Đừng Vờ Ngoan Ngoãn

Chương 126: Chương 126




Cùng lúc đó.

Trong phòng nghỉ phía bên kia, Tả Đào chắc chắn không thể nghĩ được hai bên thông gia đã gặp nhau. Lúc này cậu còn đang hứng thú bừng bừng ngồi ở trên sô pha lướt điện thoại, Đinh Lỗi vừa mới gửi tin nhắn nói hắn đang ở gần đây, đã thành công theo đuổi bạn gái tới tay, hai người lúc ấy thông qua phương thức video chat trong nhóm thấy mặt nhau.

Đúng như dự đoán, cô gái vừa đứng trên tảng đá chụp ảnh đã chia sẻ rất nhiều bức ảnh trong nhóm, bắt đầu từ lúc xe buýt của Wildfire bước vào, sau đó là khi mở cửa sổ ra, cuối cùng là khi Tống Thời Hàn từ bên cạnh cậu đứng dậy, cậu hơi có chút kinh ngạc mà ngẩng đầu nhìn qua, gió biển thổi tung mái tóc hồng, nụ cười thản nhiên trên khóe người đàn ông bên cạnh, tất cả đều chung trong một tấm hình.

Đặc biệt là một tấm cuối cùng, Tả Đào nhìn đi nhìn lại mấy lần, cuối cùng lưu lại vào trong album di động.

Đúng lúc, chiếc xe buýt đang từ từ tiến lại gần, phía sau là biển xanh vô tận, với những hàng dừa rợp bóng mát hai bên đường. Cậu và Tống Thời Hàn cùng mặc bộ đồng phục mùa hè của đội, cùng nhau xuất hiện trước ông kính, trong khung cửa sổ xe nho nhỏ, hai người dựa vào gần nhau.

Lúc ấy cậu đang tính quay đầu gọi Tống Thời Hàn, kết quả vừa mới ngẩng đầu, Tống Thời Hàn đã xuất hiện ở bên cạnh, hiếm khi anh cười trước ống kính, cổ áo bị gió thổi hơi nhếch lên, ánh mặt trời ấm áp chiếu vào người bọn họ.

Nhìn vào bên trong qua các cửa sổ ô tô khác, Cat, Tư Tranh và Vương Thu đều ở đó, tính cả Khương Minh, trên mặt mọi người đều mang theo nụ cười xán lạn.

Thanh xuân tươi đẹp và cực nóng đã vô tình được ghi lại.

Tả Đào suy nghĩ một lúc, chỉnh sửa một bài đăng trên weibo và thêm bức ảnh này vào.

【@ Wildfire - Pink: Ảnh chụp rất đẹp! Thời tiết nắng nóng mọi người nhớ chú ý chống nắng nhé~/ phóng ra tình yêu.jpg】

Ngay khi weibo này được đăng lên, số lượng bình luận trong khu bình luận bắt đầu tăng lên với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

【 Wow, đây lại là một bức ảnh cưới tuyệt đẹp, hai người có dám ngọt ngào thêm một chút không?!! 】

【 Thật đáng chết, phía chính phủ lớn mật rải đường quá mê người a ha ha ha, sống sờ sờ bị ngọt chết!! 】

【 a a a a, con trai đây là do mẹ chụp đấy, hé hé hé!!! Đợi lát nữa mọi người lên sân khấu thân mật, mẹ sẽ chụp thêm ít nữa ha ha ha!!! 】

【 Mùa hè, hòn đảo, rặng dừa, đồng bọn đều chung trong một tấm ảnh hu hu hu, nước mắt tôi không đáng tiền, mọi người đều rất tuyệt vời!!! 】

【 Mượn lầu của hàng phía trước để gửi đến một thông báo phúc lợi. Các chị em trong Fangape CP PinkFire, phú bà Hoa súng hạnh phúc nói sẽ mời mọi người uống nước đá và điểm tâm ngọt, các bạn nhớ mang theo fan tag để nhận nhé a a a a!!! 】

【 trận chung kết cố lên, xông lên xông lên đi!!! 】

【 Tôi rất vui được gặp các bạn vào mùa hè này. Chúc mọi người những điều tốt đẹp nhất!!! 】

Một giờ sau, dưới sự theo dõi của Khương Minh, nhân viên công tác tiến vào thông báo có thể chuẩn bị lên sân khấu.

“Em thế này trông có kỳ lạ không?”

Mười phút trước, Tả Đào mới từ trong miệng Tống Thời Hàn biết được hôm nay cha mẹ anh cũng tới hiện trường, nhân tiện, từ trong nhóm cuối cùng anh cũng biết được rằng dưới sự sắp xếp nhiệt tình của Star, Tống Hoằng và Vạn Thu Huyền đã hoàn thành việc nhận thông gia với Tô Nguyệt Yểu, lúc này mọi người đang ngồi chúng một chỗ trò chuyện vui vẻ.

