Suzuka, hậu duệ của người cá. Huyết mạch thức tỉnh từ ba tháng trước và đã có lần dùng năng lực suýt thôi miên thành công rito. Ân, thực ra là đã thành công, chỉ là vì được Lilith và zoroa cứu. Năng lực ấy theo Lilith nói là đã đạt đến B cấp độ, đây là vấn đề tinh thần, một lĩnh vực còn rất huyền bí với rito. Như vậy cô ấy đã đạt đến điều kiện trở thành “chìa khóa”. Tiện thể nói luôn, cấp bậc tinh thần của rito là C+++. Gần tiếp cận B.
- Suzuka, chúng tôi muốn cô mở ra cánh cổng. Saotome nói.
Suzuka nhìn thoáng qua rito, cậu gật đầu.
- Không có nguy hiểm gì, nhiều nhất là suy yếu một chút.
- Cũng không thể nói là không nguy hiểm gì, phía sau cánh cổng là gì chúng ta không hề biết. Cô có thể lựa chọn mở hay không, tôi sẽ không ép cô. Rito nói.
- Có thể phục vụ ngài là vinh hạnh của tiểu nữ.
- Như vậy mọi chuyện đã giải quyết, kế hoạch vẫn giữ nguyên. Cũng thật may mắn hay ông trời cố ý an bài a. Đại trưởng lão thở dài.
- Chúng ta hợp tác với Mỹ là vì pp sao?
- Uhm, chúng ta nhận được một số trợ giúp về kinh tế và quyền lợi trên đất Mỹ. Hơn nữa nơi này là Hawaii, trung tâm quân sự của họ. Hợp tác với chúng ta sẽ có lợi.
- Nhiệm vụ của các ngươi đã hoàn thành. Hãy đến tế đàn để trở thành tông sư đi rito. Ông nói.
- Vâng, thưa trưởng lão. Nhưng keiniichi…
- Nó sẽ đến sau. Đứa trẻ này vốn là mệnh con gián rồi. Đại trưởng lão hiếm khi biểu lộ ra cảm xúc, nhưng hôm nay ông đã nở nụ cười.
- Shigure, jorkdan cũng sẽ đến sau. Tuy rằng hi vọng không lớn nhưng bọn họ sẽ không cam lòng nếu không thử một lần.
Rito cũng không chậm trễ nữa, cậu đã mất mười năm để đạt đến võ thần cảnh giới, bốn năm để tới được cao đẳng võ thần. Đã hơn ba năm kể từ khi đạt đến cảnh giới ấy, cậu vẫn chậm chạp không tiến lên thêm được một bước. Thế nhưng khi bước vào thánh địa, rito chỉ bằng vào một bức điêu khắc là đã có thể đạp một chân vào tông sư cảnh giới. Cậu khá nghi ngờ đây là lí do đại trưởng lão an bài, vì truyền thừa này quá mức phù hợp với cậu. Mặc dù không nói nhưng rito luôn biết ơn lão nhân này, tuy rằng hay đem bẫy cậu một chút, giảo hoạt một chút nhưng không thể nghi ngờ ông là một người thầy vĩ đại. Tế đàn, nơi này là một truyền thuyết, truyền thuyết kể rằng nhân loại nếu đầy đủ thiên phú và sức mạnh thì có thể nhìn thấy thần linh ở đây. Ngay sau tế đàn là cánh cổng, đây là lí do vì sao người ta tin rằng bên kia hẳn là một nơi nào đó giống thiên đường hay thượng giới trong truyền thuyết. Nhưng bằng vào trực giác nói cho rito, cậu cảm thấy mọi chuyện không đơn giản. Những con quái vật mới xuất hiện khi trước chắc chắn không phải là thử thách của di tích, hayato cũng xác định rằng ông chưa thấy thứ này bao giờ.
- Chủ nhân không cần lo lắng, chúng em nhất định sẽ bảo vệ ngài. Zoroa nói.
- Ta cũng không lo lắng mình, nhưng…
- Không đi tìm chết sẽ không phải chết, nếu có chuyện gì chỉ có thể trách bọn chúng quá tham lam thôi.
- Vậy các cô cho rằng thánh địa này thực chất là cái gì? Phía sau thánh địa sẽ có cái gì?
Zoroa hơi suy nghĩ.
- Em nghĩ thánh địa này là một đại phong ấn, một phong ấn ngăn cách đường nối hai thế giới. Còn bên kia, chỉ có thể qua đó mới biết được.
