Rito đã đến trước tế đàn, nhưng tròng mắt cậu rất nhanh co rụt lại. “Đó là thứ gì? Thần linh?”. Trong mắt cậu, trên tế đàn có một người, Rito cũng không biết có thể gọi nó là người hay không nhưng nó cho cậu một cảm giác kì lạ. Cậu không thể nhìn rõ khuôn mặt nó mặc dù cậu cảm thấy nó đang nhìn vào mắt cậu. Không có bất kì vật chắn nào. Nhưng cậu cảm thấy khuôn mặt nó dường như giống với tất cả nhân loại trên cái thế giới này cũng đồng thời không giống với bất cứ ai.
- Đó là thứ gì? Rito hỏi, nhưng cậu phát hiện ra Zoroa và Lilith đều ngưng trọng nhìn thứ này, bao gồm cả một phần kích động.
- Nhân loại tập hợp thể. Zoroa rất trí tuệ trả lời.
- Không, thứ này còn chưa đạt đến cấp độ đó, con đường mà nó cần đi cần rất xa. Lilith bổ sung.
- Nhưng bây giờ có thể nói nó là một hạt giống, một hạt giống đản sinh ra thần.
- Chạm vào nó, chủ nhân. Thứ đó chứa đựng tất cả tri thức của nhân loại trên cái tinh cầu này. Chạm vào nó hẳn là phương pháp mà ba tên nhân loại kia trở thành tông sư.
Nghe hai người nói như thế, cậu cũng bước lên tế đàn, khi tay phải của cậu chạm vào “hạt giống”, cậu cảm thấy hình xăm trên mu bàn tay mình trở nên cực nóng. Một luồng năng lượng khủng khiếp, khủng khiếp đến nỗi cậu không thể cảm thấy giới hạn của nó khiến cậu nghẹt thở. Hình xăm đồng hồ trên mu bàn tay cậu phát ra hào quang mãnh liệt, Rito có thể cảm nhận được một phần năng lượng trong nó đã truyền vào trong hạt giống. Một cột ánh sáng từ nơi tế đàn xuyên qua tầng mây chọc thủng bầu trời.
- Chuyện gì xảy ra? Tất cả mọi người ở thánh địa đều ngưng mắt nhìn về phía cột sáng.
- Chỗ đó là tế đàn! Ai đó đột nhiên hét lớn.
- Là Rito sao? Đại trưởng lão như có điều suy tư nhìn về một phương hướng.
- Master!
Đột nhiên có tình huống ngoài dự liệu xuất hiện làm hai con ma kinh hãi, hai cô muốn chạy lại cứu viện. Nhưng Lilith và Zoroa bỗng nhiên phát hiện mình không thể di chuyển.
- Cái?
- Là du hành ấn, du hành ấn đang ngăn trở chúng ta! Zoroa ngay lập tức phát hiện ra vấn đề.
- Rốt cục là chuyện gì, chủ nhân. Chết tiệt, đáng ra chúng ta nên làm điều đó sớm hơn! Lilith tức giận.
- Bình tĩnh, tự nhiên du hành giả và du hành ấn vẫn luôn là một điều bí ẩn trong vô vàn các thế giới. Tại sao họ xuất hiện, ý nghĩa của bọn họ là gì không một ai biết. Rất có thể hôm nay chúng ta sẽ có được câu trả lời.
Zoroa đột nhiên giọng điệu thay đổi, giống như một nhà khoa học phát hiện ra điều mới mẻ như thế, có chút hưng phấn có chút sợ hãi. Zoroa híp con ngươi xinh đẹp nhìn vào trong trụ sáng, nơi đó Rito cánh tay phải vẫn đang dính liền với “hạt giống”. Cậu có thể nhìn thấy nó đang dần dần định hình, không còn mơ hồ như lúc trước.
- Cha!
- Cha?
