Vô Danh phóng thần thức của mình đến đan điền dò xét, tìm kiếm một vòng, sau đó hắn liền kinh ngạc.
Ở giữa đan điền của Vô Danh có vòng tròn hình âm dương, trong hình âm dương này có hai hạt châu bảy màu to bằng con mắt nằm ở hai phía màu đen và màu trắng.
Cái vòng âm dương này xoay tròn liên tục, ở bên trong có hai hạt châu bảy màu không ngừng tỏa ra một loại khí tức cổ xưa, nhưng loại khí tức cổ xưa này lại bị giữ lại xung quanh hạt châu. Cảnh tưởng này khiến Vô Danh nghĩ đến hai loại linh căn Bạch Quang và Hắc Ám của mình.
Hai hạt châu này như có một loại liên kết nào đó với nhau, giống như chúng là một đôi vậy.
Sau khi Vô Danh nhìn thấy hai hạt châu này thì liền nghĩ đến việc có thể một loạt các thông tin, công pháp cùng khả năng chữa thương hồi phục cơ thể đều đến từ nó. Điều này khiến cho Vô Danh hết sức tò mò về thứ này.
Vô Danh lại đưa thần thức của mình dò xét hai hạt châu, cảm nhận xung quanh hai hạt châu này, hắn muốn biết thêm về nó.
Khi thần thức của Vô Danh tiếp xúc với hai hạt châu này, hắn muốn tiến hành luyện hóa nó, nhưng khi hắn muốn luyện hóa hai hạt châu này thì hắn mới biết rằng mình căn bản không cần phải luyện hóa nữa vì nó đã nhận hắn làm chủ rồi. Cho nên Vô Danh bây giờ có thể đơn giản tìm hiểu về thứ này.
Một số thông tin lại tiếp tục truyền vào trong đầu của Vô Danh, hắn đọc qua hết tất cả các thông tin trong đó.
Bây giờ Vô Danh đã biết được hai hạt châu này gọi là “ Hỗn Độn Thiên Mục “. Công dụng của nó thì Vô Danh sẽ từ từ tìm hiểu thêm, đồng nghĩa với việc muốn sử dụng được “ Hỗn Độn Thiên Mục “ thì tu vi cũng phải đạt đến một trình độ nhất định, chỉ có như vậy mới có đủ thực lực để điều khiển “ Hỗn Độn Thiên Mục “ này.
Vô Danh không phải là một kẻ ngốc, nên có thể thấy được “ Hỗn Độn Thiên Mục “ này là vật bất phàm, sức mạnh từ nó tỏa ra quả thật rất lớn, Vô Danh nghĩ nếu như vật này xuất hiện ở bên ngoài vậy chắc chắn sẽ dẫn đến một hồi tranh đoạt gió tanh mưa máu, lúc đó vật này xuất hiện ở đâu thì ở đó chắc chắn có những trận chiến kinh thiên động địa xảy ra. Không chỉ “ Hỗn Độn Thiên Mục “ này mà còn cả công pháp “ Vô Cực quyết “, “ Vô Cực Hóa Thần quyết “ nữa, mỗi thứ đều là bảo vật người người thèm khát.
Nhưng mà có được Vô Cực quyết thì cũng vô dụng bởi vì nếu không có mười loại linh căn thì không thể nào mà sử dụng được loại công pháp này. Nhưng mọi tu sĩ có ai mà không muốn mình mạnh hơn người khác, nếu mình không có được thì cũng không muốn người khác có được.
Vô Danh cũng thầm than trong lòng, những thứ này trên người hắn đều là những bí mật động trời, nếu để cho người khác biết được thì hắn chắc chắn phải chết, nên Vô Danh cũng không ngu gì mà lại đi nói với người khác, trừ khi ngại sống quá lâu mới làm ra chuyện ngu ngốc như vậy.
- Đúng là thất phu vô tội, hoài bích có tội a.
Vô Danh ngừng nghĩ ngợi, tập trung tinh thần truyền một tia ý niệm tới “ Hỗn Độn Thiên Mục “. Ngay lập tức thân thể của Vô Danh hơi động một chút rồi biến mất, sau đó hắn xuất hiện ở một nơi cực kì xa lạ.