- Phong ấn sao? Vậy những sinh vật kia là thứ gì?
- Chúng là tập hợp của nhân loại cảm xúc, có lẽ là dục vọng.
- Dục vọng?
- Là, rất nhiều rất nhiều dục vọng được tập hợp lại đã sinh ra thứ này.
- Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra ở bên đó?
Rito vô cùng lo lắng. Càng đến gần thời điểm mở ra cánh cổng, rito lại càng bất an. Hơi lắc lắc đầu.
- Nếu đã vậy ta cần phải nhanh hơn một chút để đến tế đàn. Nếu đạt tới tông sư cảnh, sẽ có nhiều nắm chắc hơn.
Rito tăng nhanh cước bộ, nhưng khi cậu đi tới tế đàn, một chìa khóa khác cũng đang hướng về nơi ấy.
…
- Ồ? Ngươi là yamato rito của Lương Sơn Bạc, tông chủ của Bạch kiếm tông?
Một nhóm ba người đột nhiên xuất hiện và chắn trước mặt cậu.
- Các ngươi là phạt thần đội?
Trước mặt cậu ba người cậu nhận ra. Là thành viên của phạt thần, người vừa lên tiếng chính là chìa khóa. Theo như tinh báo, cậu biến tên này là nam, nhưng mặc dù vậy rito vẫn cảm thấy tên này thật đáng yêu. "Không ổn, nanami, lilith, zoroa, shigure...", rito ngầm niệm trong đầu.
- Hmmm, ta nghĩ là ngươi nói đúng sáu mươi sáu phẩy chu kỳ sáu phần trăm. Dù sao ở đây có một người không phải. Hơi hơi nhìn về phía người đàn ông cầm trong tay loan đao, hắn nói.
- Vậy các ngươi định làm gì?
Tên chìa khóa nhìn vào kiếm trong tay rito, kinh ngạc:
- Xem ra là ngươi lần trước tại goh không dùng toàn lực a? Ngươi hỏi ta muốn làm gì vậy phải xem ngươi đã đạt đến cao đẳng võ thần hay chưa? Chìa khóa nói.
- Nếu đạt rồi thì sao còn nếu chưa thì sao? Rito không thèm để ý.
Vị võ thần cao đẳng đi theo bảo hộ chìa khóa có điểm ngưng trọng nhìn rito. Loan đao trong tay hắn đã nắm chặt bất cứ khi nào đều có thể tấn công. Chìa khóa thấy vậy cũng hiểu ra, than thở:
- Không thể tin được, không thể tin được ngươi thực sự đã đạt đến cảnh giới này. Cả thế giới đều đã coi thường ngươi rồi. May mắn ngươi không phải là chìa khóa. Vậy chúng ta chia tay nhau tại đây, ta nghĩ ngươi cũng không muốn chậm trễ để trở thành tông sư chứ?
Rito không nói gì nhưng nhắm mắt lại coi như đồng ý. Nhưng sau đó hắn lại hỏi:
- Này, ngươi rốt cuộc là thứ gì vậy?
- Uy uy, gọi người ta là “thứ” là vô cùng bất lịch sự nhé. Chìa khóa tức giận.
- Được rồi, nhưng ta nghe nói ngươi sinh ra từ trứng? Ngươi là rùa? Cá? Rồng?
- Nha, tại sao ngươi lại cứ phải liên tưởng đến những con vật nhỉ? Tại sao không thể là thực vật đây?
- Vậy chẳng lẽ thế giới này còn có cây gì có thể sinh ra trứng sao? Rito tức giận nói.
- No, no, no… Chì khóa lắc lắc ngón tay. Ta không biết có thực vật nào sinh ra trứng không, nhưng vấn đề là ngay từ bắt đầu các ngươi đã sai rồi.
- Như thế nào?
- Nói cho ngươi cũng không sao. Ta cũng không sinh ra từ trứng, mà là sinh ra từ một quả đào.
- Đào? Rito ngờ ngợ, chẳng lẽ…
- Ân, tổ tiên ta là momotaro, ta là cháu ông ấy. Hmmm, ta nghĩ ta đã được cất vào tủ lạnh hay thứ gì đó có thể giữ một qua đào không bị thối một nghìn năm và mười mấy năm trước ta được thả ra.
