Dục Uyển

Chương 79: Chương 79: Nhà kho bốc cháy




Sở cảnh sát

Bảo vệ của khu chung cư bị đánh ngất đi, và cuộn băng ghi hình từ camera của chung cư cũng biến mất. Cho nên một ít manh mối cũng không thể tìm ra, nhưng có người đã nhìn thấy đám người đưa Dục Uyển đi. Sau ba ngày đấu tranh tư tưởng dữ dội, người này đã quyết định hợp tác với sở cảnh sát, nhận diện kẻ tình nghi.

Cục Trưởng Hà đã dựa vào miêu tả của nhân chứng, phác họa ra diện mạo của kẻ bắt cóc. Sau khi thu hẹp phạm vi, những kẻ từng có tiền án tiền sự và có diện mạo tương tự, đều đang đứng xếp hàng dài sau tấm kính có tất cả là mười người, theo mô phỏng trí nhớ của người nhận dạng, bọn họ đều che nửa mặt lại.

Hoắc Luật, Hoắc Phi phát hoảng suốt nhiều ngày vì không thể tìm ra chút tung tích nào của Dục Uyển, tinh thần và thể xác đang xuống dốc trầm trọng. Ba ngày nay, số lần họ ngủ không thể tính giờ mà là đếm từng phút. Hi vọng duy nhất của họ chỉ có thể đặt trên bà cô trước mặt.

Nhưng...

“Không phải! tất cả bọn họ đều không phải.” Sau khi chậm rãi đi lướt qua từng người một, bà cô xoay người lại nhìn cục trưởng Hà.

“Không thể nào, bà nhìn kỹ xem...nhất định phải có ai trong số bọn họ, tại sao lại không có.” Hoắc Phi phát hoảng, hắn bước tới lôi bà cô già đến trước tấm kính , buộc bà ta phải xem lại một lần nữa.

“Thật...thật sự không phải bọn họ...” 

Trước sự kích động của Hoắc Phi, bà cô già cũng bị hắn làm cho dọa sợ, chân tay đều run rẩy.

“Phi! mày hãy bình tĩnh lại, mày đang làm cho bà ta sợ.” Bạch Ngạn Tổ bước tới kéo Hoắc Phi về.

“Mày bảo tao làm sao bình tĩnh, trong khi Dục Uyển vẫn không rõ sống chết ? nếu tao biết bọn nào làm ra chuyện này, tao sẽ không tha cho chúng.”

“Rầm..m..!!”

Hoắc Phi giận dữ đập tay xuống bàn.

“Cô Từ! cám ơn sự hợp tác của cô...khi nào có thêm manh mối mới, mong cô liên lạc với chúng tôi...Tiểu Tân, cậu đưa cô Từ về nhà.” Cục Trưởng Hà lên tiếng.

“Dạ! Cục Trưởng.” Một viên cảnh sát trẻ bước đến chỗ của bà cô già.

Bà ta lập tực lấy ngay túi xách, rồi vội vã theo Tiểu Tân ra ngoài. 

Hoắc Luật đang đứng dựa tường, bộ dáng rất mệt mỏi. Hắn bước tới chỗ cục Trưởng Hà.

“Cục Trưởng Hà! không còn ai nữa sao?”

“Hoắc thiếu gia! tất cả những người khả nghi ở Á Lạp Tân này, đều bị chúng tôi mang về hết...từ sáng giờ cũng hơn cả trăm người, chúng tôi đi đâu mà tìm nữa đây.” Cục Trưởng Hà thở dài nhìn Hoắc Luật.

“Nếu bọn chúng không phải là người ở đây thì sao...đến từ nơi khác ngoài Á Lạp Tân?” Hoắc Luật lên tiếng

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.