Jenny như một cái xác không hồn, không ăn, không uống, người
xanh xao, khuôn mặt tái nhợt, đôi môi không còn giữ được màu đỏ
mọng như ngày nào nữa, hai mắt sưng húp lên, giọng nói bị lạc
đi, khàn khàn khó nghe chỉ vì khóc quá nhiều trước sự đột
ngột của người mẹ thân thương. Nhìn cô bạn gái nhỏ bé của
mình chìm trong đau đớn, Kelvin còn đau hơn. Nhưng Kelvin vẫn tỏ
ra mình mạnh mẽ vì có lẽ giờ đây Jenny cần một chỗ dựa và
Kelvin chính là người thích hợp nhất. Jenny đã suy sụp hoàn
toàn nên đám tang của bà Trang Hạ tự Kelvin lo cho chu toàn.
Sau đám tang của bà Trang Hạ, Jenny phải nằm viện vì kiệt sức.
Đến giờ phút này Jenny vẫn không chịu ăn uống gì cả, rồi còn
chẳng nói chuyện với ai nữa, cùng lắm là chỉ thưa Kelvin dăm ba câu đổ lại. Nhưng với sự chăm sóc tận tình có thêm một chút
răn đe của Kelvin thì Jenny cũng dần bình phục. Ngày Jenny xuất
viện, để giúp Jenny lấy lại tinh thần tiếp tục với cuộc sống
bình thường, Kelvin lại là người đến đón Jenny để cho Ken, Mary, Henry và Emily ở nhà chuẩn bị tiệc. Sau khi Jenny xuất viện,
Kelvin cho người chuyển đồ đạc của Jenny sang nhà Kelvin hết, vì để Jenny ở nhà một mình Kelvin không yên tâm.
Chẳng
bao lâu sau Jenny được mời tham gia phiên toà xét xử vụ việc của bà Trang Hạ. Sau thu thập bằng chứng, điều tra và lấy lời
khai, toà kết luận thủ phạm đã dùng giao đâm nhiều nhát lên
người bà Trang Hạ, người đó chính là ông Hoàng, người được cho là người tình mới của bà Trang Hạ. Qua lời khai của ông
Hoàng, nguyên nhân ôn giết bà Trang Hạ là vì bà Trang Hạ không
chịu giao công ty cho ông Hoàng quản lý, sau một hồi tranh cãi,
do quá nóng giận nên ông Hoàng đã dùng giao gọt hoa quả trên
bàn đâm chết bà Trang Hạ. Toà tuyên án ông Hoàng tù trung thân.
Phiên toà kết thúc, nhưng sự việc chỉ có vậy thôi sao??? Trước
khi công an đưa ông Hoàng đi, Jenny không nói gì mà chỉ nhìn chằm chằm vào mắt ông ta, như một hình phạt im lặng nhưng lay động
đến lương tâm con người. Nhìn thấy ánh mắt đó, ông Hoàng không
khỏi rùng mình, rồi cảm thấy chút tội lỗi nhưng ông vẫn mãn
nguyện với những gì mình đã làm.
Ngày hôm cuộc sống trở lại bình thường với nhóm Kelvin sau biến cố vừa qua. Nhưng với Jenny thì....
- Tại sao cô không nghe lời tôi? Sao cô cứ bám theo anh Kelvin mãi
thế hả?_Jun hẹn Jenny ra sau trường rồi chừng mắt, gằn giọng
nói với Jenny
- ....._Jenny im lặng
- Hừ.