- Chẳng có thứ gì có thể cất một quả đào lâu như thế. Vấn đề là ở chính ngươi thôi. Rito khinh thường.
- Được rồi, chúng ta tán dóc đủ nhiều rồi, đi trước đi ông anh, ta chạy không theo kịp ngươi.
…
- Thực sự như lời hắn nói sao zoroa?
- Uhm, có lẽ thế. Ta ngửi được mùi yêu khí trên người hắn.
- Như vậy hắn là yêu quái.
- Bán yêu.
Ngay khi rito đến gần tế đàn, cậu lập tức dừng lại.
- Xem ra không thể không đánh rồi. Đi ra đi, ba người các ngươi.
- Bộp! bộp! bộp! Quả nhiên là võ thần cao đẳng, nếu không thì không thể phát hiện chúng ta.
Từ nơi ẩn nấp lập tức đi ra ba người, một người là tay không, một người dùng thương, và một người dùng kiếm một tay.
- A, ta phải nói gì đây, thật vinh hạnh khi được ba vị võ thần cao đẳng tiếp đón. Mặc dù nói như thế nhưng rito đã rút kiếm ra, thần tình ngưng trọng nhìn ba người. Rito có thể cảm ứng ra, ba người này tuy mỗi người đều yếu hơn mình, nhưng cũng không quá nhiều. Ba người hợp lại, rito tuyệt không là đối thủ.
- Không, chúng ta mới là vinh hạnh khi được giết ngươi, đệ nhất thiên tài ba trăm năm qua trên thế giới. Vị võ thần tay không nói.
- Tại sao? Ta thậm chí còn không phải chìa khóa? Các ngươi thậm chí rút ra ba võ thần cao đẳng đến đây. Ta đoán các ngươi cũng phải trả giá không ít lợi ích trên chiến trường chứ.
- Ồ, cái này thì phải hỏi phạt thần vương rồi.
- Nhưng các ngươi nghĩ giữ được ta sao?
- Tất nhiên, ngươi nghĩ rằng phía sau ngươi là ai?
Chết tiệt! Rito lúc này mới nhớ ra phía sau mình một võ thần cao đẳng. Bốn võ thần cao đẳng cùng lúc vây công. Hắn quả thực có khả năng chết ở chỗ này.
- Ngươi cũng đừng cố liên lạc, chúng ta đã đánh boom từ trường chỗ này rồi. Giờ thì chết đi, tiểu tử!
“Cần phải thoát ra khỏi chỗ này trước khi tên kia đến”, rito thầm nghĩ. Sau đó thì cậu bắt đầu chiến đấu. Đây là trận chiến hoàn toàn nghiêng về một phía, rito chỉ có thể chật vật phòng thủ mà không thể tấn công. Vị võ thần tay không giống như jorkdan, là một người luyện kick-boxing, tấn công tầm gần và trực diện, tên cầm kiếm thì tiến tới từ phía sau, võ thần dùng thương thì luôn tìm kiếm cơ hội để tấn công vào những lúc cậu sơ hở. Rito mạnh hơn bất kì một tên nào ở đây, thậm chí nếu một chọi hai cậu cũng có phần thắng không nhỏ. Nhưng khi ba tên này cùng tiến lên, cậu phát hiện ra bọn chúng cực kì ăn ý. Cậu bị đánh đến chỉ có thể bị động phòng ngự, kiếm trong tay cậu hóa thành một vòng tròn bao chung quanh, đây chính là vòng phòng ngự tầng sáu. Rito từ khi cố gắng dung nhập kiếm đạo vào trong quyền thuật, cậu cũng đồng thời làm ngược lại, chiêu thức này cậu đặt tên là:
- Lưu thủy cầu!
- Ha ha, ngươi so với ta tưởng tượng còn muốn lợi hại nhóc! Không nghĩ tới ba người chúng ta cùng tiến lên lâu như vậy cũng không thể thu thập ngươi. Tên dùng thương nói. Nhưng ngươi cũng chết chắc rồi, kim sắp tới ngươi tuyệt đối không chống cự được!
Tuy là phép khích tướng nhưng rito biết hắn là nói thật. Mặc dù cậu vẫn còn chống đỡ được nhưng thủ lâu tất bại. Trên người cậu đã có những vết thương, máu rỉ ra từ bắp đùi cậu. Đây là chiến thuật của bọn chúng, vì bộ pháp cậu rất tốt nên chúng muốn hạn chế hành động của cậu trước.
