Dụ Tội

Chương 167: Chương 167




CHƯƠNG 168

Edit : Đa Mộng

Beta : Trangki

Hình Liệt ý đồ muốn thoát khỏi ba chiếc xe giáp công bọn họ ở phía sau nhưng ba chiếc xe hơi kia cũng đã qua nâng cấp cho nên tốc độ cũng rất nhanh, rất nhanh liền đuổi kịp bọn họ.

Trên cầu vượt, xe bọn họ bị ba chiếc xe vây quanh bao vây.

Xe một đường bão táp, vượt qua mấy chiếc xe, Hình Liệt đem xe chạy lên núi. Tốc độ xe quá nhanh khiến xe rất không ổn định, hơn nữa đêm nay bên ngoài mưa đang rơi, sơn đạo (= đường núi) lại phi thường trơn ướt.

Hình Liệt lái xe tốc độ rất nhanh nhưng lại thập phần ổn định. Xe thể thao chạy qua, hai bên đường văng tung tóe bọt nước, bên ngoài mưa càng rơi càng lớn làm cho trên sơn đạo không ít nước.

Ba chiếc xe kia cũng đuổi theo thực nhanh, giáp công bọn họ ở trên sơn đạo uốn lượn gấp khúc. Trong mưa to, thanh âm động cơ kia ở trên sơn đạo u tĩnh phát ra âm thanh rung động, điên cuồng gào thét.

Sơn đạo vốn đã không dễ chạy, hơn nữa bên ngoài đang mưa, bánh xe trơn trượt……

Hình Liệt trên mặt không có biểu tình gì, hắn liếc mắt gương chiếu hậu một cái, chiếc xe phía sau kia dán thực chặt. Hắn đạp chặt chân ga một đường bão táp lên núi, Hạ Vân Phong lười biếng ngồi dựa vào ghế xe, bất động thanh sắc châm một điếu thuốc.

Hình Liệt không hút thuốc lá.

Bất quá trên xe có thuốc lá chuẩn bị cho Hạ Vân Phong, tuy rằng không phải cái loại thuốc lá mà Hạ Vân Phong bình thường hay hút, nhưng còn có thể chấp nhận hút được, giết thời gian một chút……

Sơn đạo thực tối.

Đèn xe chiếu rất sáng, cần gạt nước mưa chuyển động thật nhanh.

“Trước mặt có khúc cua, cẩn thận một chút.” Hạ Vân Phong lười biếng nhắc nhở hắn, tốc độ lái xe của Hình Liệt tuy rằng rất nhanh, nhưng hắn lại chạy thật ổn, bất quá Hạ Vân Phong vẫn là lo lắng.

“Tóm kẻ bắt cóc lại luyện ra một thân kỹ thuật lái xe, còn có thể đi?)” Hình Liệt nghiêng đầu nhìn về phía Hạ Vân Phong, hắn còn muốn vươn tay sờ chân Hạ Vân Phong (=..= chưa chết được đâu, ko cần làm quỷ phong lưu), Hạ Vân Phong giống như nhắc nhở nhìn hắn một cái, hắn liền chuyên tâm lái xe.

Đương nhiên.

Hạ Vân Phong cũng từ từ mà nói: “Cũng không tệ lắm.”

Thời điểm qua khúc cua, xe bị chiếc xe kia gắt gao đi theo lướt qua khúc cua, ép đến gắt gao, căn bản là cắt đuôi không xong. Vừa lướt qua một khúc cua, phía trước một chiếc xe tải lớn đi đến.

Chiếc xe hơi bên trái kia trực tiếp bị đụng bắn bay ra, âm thanh va chạm kia thật lớn, lực cực mạnh tông vào, mà chiếc xe kề sát sau xe bọn họ kia một chút cũng không có giảm tốc……

Ngược lại gia tốc va chạm đuôi xe bọn họ.

Bánh xe bị trượt.

Hình Liệt động tác rất nhanh điều chỉnh phương hướng, động tác đạp dưới chân của hắn thật mau. Hắn chuyên tâm nhìn đường, đồng thời còn phải lưu ý hướng đi của chiếc xe kia, xe vượt qua khúc cua ở đỉnh núi, bắt đầu cấp tốc xuống núi……

Thanh âm motor chấn động cùng tiếng động cơ gầm, ở trong mưa to phá lệ rõ ràng, hơn nữa thanh âm bánh xe ma sát kia, nhất thời nhiễu loạn sự yên tĩnh của sơn đạo.

“Đường xuống núi có nhiều đoạn cua gấp, ngươi nên cân nhắc.” Hạ Vân Phong nhắc nhở hắn sương khói thản nhiên từ bên miệng của y thở ra, ánh mắt y dừng ở ngoài của sổ xe, xe hơi dùng sức đánh tới.

Bánh xe ma sát, phát ra âm thanh rầm rĩ kích thích……

Hình Liệt đánh mạnh tay lái, dùng sức dùng thân xe huých lại. Hắn nắm tay lái, trong lòng bàn tay đều ra mồ hôi, lực va chạm quá lớn, hơn nữa xe phía sau cũng đụng lên.

Phía trước lại là một chỗ cua gấp……

Hạ Vân Phong tùy ý hút thuốc, khói bụi kia không có vì xe cấp tốc nghiêng mà rơi xuống, chiếc xe bên cạnh kia lại đụng lại, thời điểm qua khúc cua thì ngăn chặn xe bọn họ……

Thân xe ở trên vòng bảo hộ, ma sát bắn ra tia lửa……

“Làm gì vậy !” Hình Liệt suýt nữa chửi ầm lên.