Tả Đào vốn lười bôi quá nhiều lên mặt nhưng sau khi biết tin, cậu đã chủ động hợp tác với nhà tạo mẫu. Tóc của cậu hơi dài nên nhà tạo mẫu đã trực tiếp buộc một nửa ra sau, cố tình làm nổi bật đường viền của lông mày, điều này trực tiếp khuếch đại hơi thở thiếu niên rực rỡ trên người cậu và lộ ra vài phần sắc bén.



Chính là cột kiểu này, mấy bà tưởng tượng bé Nguyên tóc hồng cột tóc như này kiểu gì cũng ra bé Đào.

“Hử?”

Tống Thời Hàn rũ mắt nhìn về phía Tả Đào, chịu đựng ngón tay ngứa ngáy không đi xoa tóc cậu, cười nói: “Không kỳ quái, rất đẹp trai.”

“Vậy là tốt rồi.” Tả Đào gật gật đầu, lại nghĩ đến điều gì đó đứng thẳng người lên, lấy ra 100% năng lượng bước ra ngoài.

Tống Thời Hàn thấy cậu từ lúc vừa mới bắt đầu đã có bộ dạng đứng ngồi không yên, có chút buồn cười đưa điện thoại di động qua: “Yên tâm đi, bố mẹ anh rất thích em.”

Khi nói, anh ấy mở hộp trò chuyện với Vạn Thu Huyền, nhấp vào một tin nhắn thoại.

Trong giọng nói cao quý của người phụ nữ hiện lên sự vui mừng khó giấu “Bé Đào cố lên, mẹ ở phía sau cổ vũ cho con cố lên cố lên!!!”

Tả Đào ngẩn ra một chút, lại có chút hơi xấu hổ.

Tống Thời Hàn trêu cậu: “Toàn bộ quá trình không thèm nhắc đến anh lấy nửa câu, em liền biết bọn họ thích em bao nhiêu.”

Nghe vậy, Tả Đào ho nhẹ một tiếng, lại ra vẻ trấn định nói: “Anh trả lời dì chưa?”

“Không.” Tống Thời Hàn tiện tay đưa điện thoại di động cho Tả Đào, nói: “Em trả lời bà ấy đi?”

“Em nên nói cái gì......” Cậu còn chưa nói xong, liền thấy Tống Thời Hàn đã ấn nút giọng nói. Tả Đào không trâu bắt chó đi cày, giọng nói hơi ngừng lại nửa giây, cư nhiên phản ứng lại rất nhanh: “Con sẽ cố gắng, cảm ơn...... Dì!”

Nụ cười nhàn nhạt của Tống Thời Hàn truyền đến từ bên cạnh.

Tả Đào đỏ cả tai trừng mắt nhìn Tống Thời Hàn một cái.

Đèn ở lối vào không sáng lắm, ánh mắt kiêu ngạo của thiếu niên không hề có chút đe dọa nào mà khá đáng yêu, khiến người ta càng muốn ức hiếp cậu.

Bên cạnh có nhân viên ra vào, nhưng Tống Thời Hàn lại không chút kiêng dè cong lưng hôn lên trán Tả Đào, thì thầm vào tai cậu: “Cố lên, cùng nhau lấy quán quân.”

Tả Đào sửng sốt trong giây lát, tâm trí cậu như quay về vô số ngày đêm trước, ngày hai người giao ước. Một loại cảm xúc không thể kìm nén từ đáy lòng dâng lên, anh nhịn không được kiễng chân lên hôn lên môi Tống Thời Hàn, nhỏ giọng nói: “Dạ, chúng ta cùng nhau lấy quán quân.”

Khương Minh ở phía sau nhìn thấy quả thực sắp điên tới nơi rồi, thấy xung quanh càng ngày càng có nhiều người nhìn qua, nhẹ nhàng khụ một tiếng: “Không nên ép anh nổi điên ngay tại chỗ, đều một vừa hai phải cho anh.”

Mọi người nói nói cười cười, tiếp tục đi về phía trước, nhóm Cat đi phía trước, còn hai người sóng vai nhau đi ở phía sau.

Cảnh tượng này khiến Tả Đào bất giác nhớ lại trận đấu đầu tiên khi cậu mới tham gia Wildfire, khi đó Tống Thời Hàn đang đi trước cậu một chút, đồng phục của đội ở phía sau là ID giống như ngọn lửa nhỏ, mà hiện giờ, Pink rốt cuộc đuổi theo bước chân Fire, họ cùng nhau bước về phía sân khấu hoành tráng hơn, id đằng sau họ cũng tạo thành một ngọn lửa rực rỡ hơn.