- Chủ nhân chủ nhân! Zoroa lớn tiếng gọi.
- Chủ nhân người có thể cảm ứng được phong nguyên tố trong không khí hay không? Cô hỏi gấp.
- Phong nguyên tố? Là một trong tứ đại nguyên tố sao?
- Đúng thế chủ nhân, lần trước ta thấy ngài điều khiển được nó, nếu như lần này ngài cũng làm được rất có thể sẽ chuyển bại thành thắng.
- Ta phải làm như thế nào?
- Người hãy cảm nhận năng lượng trong thế giới này đã, người có cảm thấy có một nguồn năng lượng khác loại luôn bao vây và tỏ thiện ý với ngài không?
- Cô nói là thứ năng lượng xanh lam này sao?
- Đúng thế, chủ nhân hãy làm thế này…thế này…
- Được rồi, liều mạng thôi!
Rito ngay lập tức làm theo zoroa chỉ dạy, dần dần lưỡi kiếm của cậu chuyển sang màu xanh nhạt, tốc độ kiếm cũng nhanh hơn rất nhiều.
- Cái gì? Chuyện gì thế này? Kiếm của hắn?
Đám võ thần lập tức phát hiện không ổn, thế thua của rito đã bắt đầu chuyển sang thế hòa. Tên võ thần kick-boxing vì bất ngờ nên bị cậu cắt đứt động mạch ở tay. Lúc này, tên võ thần và chìa khóa đã tới, nhưng rito cũng không muốn dây dưa với bọn này, lập tức đột phá phong tỏa chạy hướng về tế đàn. Tốc độ của cậu quá nhanh, căn bản là đám võ thần không theo kịp.
- Chết tiệt!
Đám võ thần hận ý quát.
…
- Hộc, hộc ha…. Vậy đây là sức mạnh của nguyên tố? Thật tuyệt vời, nếu ta có thể điều khiển thứ này thì không cần tấn cấp tông sư ta vẫn có thể hạ gục họ.
- Đúng vậy nha chủ nhân. So với “khí”, nguyên tố vẫn cao cấp hơn một bậc. Theo ta thấy, với tư chất của ngài mà luyện thứ này tuyệt đối có thể đi vào A cấp. Lilith báo cho cậu.
- Nhưng ta cũng không biết ai có thể dạy ta thứ này? Hơn nữa ta cũng không hiểu về nó. Rito khổ não nói.
- Nguyên tố chính là ma lực chủ nhân. Khác với phù thủy chúng em, hấp thu ma lực bằng năng lực tinh thần và lưu giữ trong ý thức hải thì nguyên tố võ sư hấp thu nó bằng cơ thể và lưu giữ trong đó. Zoroa giải thích.
Thân thể và tinh thần, rito lẩm bẩm hai từ. Nhớ đến mỗi lần bị thôi miên, cậu cảm thấy thật tò mò về thứ gọi là “tinh thần” này. Cậu lập tức hỏi cô:
- Ồ, vậy cô có thể dạy ta?
- Không chủ nhân, điều khiển ma lực bằng tinh thần và bằng cơ thể là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
Rito thất vọng, như đọc ra biểu tình trên mặt cậu zoroa nói tiếp:
- Nhưng chủ nhân chỉ cần hấp thu nguyên tố lực rồi truyền cho em, em có thể thay ngài chiến đấu. Đây chính là phương pháp của shaman.
- Shaman?
Dường như có một bộ truyện tranh nào đó có nhắc đến cái này thì phải.
- Đúng thế chủ nhân. Shaman là những người kí kết khế ước với các linh hồn, họ có khả năng hấp thu ma lực hoặc nguyên tố lực nhưng lại không giỏi sử dụng chúng, vì vậy họ có thể thông qua một vài khế ước đặc biệt để truyền ma lực cho thân cận linh hồn, để họ thay mình chiến đấu.
- Tại sao những linh hồn lại cam nguyện khế ước với họ?
Rito nghi hoặc, những linh hồn như vậy rõ ràng là từng rất mạnh, tất nhiên là sẽ vô cùng kiêu ngạo. Chẳng lẽ họ lại cam nguyện làm nô lệ cho con người không bằng?
- Vì những linh hồn không thể tự hấp thu ma lực được chủ nhân. Nếu không có ma lực bổ sung, họ sẽ giống như người bị chết đói.