Hạ Vân Phong miễn cưỡng phủi khói bụi rơi xuống ở trên người, xe bọn họ vẫn bị chiếc xe kia đặt ở trên vòng bảo hộ trượt nghiêng, xe phía sau lại dùng sức đụng bọn họ.

Hạ Vân Phong nhìn thấy đoạn đường trước mặt đang giăng dây để sửa chữa, có một đoạn đường rất dài không có dây vàng giăng để sửa chữa liền nói: “Đem chiếc xe bên cạnh kia tông xuống.” Y một bên chậm rì rì hút thuốc, một bên lặng yên ghé mắt lưu ý chiếc xe ở bên sườn xe.

Ngay tại thời điểm xe bọn họ sắp bị ép xuống sườn núi, Hình Liệt đánh mạnh tay lái, sang số tăng tốc, một cước đạp chân ga đến đáy, vốn xe đang bị ép, lại cường thế ép trở lại……

Hình Liệt đột nhiên đem chân ga nới lỏng, ngay tại thời điểm tốc độ xe giảm xuống trong vài giây ngắn ngủn kia, hắn lại đạp nhanh chân ga, tay lái vung, trực tiếp đem chiếc xe hơi ép chặt bọn họ kia ép ra ngoài.

Chiếc xe hơi kia trực tiếp bay ra ngoài, mất thăng bằng lăn xuống vách núi.

Tốc độ xe của bọn họ vẫn như trước không có giảm tốc, một đường lao xuống núi, chiếc xe phía sau kia chẳng những bỏ không xong, còn luôn tông vào bọn họ, đuôi xe đã muốn bị đâm cho không nhìn ra bộ dạng gì nữa.

Hai chiếc xe kề sát, chỉ thấy hai chiếc xe trên sơn đạo kia giống như kề cận, cấp tốc vượt qua khúc cua dán nhau, theo đường xuống núi điên cuồng bay nhanh.

Hạ Vân Phong dập tắt tàn thuốc.

Hình Liệt qua khúc cua tiếp theo, thời điểm vào cua, hắn cố ý đem xe tấp đến bên cạnh, hơn nữa xảo diệu giảm tốc, làm cho chiếc xe phía sau kia chen đến phía trước bọn họ……

Bởi vì chiếc xe kia là ở phía đường ngoài, hơn nữa mặt đường trượt, tốc độ xe không giảm được trực tiếp đụng phải vòng bảo hộ.

Hình Liệt khống chế xe lướt qua đoạn cua, bánh xe hắn bị mài rất nghiêm trọng, hơn nữa động cơ chạy quá tải, không chạy quá xa, xe liền hoàn toàn chết máy.

Dưới nắp động cơ toát ra khói nhẹ màu trắng, xe tê liệt ở ven đường, hai người đều xuống xe, Bên ngoài mưa rơi rất lớn, di động của Hình Liệt hết pin không thể cùng bên ngoài liên lạc…..

Hai người chỉ có thể dọc theo quốc lộ đi xuống dưới.

Trời mưa thật lớn.

Xối đến trên thân hai người đều ướt đẫm.

Hơn nữa đoạn đường này đêm khuya cơ hồ không có xe đi qua, bọn họ căn bản là tìm không thấy người cầu cứu, sơn đạo thực tối không có chút ánh sáng, khó có thể nhìn thấy rõ đường phía trước……

Bên ngoài mưa rơi.

Hình Liệt cởi bỏ áo khoác, che ở trên đầu Hạ Vân Phong, chính hắn cũng chui vào, một bàn tay ôm thắt lưng Hạ Vân Phong, một bàn tay chống quần áo chắn mưa……

Mưa quá lớn, chắn cũng chắn không được.

Đi thật lâu, mới nhìn thấy một cái buồng điện thoại có thể trú mưa, Hình Liệt mở cửa ra bảo Hạ Vân Phong đi vào trước. Hạ Vân Phong cũng lo lắng Hình Liệt bị ướt sinh bệnh, y liền đem Hình Liệt kéo vào.

Cửa buồng điện thoại đóng lại……

Áo khoác Hình Liệt cũng rơi xuống đất……

Cả người Hạ Vân Phong bị Hình Liệt đặt ở trong buồng điện thoại, trong buồng điện thoại như trước không có đèn, bốn phía đều giống như dung nhập vào trong bóng tối, Hình Liệt thuận thế dán chặt Hạ Vân Phong.

“Gấp như vậy làm cái gì, ta cũng không phải không vào.” Hình Liệt phóng thấp thanh âm, hai tay của hắn ôm thắt lưng Hạ Vân Phong, nhẹ nhàng mà nhu lộng. (=..=)

Hạ Vân Phong biết Hình Liệt đang cười.

“Ngươi bị thương không?” Hạ Vân Phong lo lắng an nguy của nhi tử, trước đó ở trên đường mưa quá lớn, vội vàng tìm đường ra, y cũng không có cơ hội quan tâm Hình Liệt có bị thương hay không.

“Ngươi thay ta kiểm tra một cái.” Hình Liệt thấp giọng cười, hai tay của hắn trượt vào trong cái áo ướt át của Hạ Vân Phong, hắn ổn định thắt lưng Hạ Vân Phong, “Nhanh lên.” Hắn hạ thấp giọng thúc giục……

Hạ Vân Phong thân thủ nhéo nhéo cánh tay hắn, lại từ cổ tay đi xuống, Hạ Vân Phong sờ sờ lưng hắn, lại thong thả đụng đến ngực.

Đa Mộng: Phù…. Thía là xong mấy cái chương sặc mùi hành động Mỹ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.