Từ xa, tiếng cổ vũ của người hâm mộ dưới sân vận động ngày càng rõ ràng hơn, ánh đèn cuối sân sáng rực, bài hát chủ đề của trận chung kết vang lên ở mọi ngóc ngách của địa điểm.

Lúc này, trận chung kết mùa hè chính thức bắt đầu.

Sau khi lên sân khấu, ban tổ chức mời hai đội lên sân khấu cùng một lúc. Khác với lúc trước, sẽ nói lời thách thức trong phòng nghỉ, lần này có lẽ là thấy độ đề tài gần đây của Wildfire và GG, cho nên khi từng người giới thiệu một lần xong liền tuyên bố cần hai chiến đội phái ra một người lên nói lời thách thức.

Khương Minh bước tới trước và bắt tay huấn luyện viên của GG, trên mặt cả hai người đều lộ ra biểu tình ngoài cười nhưng trong không cười.

【 ha ha ha ha, hai người này có phải quá dối trá rồi hay không? 】

【 Nói thật, bọn họ có thể dối trá mỉm cười bắt tay đã rất ra ngoài dự kiến của tôi. Mối quan hệ giữa hai người này cực kỳ tồi tệ khi họ còn chơi game, các fans lão làng đều biết rõ. 】

【 Có cảm giác như đội viên hai bên ngay cả dối trá cơ bản cũng không có, mùi thuốc súng rất nồng. 】

【 Có mùi thuốc súng là đúng rồi, đợi lát nữa thi đấu nhất định rất xuất sắc / xoa tay chờ mong.jpg】

【 Tới đánh cược, Wildfire tất thắng, thua tôi học Thu phát sóng trực tiếp đứng chổng ngược gội đầu. 】

【 Cười chết, mày nói thắng là có thể thắng sao, về các phương diện GG đều ưu tú hơn Wildfire đó? 】

【 Đánh cuộc hay không? 】

【 Tới, đánh cuộc thì đánh cuộc. 】

Bên phía GG cử người đi ra là Demon. Chờ đến lúc thật sự tới đây, hắn ngược lại không có âm dương quái khí như lúc phát sóng trực tiếp, bày ra bộ dạng giả người giả thú nói lời lẽ tốt đẹp, cuối cùng còn chắc chắn bọn họ sẽ lấy giải quán quân, mặt ngoài khách khách khí khí, nhưng lúc nói lời này, còn khiêu khích mà nhìn về phía Tả Đào.

Khương Minh không do dự: “Pink em lên đi.”

Nghe người dẫn chương trình phiên dịch xong, Tả Đào còn nhớ lúc ấy Demon ám chỉ Tống Thời Hàn sắp phải xuất ngũ, không thèm nói lấy một câu dối trá nào, cậu trực tiếp nhìn Demon phía đối diện, học Khương Minh bộ dạng ngoài cười nhưng trong không cười, không nhanh không chậm mà nói: “Ừ ừ, quán quân khoác lác là của bạn.”

Demon nghe không hiểu tiếng Trung, chỉ là thấy Tả Đào lúc nói chuyện trên mặt mang theo ý cười, còn có chút ngoài ý muốn vì kỹ thuật của nhóc tóc hồng này có tiến bộ, kết quả giây tiếp theo, lại nghe thấy Tả Đào mở miệng nói câu gì đó, người dẫn chương trình đầu tiên là kinh ngạc, cuối cùng căng da đầu phiên dịch ——

“Mỉm cười với bạn chỉ là do lễ phép.”

Một số người ngồi ở dưới ghế vẫn còn đang cười.

Tư Tranh mang tai nghe lên, nói: “Những câu này của Quả Đào học được ở đâu vậy, buồn cười quá.”

Vương Thu nói: “Ha ha ha, lúc đó mặt Demon gần như tái xanh.”

Cat: “Tôi lúc ấy có khả năng ngay cả lễ phép cơ bản cũng không có.”

Vương Thu: “Tự tin lên, xoá từ khả năng đi.”

Tả Đào giọng điệu ngạo mạn nói: “Không có việc gì, nữ đi rừng số một Liên Minh, không cần lễ phép.”

Năm phút sau, phiên Cấm/Chọn chính thức bắt đầu.

Hai bên đội ngũ liền không chút do dự mà cấm những anh hùng tương đối mạnh, trận đấu đầu tiên chủ yếu mang tính thử nghiệm và mỗi đội đều thận trọng đưa ra đội hình bảo thủ mà họ hay sử dụng hơn trong mùa giải thông thường.

