Vân Hạo Tuyết nghe những Bạch Bạch nói thì lại càng hoảng sợ, thất kinh hỏi: “ Sư phụ của con thật sự nói vậy sao?”
Bạch Bạch nói: “ Con không hề hỏi sư phụ, nhưng sư phụ nói…” Nàng vừa trở về Thiên đình đã bị cha mẹ dẫn về nhà, không nói chuyện riêng với sư phụ được nhiều.
Vân Hạo Tuyết nhẹ nhàng thở ra nói: “ Chắc là sư phụ ngươi nói hươu nói vượn, trêu ngươi thôi, Chân Nhân trêu thái quá rồi!”
Nàng cả kinh nhưng không ngờ tới, thực ra chuyện nàng và Mặc Yểm gặp gỡ nhau cũng là tâm nguyện của nàng. Bạch Bạch tình nguyện tin tưởng hoặc có thể nói trong đáy lòng nàng hy vọng câu Mặc Yểm nói: “ Sư phụ đồng ý gả nàng làm thê tử cho ta” là thật.
Nếu như trước đây nàng đề phòng, bài xích Mặc Yểm, Mặc Yểm nói những lời này nàng hoàn toàn có thể coi là gió thổi bên tai, Mặc yểm lừa gạt nàng không phải chỉ một, hai lần, những lời này người không biết sẽ cho là Minh Ất cùng Mặc Yểm lén “Giao dịch” làm cho người nghe cảm thấy khó tưởng tưởng, vô cùng thiếu căn cứ.
Nhưng mà Bạch Bạch lại ghi nhớ những lời này, thậm chí khi mẫu thân nàng yêu cầu nàng đoạn tuyệt quan hệ với Mặc Yểm, trong lòng nàng có phần tin tưởng sư phụ hơn mẫu thân một chút, nên có ý chống lại đề nghị của mẫu thân.
Nhưng mẫu thân nàng hoàn toàn không phát hiện ra điều này, Vân Hạo Tuyết thậm chí còn tủm tỉm, bắt đầu nhắc nhở Bạch Bạch về kế hoạch chọn con rể. Pháp lực của Bạch Bạch tăng tiến nhanh chóng không nằm trong phạm vi kế hoặc của vợ chồng họ, nên ứng viên Hồng Hồng cũng đang được cân nhắc, Vân Hạo Tuyết bắt đầu lo lắng mở rộng phạm vi kén rể, Bạch Bạch bây giờ lợi hại như vậy, tiên nhân trên trời cũng không thể xem thường nàng, vậy nên tự nhiên điều kiện kén rể cũng cao hơn.
Bạch Bạch lẳng lặng ngồi cạnh mẫu thân, nghe mẫu thân hưng phấn liệt kê, nhưng trong lòng nàng không mảy may có gợn ý. Vân Hạo Tuyết nói một hồi, rốt cục cũng phát hiện ra lòng của nữ nhân không yên, cảm thấy có chút kỳ quái, đúng lúc này thì Bạch Nguyên Tùng trở về, nàng vội vã đi hỏi phu quân tình hình gặp gỡ Minh Ất chân nhân ra sao, nên đã quên mất thái độ của Bạch Bạch.
Sắc mặt Bạch Nguyên Tùng thoải mái nói: “ Ta cùng với Minh Ất chân nhân nói chuyện, người nói đã biết, không có vấn đề gì trở ngại”
Câu trả lời làm cho cả nhà Bạch thị yên lòng, không còn để tâm đến chuyện này nữa. Bọn họ không có hứng thú nhắc đến chuyện này, nhưng người khác lại khó quên.
Lục công chúa hổn hển trở lại Thiên cung, đến gặp Thiên đế để tố cáo, thêm mắm thêm muối vào câu chuyện. Thiên đế nghe đến “ Bạch Nguyên Tùng ” thì toàn thân chấn động, đây chẳng phải là phụ thân của tiểu hồ ly tinh sao?
Thiên đế nhớ rõ ràng hắn không hề đề phòng Thanh Lương quan, Bạch Bạch làm môn đệ của Minh Ất chân nhân, đã từng gây chuyện lớn với Quỳnh Nguyệt tiên tử, hắn đã nhanh chóng tìm hiểu thân thế của Bạch Bạch, và hắn cũng biết Minh Ất chân nhân đã nhiều lần chiếu cố cho vợ chồng Bạch Nguyên Tùng và Vân Hạo Tuyết. Hai người này chính là phụ mẫu của Bạch Bạch. Bây giờ đến lượt Lục công chúa gây sự cùng với tiểu hồ ly này.
Bắt nạt nữ nhi của hắn cùng với Tam công chúa của Nam Hải Long cung còn chưa đủ, hôn nay lại còn bắt nạt Lục công chúa của Tây Hải Long cung, đây không thể là sự kiện ngẫu nhiên được, chắc chắn là khiêu khích!
Sắc mặt Thiên đế tối sầm lại như mực, nhưng hắn do dự, không hề hứa hẹn sẽ tìm lại công bằng cho Lục công chúa.
Lục công chúa để ý thấy nét mặt của Thiên đế, có thể đoán ra được thái độ, nàng ta vội vàng đổ thêm dầu vào lửa nói: “ Mấy con hồ tiên nhỏ nhoi mà còn kiêu ngạo như vậy, không chịu sự quản giáo, nếu lan truyền ra bên ngoài thì có là sẽ có rất nhiều tiểu tiên hạ đẳng trên Thiên đình muốn tạo phản không?”