Bây giờ Vô Danh đã xuất hiện trong tiểu thế giới của “ Hỗn Độn Thiên Mục “. Sở dĩ hắn biết được đây là tiểu thế giới bởi vì hắn từng nghe được những học viên khác ngồi tán dóc với nhau. Trên thế giới này có một thứ được gọi là tiểu thế giới, bên trong tiểu thế giới này chính là một không gian khác hoàn toàn tách biệt với bên ngoài, trong đây cũng có linh khí, nhưng độ dày đặc của linh khí cũng phải dựa vào phẩm chất của tiểu thế giới. Tiểu thế giới là một vật cực kì quý giá, người sở hữu tiểu thế giới, có thể vào bên trong đó tu luyện, cũng có thể trồng các loại linh thảo ở trong đó, không những vậy còn có thể đưa người từ bên ngoài vào. Tiểu thế giới được chia ra làm nhiều loại như tiểu thế giới thông thường, thế giới chân linh, thế giới ngũ hành. Tiểu thế giới là một vật mà chỉ có các đại năng mới có thể luyện ra được.
Vô Danh đoán thế giới này của hắn không phải là bất kì một loại tiểu thế giới nào ở trên, vì hắn cảm nhận được thế giới này của hắn cao cấp hơn nhiều những tiểu thế giới khác.
Vô Danh nhìn ngắm khung cảnh xung quanh, cảm nhận sự thay đổi ở đây. Vô Danh thấy linh khí trong đây cực kì dày đặc, không thưa thớt như ở bên ngoài. Ngoài việc linh khí nơi đây cực kì dày đặc thì Vô Danh còn cảm thấy có một cảm giác gì đó không đúng ở đây. Vô Danh nhíu mày lẩm bẩm:
- Thời gian ở đây dường như khác bên ngoài, chẳng lẽ thời gian ở trong này trôi nhanh hơn bên ngoài sao??
Vô Danh ngồi xếp bằng, hai mắt nhắm hờ lại, rồi yên lặng cảm nhận không gian xung quanh, cuối cùng hắn miệng hắn nhếch lên một nụ cười bởi vì:
- Thời gian ở đây đúng là trôi nhanh hơn bên ngoài, không phải nhanh bình thường mà nhanh gấp vài lần.
Vô Danh nhếch mép cười một cái, điều này thật sự quá là tiện nghi cho hắn, Vô Danh không có chần chờ nữa, bây giờ hắn đã ở bên trong tiểu thế giới của Hỗn Độn Thiên Mục, hắn có thể tùy ý tu luyện bằng công pháp Vô Cực quyết rồi. Vô Danh nhắm hai mắt lại rồi kết ấn, bắt đầu vận chuyển công pháp Vô Cực quyết.
Lúc đầu khi mới vừa vận chuyển vòng chu thiên đầu tiên, Vô Danh cảm thấy cơ thể mình đau nhức dữ dội, giống như muốn nổ tung. Hắn biết đây là do việc hắn đã thay đổi công pháp tu luyện, cho nên đường vận chuyển cũng thay đổi, mà linh khí sau khí được cơ thể hấp thu vào cũng thay đổi. Bây giờ hắn cần thời gian để chuyển đổi công pháp tu luyện, không lâu sau thì hắn cũng đã cảm thấy cơ thể trở lại bình thường.
- Ầm...ầm...ầm
Sau khi cơ thể đã thích ứng được thì khi Vô Danh vận chuyển công pháp thì liền có những tiếng ầm ầm vang lên, linh khí từ bốn phương tám hướng trong tiểu thế giới liền bị hắn hút đến, hình thành một lốc xoáy linh khí khổng lồ ở ngay trên đầu của Vô Danh. Vô Danh nhìn thấy cảnh tưởng này cũng kinh ngạc không thôi, may là hắn không có dùng công pháp này tu luyện ở bên ngoài, nếu không thì rắc rối lớn.
Oanh!