Rito nhìn trước mắt mình đứa trẻ, cậu cảm thấy nó có điểm gì đó giống mình. “Không thể nào!” Rito thầm nghĩ. “Mình còn chưa sẵn sàng cho chuyện này”. Đứa trẻ nhìn cậu, đôi mắt trong suốt, làn da trắng hồng và béo mũm mĩm. Một đứa trẻ đáng yêu, nó dường như chỉ biết nói từ “cha”, nên luôn miệng nói một từ này. Không gian xung quanh đã thay đổi, giống như là khi ta nhắm ánh mắt lại nhưng vẫn tập trung nhìn, những vòng ánh sáng xanh đỏ vàng luân phiên nhau xuất hiện. Ở nơi này chỉ có Rito và đứa trẻ. Cậu bế nó lên tay, hai cặp mắt tương đối, đứa trẻ cười khúc khích ôm lấy mặt cậu. Rito cưng chiều nhìn nó, trong lòng xuất hiện một luồng không tên thỏa mãn. Cậu cũng cười, rồi hôn lên mặt nó.
- Tên của con là Virode, Yamato Virode. (Virode = ánh sáng)
Đứa trẻ dường như nghe hiểu như thế, sau một lúc ngắc ngứ, nó đã phát âm được tên của mình.
- Virode, Virode…
Ngay tại lúc này, khi trụ quang bắt đầu yếu đi, mây đen xung quanh bắt đầu tụ lại thành một vòng xoáy khổng lồ. Virrode giường như vô cùng sợ hãi, nó nắm lấy người Rito và bắt đầu khóc.
- Cha cha cha!...
Rito kinh hãi, cũng ôm chặt lấy Virode, không gian xung quanh bắt đầu tán loạn, Virode càng ngày càng khóc to hơn. Khi cậu trở lại thế giới thực, cậu phát hiện ra mình vẫn đặt tay lên “hạt giống”, bản thân nó vẫn như cũ nhưng Rito cảm thấy nó đang run rẩy.
- Virode! Virode!
Cậu hét lớn, đúng lúc này Zoroa và Lilith thoát ra khỏi giam cầm, Zoroa hét lớn:
- Chủ nhân, chạy mau. Thiên kiếp sắp đến rồi!
- Cái gì? Rito trừng mắt.
- Khi một vị tân thần sinh ra, sẽ xuất hiện thiên kiếp, nếu chúng ta cứ đứng ở đây nhất định sẽ chết hết.
- Chết tiệt! Nhưng còn Virode…
- Em không biết Virode là thứ gì, nhưng nếu ngài nói là cái thứ kia thì ngài đứng đây cũng vô dụng, dù ngài có mang nó rời khỏi đây, thiên kiếp cũng sẽ bám theo và đánh chúng ta thành tro.
- Khốn, nhưng nó là con trai ta! Rito tức giận.
- Ta không thể bỏ mặc nó, Virode đang sợ hãi, nó cần ta hơn bao giờ hết!
Lilith và Zoroa há mồm không thể hiểu nổi những gì Rito đang nói. “Cái gì Virode, cái gì con trai, Master có ốm rồi không?”.
- Chết tiệt mặc dù ta biết các cô không hiểu nhưng sự thật nó là con trai ta! Ta cũng không biết chuyện gì nhưng khi ta chạm vào hạt giống nó đã được sinh ra. Rito chỉ có thể nói ngắn gọn để hai con ma nhanh chóng hiểu được.
- A, cái gì cơ? Một tiểu Master ra đời sao? Zoroa đỏ mặt hỏi.
- Ây, vậy sau này ta phải phục vụ ai đây? Chủ nhân? Thiếu chủ? Hay là cả hai người cùng lúc? Lilith có chút không xác định tự hỏi.
- Này này, tại sao bây giờ là lúc cho chuyện đó? Mà các cô đừng nghĩ về con ta như vậy được không? Rito trán nổi gân xanh hét. Nhưng dường như Lilith và Zoroa không thể tự thoát ra khỏi ảo tưởng của mình như thế, vẫn tiếp tục lẩm bẩm:” Ân, nếu cả thiếu chủ và Master yêu cầu, tuy có hơi xấu hổ nhưng ta có thể phục vụ…”
- A a a a a a a, các cô, các cô, các cô đang nghĩ cái quái gì thế hả?
