CHƯƠNG 114 H
Edit Đa Mộng
Beta : Trangki
Đột nhiên.
Tần Diễm lẳng lặng chế trụ ngón tay Hạ Vân Phong, ngón tay Hạ Vân Phong chậm rãi chế trụ ven bể, mặt nước có rung chuyển rất nhỏ, thân thể hai người chôn ở trong nước, không thể thấy rõ tình huống trong nước.
Chỉ thấy mặt bể tràn đầy bọt biển dần dần tĩnh lại, Tần Diễm ngẩng đầu hít thở không khí rồi lại cúi đầu chôn xuống, mà Hạ Vân Phong lại chỉ có thể lấy không khí từ miệng Tần Diễm mà thôi…….
Hạ Vân Phong cả người đều như nhũn ra rồi.
Ngón tay Hạ Vân Phong không ngừng bấu thật chặt ven bể, mặt nước tĩnh lặng lại bắt đầu rung chuyển thật mạnh, bọt nước mãnh liệt bắn lên tràn khỏi bể……
Sau một phen rung chuyển kịch liệt, Hạ Vân Phong buông lỏng tay, Tần Diễm chế trụ tay y, tay hai người trượt vào bên trong bể. Tần Diễm từ trong nước ngẩng đầu hít thở không khí rồi lại chôn đầu xuống.
Chẳng được bao lâu.
Mặt nước lại chấn động càng thêm lợi hại.nước dâng lên, không ngừng có nước tràn ra khỏi bể làm ướt cả sàn phòng tắm. Trong phòng tắm thực im lặng trừ bỏ âm thanh bọt nước kịch liệt tràn ra thì không có âm thanh nào khác.
Bọt nước đầy bồn tắm giấu không được cảnh xuân dưới đáy nước…….
Dưới nước.
Hai tay Hạ Vân Phong vô lực nắm lấy Tần Diễm, Tần Diễm cả người đều đặt ở trên người y, hai tay nắm ở thắt lưng Hạ Vân Phong, Hạ Vân Phong hai chân vô lực dựa vào hai bên sườn của Tần Diễm.
Mặt nước dao động thật sự lợi hại.
Không biết qua bao lâu, tiếng nước rung chuyển kịch liệt cũng dần yên lặng, phòng tắm khôi phục bình thường, một lát sau, nghe được tiếng nước rất nhỏ……
Hạ Vân Phong cảm giác được Tần Diễm đỉnh chân y, y cả người di động hướng lên trên. Hạ Vân Phong cả người chậm rãi ra khỏi mặt nước, trên mặt hai người đều lây dính giọt nước. Hạ Vân Phong bán híp hai tròng mắt bị Tần Diễm hôn đến cả người như nhũn ra, đôi môi hai người vẫn như trước thiếp hợp cùng một chỗ. Tần Diễm hôn y một lúc mới rời đôi môi y …
Hạ Vân Phong đã sớm không còn khí lực.
Cả người y bị Tần Diễm nắm, vì không cho thân thể trượt, tay y khoát lên bên cạnh ao, hai người đều thở phì phò, hơi thở Hạ Vân Phong thực gấp, y nghẹn lâu lắm rồi……
Mà Tần Diễm đang thở phì phò, hai người hơi thở không xong sớm đã ươn ướt đôi môi của nhau, dây dưa cùng một chỗ, giữa môi, giữa lưỡi, hơi thở đã tràn đầy hương vị của nhau.
“Trong lòng ta thực không thoải mái.”Tần Diễm nói chuyện rồi. Hắn đè nén Hạ Vân Phong, hai tay của hắn chế trụ tay Hạ Vân Phong đang để ở trên thành bể, chậm rãi luật động.
“Ta xem ngươi thực thoải mái.” Hạ Vân Phong bụng đều mẫn cảm run run, giọt nước trên mặt y theo cằm chậm rãi trượt xuống, thân thể hai người không có chút khoảng cách.
Chặt chẽ……
Thiếp hợp……
Giao hòa……
Tần Diễm hàm hàm hồ hồ tỏ vẻ: “Ngươi để cho ta làm xong, trong lòng ta liền thoải mái, ta liền tha thứ ngươi vừa rồi muốn động thủ đánh ta.” Hắn đứt quãng nói rất nhiều.
Hạ Vân Phong trầm mặc.
Đáy mắt y lộ ra vài tia mệt mỏi, nhìn thấy đôi môi Tần Diễm gần sát lại y, y động tác thong thả cúi đầu muốn tránh đi Tần Diễm, nhưng Tần Diễm đã tìm đúng môi y.
Không do dự hôn xuống.
Hơi thở hai người đều thập phần không ổn định, vì lúc trước thiếu dưỡng khí lâu quá nên Hạ Vân Phong thực không thoải mái, y hiện tại cũng mất đi khí lực, y cơ hồ hư thoát bị Tần Diễm hôn……
Thân thể y vô lực chìm đi xuống, Tần Diễm đưa y để ở bên cạnh bể, thế này mới ổn định thân thể y……
———————————–
Mặt sau còn có, tiếp tục phiên