Trong cơ thể Vô Danh oanh một tiếng, sau đó trong thể nội của hắn xuất hiện một mảnh hư không mờ ảo. Khi vận chuyển từng vòng chu thiên thì mảnh hư vô mênh mông hiện ra, theo đó là kinh mạch trong cơ thể phồng lên, hấp thu toàn bộ linh khí vào bên trong, qua từng vòng tiểu chu thiên, đại chu thiên mà quay trở về đan điền.
- Ô...ô....ô...ô
Trong cơ thể Vô Danh, những tiếng ô ô liên tục vang lên, linh khí từ bên ngoài giống như cơn lũ tràn vào bên trong cơ thể của Vô Danh, nhưng tràn vào bao nhiều đều bị hắn hấp thu bấy nhiêu. Linh khí đi qua kinh mạch, bị mảnh hư vô bên trong thể nội của Vô Danh liên tục áp súc nhiều lần khiến cho linh khí trở nên nhỏ bé hơn mà lại trong suốt hơn, sau đó được chuyển vào trong đan điền của Vô Danh.
Cứ như vậy lặp đi lặp lại, linh khí như nước lũ tràn vào đều bị áp súc lại khiến cho chúng trở nên cực kì tinh khiết, rồi chảy vào trong đan điền của Vô Danh.
Sau một hồi tu luyện Vô Danh đột nhiên nhận ra một điều, luồng khí ấm áp chảy ra từ bên trong đan điền của hắn không có xuất hiện sau khi hắn tụ khí thành công nữa. Bây giờ hắn tu luyện chậm hơn trước rất nhiều.
Đột nhiên tu vi của Vô Danh có giấu hiệu tụt xuống, hắn liền hoảng hốt, hắn mới tụ khí một tầng sơ kỳ vậy tụt nữa thì là cái dạng gì. Vô Danh cũng không biết phải làm sao, cứ dựa theo công pháp mà vận chuyển từng vòng chu thiên.
Một lát sau Vô Danh liền thở phào một hơi, bởi vì hắn nhận ra rằng mặc dù tu vi của hắn có dấu hiệu giảm xuống, nhưng hắn lại thấy bản thân mạnh lên. Mặc dù không biết việc này có nghĩa là gì, nhưng Vô Danh cũng biết nó hẳn là tốt đối với hắn.
Thời gian bên ngoài đã trôi qua hai ngày rồi, bên trong tiểu thế giới, Vô Danh vẫn không có động tĩnh gì, nhưng một lúc sau liền có một tiếng ầm nhỏ vang lên trong cơ thể của Vô Danh.
- Ầm...
Cuối cùng Vô Danh cũng đã phá vỡ rào cản ngăn cách, trực tiếp tiến vào Tụ Khí tầng hai. Vô Danh không có dừng việc tu luyện lại mà hắn vẫn ngồi thêm một lúc nữa, hắn cần củng cố cho vững chắc cảnh giới ở Tụ Khí tầng hai.
Sau khi cảnh giới đã được củng cố vững chắc rồi, Vô Danh mới bắt đầu kiểm tra thành quả sau khi tiến vào tầng thứ hai của Tụ Khí.
Vô Danh phóng thần thức của mình ra bên ngoài, một mét....năm mét....ba mươi mét....ba trăm métđến khi thần thức của hắn có thể phóng xa tới ba trăm mét thì mới dừng lại. Vô Danh rất vui mừng, không ngờ sau khi tiến vào Tụ Khí tầng hai, thần thức của hắn đã tăng gấp sáu lần lúc trước rồi. Đây chắc chắn chính là thành quả mà tu luyện Vô Cực quyết mang lại.
Không chỉ thần thức, hắn cảm thấy cơ thể của mình cũng mạnh hơn trước rất nhiều lần. Vô Danh đứng dậy sau đó liền dùng Tẩy Trần quyết để rửa sạch tạp chất được thải ra bên ngoài cơ thể sau khi thăng cấp, rồi rời khỏi tiểu thế giới, ra bên ngoài mặc vào một bộ quần áo mới.
Mọi người hãy cố gắng ấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần của tác giả. Như vậy thì mỗi cuối tuần mọi người lại có thêm 4-5 chương để quẩy:))