- Lilith, lần này ta tuyệt đối sẽ không nhường cho thiếu chủ ngậm **** . Zoroa ưỡn ngực ra tự hào nói.
- Đồ đần, thiếu chủ không chạm được vào người cô thì thế nào *** chứ?
Rito đành bất lực, trên bầu trời lúc này mây đã che kín bầu trời thánh địa đến không thể nhìn thấy phần cuối. Rito cảm nhận được một nguồn năng lượng cực lớn đang tích súc phía trên không tự chủ được run rẩy lên. “Lần này có trốn cũng không thoát”. Đã trốn không được thì cũng không cần trốn nữa, cậu quyết tâm ở lại chỗ này với con mình, Virode cảm thấy tình cảm của Rito cũng bớt run. Rito nhìn lên bầu trời, phía trên đó những con rồng điện đang bay vòng vòng như ẩn như hiện giữa những tầng mây, ngay chính giữa lốc xoáy, đột nhiên lộ ra một khe hở, giống như ma thần thức tỉnh, một luồng uy áp khủng bố giáng lâm đại địa khiến tất cả mọi người không tự chủ được quỳ rạp xuống.
- Ầm!
Một đạo lôi điện từ trên không trung đánh xuống, tia chớp như hủy thiên diệt địa uy năng muốn đem không gian cho cắt làm đôi. Virode từ trong tay phải của Rito bay lên, một lớp cầu năng lượng đem cả khu vực rộng có bán kính một trăm kilomet bao phủ lại.
- Ầm!
Tia chớp giáng lên vòng bảo vệ chỉ làm nó run nhẹ một chút rồi tiếp tục đứng vững. Rất nhiều người đều vỗ tay hoan hô nhưng…
- Thành công?
- Không chủ nhân, mới chỉ là bắt đầu.
Đúng như Zoroa nói, ngay sau đó một tia chớp bổ xuống. Rito có thể cảm thấy tia chớp này so với lúc trước còn mạnh.
- Oành!
Virode vẫn chống đỡ được nhưng ngay lập tức đạo thứ hai, đạo thứ ba... không biết bao nhiêu đạo thiên kiếp giáng lâm, lúc này vòng bảo hộ giống như tấm gương như thế, nứt ra vô số vết rạn nhưng thiên kiếp dường như vẫn chưa dừng lại. Tất cả mọi người, siêu việt giả cũng tốt, võ thần cũng tốt, tông sư cũng được đều ngưng mắt nhìn cảnh tượng này. Dù không phải ai cũng có thể thấy Virode, nhưng họ có thể cảm nhận được có thứ gì đó, có ai đó đang gồng mình gánh chịu thiên kiếp. Nếu như thất bại, tất cả đều sẽ chết!
- Cố lên!
- Cố lên!
Tiếng cổ vũ từ khắp thánh địa vang lên, Virode rất cố gắng, Rito có thể cảm thấy nó đang gồng mình đem màn bảo vệ miễn cưỡng phục hồi lại nhưng những đợt thiên kiếp vẫn cứ không lưu tình buông xuống.
- Ầm!
- Ầm!
- Ầm!
- Rắc!
Một lần nữa vòng bảo vệ tan rã, và dường như không có khả năng xây dựng lại được nữa. Khi tất cả cảm thấy tuyệt vọng, du hành ấn trên mu bàn tay Rito sáng lên, một luồng sức mạnh truyền đến Virode, ngay lập tức vòng bảo hộ được phục hồi, đợt thiên kiếp được ngăn cản. Nhưng ông trời dường như rất tức giận khi không thể thu thập được một đứa trẻ như thế nên dồn hết tất cả năng lượng cho đòn đánh cuối cùng. Rito nắm chặt nắm tay, bờ môi cậu đã vì tự cắn mà chảy máu, cậu hét lớn:
- Cha yêu con Virode, cố lên!
- Thiếu chủ, cố lên! Hai con ma cũng hét lên trợ trận.
Mây đen dồn lại đã không còn giữ hình dáng đĩa mà giống như một hình cầu vì chen chúc lại với nhau, sau đó từ đáy hình cầu mở ra một cái lỗ, bên trong là một quả cầu năng lượng khổng lồ đang nén lại rồi…
- Bành! Oành! Oành!
