Đừng Sợ, Có Anh Đây

Chương 47: Chương 47: Hẹn hò




Một ngày kia, bầu trời xanh khác hẳn, Một không khia vô cùng trong lành và thoải mái, cũng là ngày diễn ra một sự kiện liên quan đến việc diễn xuất của Cúc Liễu Liễu. Hôm nay cô được nhận giải là một nữ diễn viên xuất sắc của năm, trong lúc cô bước lên khán đài nhận giải thưởng thì cô đâu biết ở bên dưới khán đài có một đôi mắt đang quang sát lấy mình, đôi môi còn cong lên thành nét, cầm chiếc cúp trong tay, Cúc Liễu Liễu nói:“Cảm ơn tất cả mọi người đã ủng hộ cho tôi, để tôi có thêm nhiều đông lực vào ngàng diễn xuất này, cũng cảm ơn các đạo diễn đã chiếu cố cho tôi có những vai diễn đi sâu vào lòng người, để có được ngày hôm nay, tôi phải cảm ơn nhất chính là mẹ của tôi, bà ấy cũng từng là diễn viên nhưng đã giải nghệ rồi, bà ấy luôn là người đứng ở phía sau để tiếp sức con tôi, tôi chỉ muốn nói, con cảm ơn mẹ nhiều lắm, yêu mẹ!”

Mẹ Cúc Liễu Liễu không đến dự giải cũng cô được, bởi vì bà đang bị bệnh ở nhà, cho nên Cúc Liễu Liễu cảm thấy có chút buồn. Nhưng khi cầm chiếc cúp trong tay, bao nhiêu nỗi buồn cũng dần vơi đi.

Vừa lúc này, những tiếng vỗ tay đồng loạt vang lên. Trước khi Cúc Liễu Liễu về chỗ, thì cô MC nói:“Đợi đã, diễn viên Cúc Liễu Liễu, chương trình còn dành cho cô một bất ngờ. Hãy chờ một lát. Bất ngờ đó sắp xuất hiện rồi ạ?”

Cúc Liễu Liễu hỏi ngược lại:“Bất ngờ?”

“Đúng một bất ngờ“.

Cúc Liễu Liễu cũng nhẫn nại đứng trên khán đài chờ đợi bất ngờ mà chương trình muốn dành cho cô. Và lúc đó, những ánh đèn last chiếu vào con đường đi lên khán đài, có một người đàn ông cần bó hoa màu hồng tươi thấm rất to, che đậy đj khuôn mặt. Rất nhiều người trong hội trường đều hô hào nhìn người đàn ông đang đi lên một cách ẩn bí, Cúc Liễu Liễu cũng đang khó hiểu không biết đó là ai?

Để cô không chờ đợi. Trên màn hình chiếu hiện lên hình ảnh của Cúc Liễu Liễu làm hoạt động từ thiện, và cả những hình ảnh cô cười trong rất đẹp, cô vốn đã xinh đẹp nên bây giờ chụp ảnh lên hình càng đẹp hơn. Toàn bộ mọi người khẽ nhìn lên màn hình, và cuối cùng chính là hình ảnh của Đào Tư và cô đang cười đùa với nhau lúc ăn tối của mấy tháng trước.

Cúc Liễu Liễu có phần ngạc nhiên khi thấy hình ảnh của Đào Tư trong đó. Đơn giản cô chỉ nghĩ là fan đã làm điều này cho cô.

Sau khi kết thúc việc chiếu ảnh, người đàn ông thần bí kia đã lên khán đài, Cúc Liễu Liễu quay người lại, lúc này nó hoa hồng được hạ xuống. Gương mặt Đào Tư hiện rõ như in trước mặt cô.

Hình ảnh của hai người trên khán đài cũng được chiếu lên màn hình, ai cũng mang rõ sự kinh ngạc khi có sự xuất hiện của chủ tịch Đào thị ở đây, ai mà không biết đến Đào Tư chứ?

Cúc Liễu Liễu không che đậy được sự bàng hoàng, cô lắp bắp nói:“Đào Tư, anh tại sao lại ở đây?”

Nói ra thì, Cúc Liễu Liễu và Đào Tư có tình cảm với nhau cũng đã mấy tháng, nhưng chưa ai nói ra tâm tư của mình. Cho nên khi thấy Đào Tư xuất hiện trước mặt cô lẫn mọi người như vậy, cũng có phần bỡ ngỡ.

Đào Tư nhìn Cúc Liễu Liễu, nói:“Liễu Liễu, thật ra anh đã cố tình sắp xếp cho ngày hôm nay, chỉ vì anh không thể để quá lâu được nữa, anh yêu em rất nhiều, mấy tháng anh chưa nói ra vì anh sợ em sẽ từ chối anh, nhưng sau khi lấy hết can đảm ra, anh dám đứng trước tất cả mọi người ở đây, và nhiều người đang xem chương trình này, anh muốn nói anh yêu em, em có thể làm bạn gái của anh không?”

Cúc Liễu Liễu xúc động đến bậc khóc nhìn Đào Tư:“Em đồng ý“.

Fan của cô thấy hình ảnh cô được tỏ tình mà cũng vui khóc cũng coi, họ cũng biết hai người này có tình cảm với nhau, vì nhiều lần tổ chức họp fan, đều thấy Đào Tư xuất hiện, hắn có những cử chỉ thân mật, như chăm sóc cô, mang thức ăn cho cô để cô bồi dưỡng cơ thể.

Còn dành cả thời gian làm việc để xem cô đóng phim.

Một người đàn ông như vậy quá hiếm hoi rồi còn gì bằng.

- --

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.