Chiêu này của Lục công chúa được đúc rút từ quan hệ của nàng ta và phụ vương, phàm là người có thân phận địa vị cao lại càng chú ý, nghi ngờ quyền uy của mình, người nào dám tạo phản, một khi sự tình đã đến giai đoạn này thì chỉ cần việc nhỏ như hạt đậu cũng sẽ nổi giận lôi đình.
Lời này vào tai Thiên đế quả thực đã làm cho hắn tức giận, nhưng mà người làm hắn chướng mắt không phải là những hồ tiên, hoa tiên hạ đẳng mà là Thanh Lương quan. Đệ tử của Minh Ất chân nhân dám ba lần bốn lượt mạo phạm hậu duệ quý tộc Thiên đình chắc chắn là do Minh Ất chân nhân dung túng làm càn!
Thiên đế tức thì có tức nhưng hắn không mất đi lý trí, hắn nghĩ đến việc bản thân chỉnh đốn Thanh Lương quan thì hình ảnh của hắn trong mắt của các tiên nhân trên Thiên đình sẽ bị ảnh hưởng, hắn cảm thấy lúc này không phải thời điểm thích hợp, vì vậy nói: “ Cháu nói tiểu hồ tiên đó chính là đệ tử của Minh Ất chân nhân phải không, bình thường trên Thiên đình làm gì có tiểu tiên nào có pháp lực cao như vậy? Cháu đã quá lo lắng rồi.”
Hắn nói ra lời này là muốn chỉ rõ ra thân phận của Bạch Bạch, chính là muốn Thanh Lương quan có nhiều kẻ thù. Hiện tại Tam công chúa của Nam Hải Long cung trọng thương, Nhị Thái tử của Tây Hải Long cung chịu nhục, cho dù Tứ hải Long vương không biểu hiện gì nhưng trong lòng chắc chắn là coi Thanh Lương quan như kẻ địch.
Lục công chúa bất ngờ khi biết về thân phận Bạch Bạch, nàng nhớ tới Nhị ca bị bọn chúng đánh bại, hận cũ trào lên, nhưng nghe theo như lời của Thiên đế, nàng cũng hiểu, lần này Thiên đế cũng sẽ không thay nàng xuất đâu lộ diện thì không khỏi cảm thấy thấy vọng. Trong đầu nghĩ Thiên đế sợ Thanh Lương quan nhưng nàng không dám nói ra, chỉ bất đắc dĩ rời đi.
Mới ra đến cửa cung, đột nhiên một tiên tỳ hành lệ với nàng, nói: “ Nô tỳ Vân Nhi, chủ nhân của nô tỳ là Quỳnh Nguyệt tiên tử cho mời Lục công chúa đến gặp.”
Quỳnh Nguyệt tiên tử? Lục công chúa lập tức liên tưởng đến thân phận của đối phương, cùng chung mối thù với nhau, thái độ nàng dịu đi không ít, cười nói: “ Đã mến mộ mỹ danh của Quỳnh Nguyệt tiên tử từ lâu, đi trước dẫn đường cho ta.”
Ba nàng công chúa ác độc rốt cục cũng hội tụ lại với nhau, Bạch Bạch khó mà chống đỡ, ngày tháng tốt lành không kéo dài được mấy hôm nữa.
Minh Ất chân nhân nể mặt Bạch Nguyên Tùng Thần, tự mình đến gặp Thái Thượng Lão Quân, nói rõ sự việc của Lục công chúa, ám chỉ Thái Thượng Lão Quân chiếu cố đến tổ tôn (ông cháu) Bạch Phù Thạch, tránh cho bọn họ khỏi sự trả thù của Lục công chúa. Thái Thượng Lão Quân cùng với Minh Ất chân nhân giao tình tốt, chẳng những lập tức đồng ý bảo vệ bọn họ mà còn giúp họ trong các công việc.
Tổ tôn Bạch Phù Thạch trong lòng cảm động. Bạch Vãn Doanh cũng đã biết thân phận của Bạch Bạch, đã cao hứng lại càng kích động, thường xuyên cùng với các hồ tiên, hồ hoa khác kể chuyện xem Bạch Bạch lợi hại như thế nào.
Bạch Phù Thạch cực kỳ hiểu đạo lý đối nhân xử thế, sau khi biết chuyện liền báo cho Bạch Bạch không được nhắc đến chuyện này, không được làm đại náo Thiên đình, Long cung nếu không những người kia lại càng thống hận, không làm gì được thì bọn chúng sẽ giận cá chém thớt, hơn nữa cũng sẽ vì Bạch Bạch mà gây thù hằn với Thanh Lương quan. Đến lúc Bạch Vãn Doanh hiểu chuyện thì đã quá muộn, bốn gã Đại tướng của Tây Hải Long cung bị một nữ đồ đệ của Thanh Lương quan đánh bại đồn đại trên khắp trên Thiên đình, một truyền mười, mười truyền trăm, làm cho tất thảy mọi người đều biết.
Cũng lúc đó, cũng có không ít tin đồn bất lợi xảy đến với Thanh Lương quan và Bạch Bạch, ví dụ như đệ tử Thanh Lương quan trông giữ Địa phủ nhưng thực chất là không chịu xử lý công việc mà chỉ hưởng thụ, đến Địa phủ Âm ti tháng bảy nhưng do các lộ quân địa phủ bận nội chiến, hoàn toàn không có mấy lộ phản quân đi đánh sâu vào dương môn, bọ họ hoàn toàn không đánh trận ác liệt mà là ngày ngày chơi bời lêu lổng, không giúp đỡ thiên binh thiên tướng mà chỉ ức hiếp quan tướng, khiến cho khắp nơi oán thán.
Có rất nhiều lời đồn đại nhắm vào Bạch Bạch.