Cột sáng và lớp bảo vệ dây dưa với nhau, lớp bảo vệ bắt đầu nứt ra, nhưng ngay sau đó lại phục hồi, trái tim mọi người không ngừng theo mỗi lần như thế nhảy lên. Cuối cùng giường như ăn khối xương cứng như thế, ông trời cũng chỉ đành buông tha cho, mây đen tán đi, năng lượng cũng biến mất.
- Hộc, ha … ha…
- Còn sống, chúng ta còn sống!
- Ha ha ha, quá tốt rồi chúng ta còn sống!
Rito ngồi phịch xuống dưới đất, cậu nhìn Virode cười nói:
- Làm tốt lắm, con trai.
Virode cũng vui sướng lên bay vòng quanh đầu cậu, sau đó tất cả những ai bước lên thánh địa này có thể nhìn thấy nó bỗng nhiên ngừng hoạt động. Sau đó ngây ra như tượng đá.
- Kenichi, Kenichi! Miu lo lắng gọi.
- Yên lặng, nó đang lĩnh ngộ.
- Hitomi!
- Nguyệt!
…
Và cả Rito cũng thế. Giờ khắc này Rito dường như đi vào một thế giới khác, cậu cảm thấy mình bỗng nhiên ngộ ra nhiều điều, những thứ cậu từng bỏ sót, những thứ cậu chưa thể hiểu bỗng nhiên trở nên dễ dàng. Rito cảm thấy mình đã có thể khống chế cấp độ sâu tế bào, cơ thể cậu bắt đầu tổ hợp lại, xương, da, nội tạng, não… mọi thứ đều đang tự động sửa chữa lại những chỗ chưa tốt, những chỗ thiếu sót. Du hành ấn trên tay cậu cũng phát sáng, cung cấp năng lượng giúp cậu hoàn thành một cách hoàn mỹ nhất. Quá trình này kéo dài nhiều giờ liền, khi tỉnh dậy đã là hoàng hôn, cậu cũng không còn nằm ở tế đàn mà là trên giường.
- Thiếu chủ. Giọng nói quen thuộc vang lên.
- Nanami sao? Đưa ngực ta bóp cái. Rito ngay lập tức giở giọng nói vô sỉ.
- Thiếu chủ, ngài… Nanami rất bất đắc dĩ khi có một chủ nhân xấu tính như thế.
- Ngài cần phải tắm rửa trước đã.
- À?
Giờ Rito phát hiện trên cơ thể cậu là một đống chất lỏng sền sệt và đủ màu. Cái này hẳn là tẩy kinh phạt tủy trong truyền thuyết đi?
- Ân, đúng là phải tắm rửa một chút.
- Để em phục vụ ngài.
Rito được Nanami đưa vào trong phòng tắm, nước nóng đã được chuẩn bị sẵn. Thầm nghĩ có hầu gái thật tuyệt. Nanami lau chùi cho cậu, đến phần quan trọng cô hơi run nhìn Rito một chút thấy cậu vẫn còn kiềm chế được thì thở phào.
- Được rồi, cô vào đây luôn đi.
Rito cau mày, hắn kéo cô vào trong không nói hai lời hôn lên môi cô, tay cậu luồn vào bên trong bắt đầu xoa nắn. Cảm thụ hơi thở nóng bỏng của cậu, Nanami cũng không tự chủ được cảm thấy kích thích. Đã một tuần từ khi chiến tranh bắt đầu, cô vẫn không được Rito hưởng dụng nên có chút không quen.
- Uhm…
Rito nhét *** vào người cô và tách ngực cô ra khỏi áo. Cảm thấy bồn tắm chật chội cậu bế cô ra ngoài. Cậu đặt cô lên đùi và bắt đầu **** cô.