Cô nghĩ tôi là trẻ con sao mà đi nói đùa với cô, tôi cho cô
biết, mẹ cô chết là tôi đứng sau chủ mưu đấy. hahah...._Jun nói
rồi cười trong khoái chí
- Chị...._Jenny cắm môi, tức giận, đau lòng, nước mắt lại ứa ra khỏi khoé mắt
- Ông Hoàng cặp kè với mẹ cô là tôi sắp đặt đó. Tuy ông Hoàng
là người giết mà ta, nhưng theo tôi bà ta chết là tại cô, tại
cô không làm theo lời tôi Jenny à._Jun. Ông Hoàng là do Jun thuê,
ông ta bị ung thư máu giai đoạn cuối, bác sĩ nói ông ta chỉ còn sống được 1 năm nữa. Vợ ông ta qua đời sớm, ông ta tự nuôi một
mẹ già và hai đứa con. Biết gia cảnh éo le của ông ta, Jun thoả thuận với ông ta rằng: Jun sẽ cho ông ta một khoản tiền đủ để
nuôi mẹ ông ta đến cuối đời và nuôi hai đứa con ông trưởng thành với điều kiện ông ta phải tiếp cận bà Trang Hạ, lừa lấy công
ty của bà Trang Hạ, nếu cần thiết phải giết chết bà Trang Hạ. Lúc đầu ông ta chần chừ nhưng sau đó ông ta đã đồng ý hợp tác với Jun. Ông ta nghĩ dẫu sao cũng chẳng còn sống được bao ngày nữa nên bất chấp tất cả để cuộc sống sau này của mẹ và hai
con ông không phải đói khổ. Jun quả là một người mưu mô, thật
sự không ai đoán được sau khuôn mặt xinh đẹp đó lại là một con
ác quỷ.
- Chị....Chị thật độc ác...Tôi sẽ nói....._Jenny nói chưa xong thì Jun chặn họng:
- Cô nghĩ ai tin lời cô nói hả? Không khéo người ta còn tưởng cô
đau lòng quá hoá điên đấy. Hừ, không có đường khác cho cô lựa
chọn đâu, tốt nhất là rời bỏ anh Kelvin đi, không thì đến lượt
ai tôi không thông báo trước đâu. Mà nè, tôi cho cô quá nhiều
thời gian rồi nên tốt nhất là chấm dứt với anh Kelvin trước
giờ đi học._Jun nói rồi quay gót bỏ đi với điệu cười đắc chí
Jenny ngã khuỵ xuống thảm cỏ xanh khóc nấc lên trong cơn đau giằng xé con tim...
Tối tại nhà Kelvin
- Mary với anh Ken đi mua đồ ăn đi, tâm trạng Jenny vẫn chưa ổn,
chưa nấu ăn được._Cả nhóm Kelvin hẹn nhau đến nhà Kelvin chơi
nhưng chưa có ăn tối. Mà từ khi đi học về Jenny tự giam mình
trong phòng, không nói chuyện với ai cả. Mọi người cứ nghĩ là
Jenny buồn chuyện bà Trang Hạ, chẳng ai hay Jenny còn đang buồn
chuyện xích mích với Jun nữa.
- Jenny à, em mở cửa cho anh được không?_Mary và Ken đi thì Kelvin lên phòng tìm Jenny
Jenny không trả lời chỉ ra mở cửa cho Kelvin vào.
- Em không sao chứ. Tắm rửa rồi xuống ăn cơm._Kelvin ngồi xuống giường với Jenny
- Em ổn._Jenny nói mà mặt không cảm xúc
- Nhìn mặt em chẳn ổn chút nào._Kelvin. "Anh biết em vẫn còn
rất buồn vì mất mẹ, nhưng sâu trong đôi mắt của em còn có
chuyện khác nữa đúng không? Nói anh nghe đi mà Jenny, đừng giấu
nỗi buồn trong lòng mình nữa. Em là thế giới của anh, và khi
em buồn thì cuộc sống của anh cũng không khá hơn đâu đó."-Kelvin nghĩ thầm
- Em không sao, hỳ. À mà anh này, một
cốc nước đã đổ rồi không lấy lại được, nên phải đổ nước mới
vào để cốc đỡ cô đơn đúng không?_Jenny cười nhẹ rồi đột nhiên
quay sang hỏi Kelvin
- Đúng. Mà sao em hỏi vậy?_Kelvin
- Em hỏi chơi thôi, anh phải nhớ nhé. Em đi tắm đây._Jenny tìm
cách chấm dứt cuộc nói chuyện này vì sắp không kìm nổi nước
mắt nữa rồi. Có lẽ Kelvin không hay biết Jenny đang muốn ám chỉ đến chuyện tình cảm của hai người. Jenny muốn nếu lỡ hai
người chia tay, Kelvin sẽ tìm một người con gái khác tốt hơn
Jenny để yêu thương.