- Vậy các cô đâu này? "Không phải hai con này vẫn sống khỏe mạnh sao?"
- Ân, đây là chút ma lực còn lưu giữ lại từ trước khi mất đi thân thể, và được du hành ấn của người bảo quản. Sau này chỉ có thể trông cậy vào ngài rồi master.
- Vậy ta có thể làm phù thủy không?
Đây là điều mà rito muốn biết nhất, nếu chưa thể học làm nguyên tố võ sư, vậy thì học làm phù thủy cũng không tệ. Dù sao ở đây có một bán thần đầy quyến rũ, rito từng thấy zoroa cosplay làm giáo viên. Không thể phủ nhận là kích thích.
Nhưng zoroa lắc đầu:
- Có phải phù thủy hay không từ khi sinh ra đã được quyết định rồi master, hơn nữa chỉ có nữ nhân mới có thể trở thành phù thủy.
Rito thất vọng, đành trông cậy sang bên đó tìm người chỉ dạy. Nghĩ lại lúc sang thế giới này rito cũng quá may mắn khi được yuusuke bắt gặp và nhận nuôi. Cậu không khỏi nhìn về dấu ấn trên tay phải mình, thầm nghĩ có phải hay không do nó dẫn dắt.
- Này, giữa nguyên tố võ sư và phù thủy thì ai mạnh hơn.
- Tuyệt đối là phù thủy. Zoroa trả lời chắc chắn.
Rito hơi nghi ngờ, cô nàng này có phải tự đề cao mình không vậy?
- Ngài đừng nhìn em như thế, sự thật chính là vậy. Tùy theo thể chất của mỗi con người, họ chỉ có thể hấp thu một vài loại nguyên tố chi lực. Nhưng mặc dù nguyên tố lực là ma lực, ma lực lại không phải nguyên tố lực. Phù thủy không giới hạn về chủng loại ma lực cần hấp thu, nên tất nhiên là phù thủy mạnh hơn nhiều lắm.
- Ra là vậy. Rito thất vọng.
- Nhưng không chỉ có mỗi phù thủy mới có thể sử dụng ma lực. Đúng lúc này Lilith lên tiếng.
- À?
- Có cái gọi là huyết mạch và pháp sư, chủ nhân. Nàng nói.
- Ồ? Họ cũng có thể sử dụng ma lực?
Lilith gật gù.
- Em cũng không phải phù thủy, nhưng có thể sử dụng ma lực. Nếu ngài muốn, đợi em khôi phục thân thể rồi cắn ngài một cái….
- Này, tôi có thể chết vì ánh mặt trời sau đó phải không?
- Cái này còn phải coi vận khí xem ngài trở thành “thứ” như thế nào.
- Được rồi, vậy là có tỉ lệ chứ gì.
Rito lắc đầu ngao ngán. Trở thành vampire, sinh vật huyền bí, đầy quyến rũ, mạnh mẽ, rito không bài xích gì, nhưng trở thành kẻ chỉ có thể nấp trong bóng tối, bị thợ săn truy đuổi cậu còn không muốn.
- Hi hi, em nhất định sẽ cẩn thận, tuyệt đối chủ nhân sẽ trở thành “nô bộc” hoàn mỹ và trung thành nhất của em.
- Đây mới là mục đích của cô phải không?
Lilith và zoroa, hai con ma này dường như có một sự chấp nhất mạnh mẽ với vai trò thống trị và sở hữu hắn. Rito từng nghe nói đến một vài cách tra tấn nhân vật nam chính trong mấy cuốn đam mỹ thì không khỏi rùng mình. Họ sẽ không làm vậy đi? Rito len lén nhìn sang thấy hai con ma khúc khích cười nhìn mình. Cậu có cảm giác rằng mọi suy nghĩ của mình đều bại lộ trước mặt chúng. Không thể nào?
- Chủ nhân, em nhất định sẽ cẩn thận chăm sóc ngài sau đó.
Lilith nhảy lên và bám lấy cổ cậu trong khi hai chân cô kẹp vào bụng. Bốn mắt nhìn nhau nhưng rito có thể nhìn thấy trong mắt Lilith sự si mê. Không ổn, chẳng lẽ hai người này lại…
- Ai, được rồi, hiện tại không phải là lúc. Lilith cưỡng chế nói. Hãy mau đến tế đàn đi chủ nhân. Tới đó và trở thành tông sư.