“Cơ hội đến rồi” rozoa dùng linh thức nói chuyện với Lilith. “Đợi một chút đã, khi nào chủ nhân thiếu cảnh giác”, “Tôi tới trước”, “Này, lần trước không phải thỏa thuận rồi sao?” ”Lần trước và lần này khác nhau” “Vậy thì oẳn tù tì đi” “Tốt” “Hắc hắc, là ta thắng, ta tới trước” “Chết tiệt, tại sao lần đầu lúc nào cũng là cô chứ”
Trong lúc điên cuồng tấn công, Rito không phát hiện ra rằng răng nanh Nanami dài ra và mắt chuyển thành màu đỏ. Cô điên cuồng hơn và kĩ thuật tốt hơn, điều này làm cho hắn cảm thấy sảng khoái.
“Đến lượt tôi”, Zoroa cả người đỏ bừng nhìn cảnh này, “một…một chút… ha…một chút…nữa” Lilith rên rỉ, “không, cô tránh ra cho tôi”, sau đó ngực của Nanami biến bự lên một chút, cảm thấy sức nặng nơi tay Rito triệt để rơi vào điên cuồng.
Phía bên ngoài, những chìa khóa khác cũng bắt đầu tỉnh lại, Virode hóa thành một quả cầu ánh sáng bay vòng vòng một chút rồi dường như kiệt sức như thế di chuyển về phía Rito đang làm và cuối cùng thì chìm vào cơ thể Nanami
…
Nhìn nằm ngủ trên giường người nam nhân của mình, Nanami có chút bối rối. “Chuyện gì xảy ra với mình?” lắc lắc đầu cô loại bỏ suy nghĩ kì quái trong óc rồi si ngốc nhìn Rito.
- Chủ nhân, em yêu ngài. Cô lẩm bẩm.
…
Virode biến mất, điều này làm Rito ngơ ngác. Không nghĩ tới con trai vừa ra đời đã không có mẹ thì thôi, đằng này cha vì mải làm tình mà quên mất. Hắn lâm vào nghiêm trọng tự trách.
- Chủ nhân đừng lo lắng, thiếu chủ là một vị thần linh đã vượt qua thiên kiếp. Có lẽ đã suy yếu nên phải đầu thai vào ai đó thôi.
- Nhưng ta làm sao tìm nó?
- Cái này thì chỉ cần thiếu chủ thức tỉnh kí ức, ngài sẽ tự động trở về bên người.
- Vậy là cần bao nhiêu năm?
- Ách, cái này ta cũng không rõ lắm. Zoroa xấu hổ.
- A, ta đúng là người cha vô dụng.
Rito phiền muộn không thôi, nhưng cũng không còn cách nào khác đành nói lại chuyện này với trưởng lão để xem chín tháng sau có đứa trẻ đặc biệt nào được sinh ra không. Kenichi đang lâm vào ngủ say, hẳn khi thức dậy có thể trở thành tông sư. Thêm vào Rito và đại trưởng lão, như vậy Lương Sơn Bạc đã hoàn toàn vượt qua các tổ chức khác. Cực hạn nhân loại - Nguyệt cùng với bạn trai cô đi về Mỹ, cậu cũng không làm rõ được phía sau chuyện này là như thế nào nhưng Lương Sơn Bạc và Mỹ chính thức kết làm đồng minh, điều này cũng thúc đẩy ba tổ chức còn lại hợp tác. Thế giới này lại trở về thời kì hai cực giống như chiến tranh lạnh. Nhưng đó là chuyện sẽ xảy ra nếu không có đoạn tiếp theo này.
“Đã hấp thu đủ mana chưa?” “đủ để chống lại A cấp một đoạn thời gian” “Hừ, nhân loại thật ngu xuẩn, không nghĩ đến nhờ cuộc chiến tranh này mà chúng ta có thể hiến tế mà không ai phát hiện” “chúng ta chỉ cần vẽ trận pháp ở những di tích là được” “sau đó nâng cao độ khó trong di tích” “bây giờ coi như chủ nhân có gặp nguy hiểm chúng ta cũng có thể bảo vệ được ngài” “tốt nhất là không có chuyện gì xảy ra”.
- Rốt cục cũng đến thời điểm mở ra cánh cổng rồi.
- Thế giới mới, chúng ta tới đây.