạch bạch cho hắn, hắn có bắt nạt Bạch Bạch thì cũng không có ai dám xuất đầu lộ diện bảo vệ. Cho nên bọn họ quyết định tìm Minh Ất chân nhân nói cho rõ ràng.

Mặc kệ lời Mặc Yểm nói là thật hay giả, vợ chồng bọn họ tuyệt đối không đồng ý gả nữ nhi cho kẻ bại hoại như hắn!

Hai vợ chồng đưa Bạch Bạch đến Thanh Lương quan đã được Huyền Thư dẫn vào thiên điện. Minh Ất chân nhân cùng với vợ chồng Bạch thị hàn huyên một hồi, Bạch Nguyên Tùng Thần ho khan hai tiếng nói: “ Không biết gần đây chân nhân có nghe những lời đồn đại trên Thiên đình?”

Minh Ất chân nhân sớm có chuẩn bị, thản nhiên nói: “ Có nghe qua, có người dụng tâm thâm sâu muốn đối phó với Thanh Lương quan, chỉ thiệt thòi cho Bạch Bạch.”

Bạch Nguyên Tùng nói: “ Những tiên nhân kia nói như thế nào, vợ cồng chúng ta không để trong lòng, chỉ là…. Chỉ là Mặc Yểm có nói với Bạch Bạch là chân nhân đồng ý gả Bạch Bạch cho hắn, chuyện này, cái này rốt cục là như thế nào?”

Minh Ất chân nhân sớm có chuẩn bị, thản nhiên nói:” Nghe qua, có người dụng tâm kín đáo muốn đối phó Thanh Lương quan, chỉ là ủy khuất Bạch Bạch.”

Bạch Nguyên Tùng thả lỏng nói:” Những tiên nhân nói như thế nào, chúng ta vợ chồng không để trong lòng, chỉ là…… Chỉ là chuyện về Mặc Yểm, chân nhân ngươi đáp ứng bả Bạch Bạch gả cho hắn, chuyện này, chuyện này đến tột cùng là sao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.