Trong lúc đợi đồ ăn ngoài nhà hàng, Mary nói chuyện với Ken.
- Anh, em thấy chị Jun cứ sao sao ý._Mary nghĩ là nói chuyện này với Ken trước sau đó mới nói với những người còn lại trong
nhóm Kelvin
- Sao là sao?_Ken khó hiểu hỏi lại
- Em thấy chị ấy có vẻ như không ưa Jenny lắm. Em nghi mấy vụ
phá Jenny là do chị Jun đứng sau._Mary nói ra nghi vấn bấy lâu
nay của mình
- Em nghĩ linh tinh gì thế. Anh nghĩ
không phải vậy đâu, anh chơi với Jun từ nhỏ rồi, với cả Kelvin
cũng thân với Jun từ nhỏ nên chắc Jun cũng không làm gì tổn
thương đến người yêu của Kelvin đâu._Ken
- Đó là lúc
nhỏ, còn bây giờ lớn rồi mà anh. Thân nhau mới đáng lo ý, hồi
nhỏ thân lỡ bây giờ Jun yêu thầm Kelvin luôn thì sao? Xong rồi
mới sinh ra ghen tuông, làm mấy trò đó._Mary một mực bảo vệ cho ý kiến của mình
- Không có đâu. Em đừng suy đoán
lung tung nữa. Chúng ta về thôi._Ken nhận đồ ăn từ nhân viên bán
hàng sau đó cùng Mary đi về
Sáng hôm sau
- Tôi cho cô 1 tiếng nữa để chấm dứt với Kelvin đấy. Lát nữa tôi qua nhà mà còn thấy cô ở đó thì liệu hồn đi._Mới 5h30phút
sáng Jun đã gọi cho Jenny nói vỏn vẹn một câu rồi tắt máy.
Suốt đêm qua Jenny không ngủ được, đồ đạc thì cũng dọn xong rồi,
Jenny cũng viết một bức thư dài để lại cho mọi người, nhưng
Jenny không có đủ cam đảm để đi ra khỏi cửa phòng. Phần lớn là vì không nỡ rời xa Kelvin, phần còn lại là vì Jenny chưa biết
phải đi về đâu nữa. Cho đến khi....
- Jenny à, mở cửa cho mình, anh Kelvin có chuyện không hay rồi._Emily vừa đập cửa vừa gọi Jenny
- Có...có chuyện gì vậy?_Nghe thấy Emily gọi, Jenny lập tức ra mở cửa
- Hức...huhu...anh Kelvin....hôm qua đi giải quyết chuyện trong
bang....huhu....sau đó bị bang của Thiên Bằng đánh lé..hix...giờ
đang ở trong bệnh viện rồi...huhu..._Emily vừa khóc lóc vừa
nói. Thiên Bằng toàn chơi trò đánh lén, hèn hết sức...
-...._Jenny câm lặng không nói được gì, Jenny ôm lấy Emily rồi khóc nấc lên.
Jenny bây giờ không biết phải làm sao nữa. Không thể bỏ mặc Kelvi
được nhưng không đi lại sợ Jun sẽ hại thêm người nữa. Nghĩ và
nghĩ cuối cùng Jenny chon cách nhắn tin xin Jun hoãn lại việc
đó để đến thăm Kelvin, và hứa sẽ đi luôn khi sức khoẻ Kelvin
dần ổn định.