Chờ đợi trò chơi cuối cùng đọc giây thời điểm, Tả Đào nhìn thoáng qua vị trí cấm đầu tiên của đối phương là Đại Tư Tế, nhịn không được chậc một tiếng.

Tống Thời Hàn dùng giọng đồng đội hỏi cậu: “Sao vậy?”

“Đã lâu không thấy anh dùng Đại Tư Tế.” Tả Đào ăn ngay nói thật. Toàn bộ mùa hè, từ mùa giải chính thức đến vòng loại trực tiếp, bất cứ khi nào Tống Thời Hàn lên sân khấu, vị Đại Tư Tế liền có cơ hội xuất hiện trong trò chơi, dường như mọi người đều đã thói quen, nhốt vị Đại Tế Tư vào một căn phòng nhỏ tối tăm mà không cần suy nghĩ nhiều.

Vương Thu cũng nói: “Đúng vậy, đã rất lâu rồi đội trưởng không chơi, không riêng gì thi đấu, ngày thường khi chúng ta huấn luyện cũng không thấy chơi qua.”

Tư Tranh: “Không có biện pháp, đều sợ hãi mà, ai cũng không muốn nhớ lại nỗi sợ năm đó khi bị Đại Tư Tế chi phối?”

Tống Thời Hàn chỉ cười một tiếng.

Cat có chút tò mò hỏi: “Quả Đào biết chơi Đại Tư Tế không?”

“Cũng được.”

Sau khi vào trò chơi, Tả Đào đã mua trang bị đầu tiên của mình tại cửa hàng Tuyền Thuỷ, chậm rì rì đi theo phía sau Tống Thời Hàn giúp Cat đánh quái, bây giờ cậu đã có thể mạnh dạn nhắc đến quá khứ, nói: “Cũng không phải quá tốt, nhiều nhất là đánh trong các rank thấp, trước kia lúc còn đi học còn thường xuyên học theo đội trưởng trong các buổi phát sóng trực tiếp.”

Đây cũng không phải là cậu khiêm tốn. Trên thực tế, những người thi đấu chuyên nghiệp như bọn họ, ngoài vị trí bẩm sinh của mình, các vị trí khác tuy rằng sẽ chơi một ít, nhưng chủ yếu vẫn sẽ muốn phát huy vị trí của mình đến mức tối đa. Mà Tả Đào trên thực tế vẫn chơi hỗ trợ nhiều hơn, từ lúc bắt đầu chính thức thi đấu chuyên nghiệp, trải qua hệ thống huấn luyện, những vị trí khác càng ít chơi hơn.

Vương Thu thuận miệng nói: “Trở về để đội trưởng dạy em, tay cầm tay tự mình dạy.”

Tống Thời Hàn cũng đi theo phía sau cười nói: “Ừ, dạy.”

Ván thứ nhất, Wildfire thắng hiểm GG lấy thành tích 1:0.

【 Cảm giác thực lực Wildfire vẫn online, phối hợp cũng càng ngày càng tốt. 】

【 Đợt chiến đội cuối cùng thực sự khiến tôi sôi trào, trời ơi, Cat nữ thần thật sự mạnh quá đáng, một đợt bốn mạng vừa rồi khiến tôi khản cả giọng, nếu không phải Exceed kịp thời đưa tháp, hẳn là đã được năm mạng? 】

【 Rất xin lỗi Tô Bá, tôi muốn trèo tường!!! 】

【 Bé Tóc hồng cũng rất giỏi, tôi lần đầu tiên biết hỗ trợ còn có thể chơi như vậy. 】

【 Trong trận đoàn chiến vừa rồi, khả năng kiểm soát cực độ của Pink thực sự quá trâu bò, mấu chốt là Fire cư nhiên có thể nháy mắt tiếp nối thương tổn. Đây có phải là sự hiểu biết ngầm giữa xql không? 】

*Xql: Viết tắt bính âm của cụm từ 小情侣 (xiǎo qínglǚ), có nghĩa là người yêu.

【 Nếu không có sự giao tiếp sâu sắc thì không thể đạt được kiểu hiểu ngầm này 】

【 Nếu không có sự giao tiếp sâu sắc thì không thể đạt được kiểu hiểu ngầm này】

【 Nếu không có sự giao tiếp sâu sắc thì không thể đạt được kiểu hiểu ngầm này 】

......

Sau một hồi nghỉ ngơi, ván thứ hai tiếp tục.

Sau khi thua ván đầu tiên, GG trở nên thận trọng hơn ở ván thứ hai. Trận thứ hai vừa mới bắt đầu, bọn họ đã gây áp lực lên SZ, đi rừng thỉnh thoảng sẽ dâng lên, SZ trực tiếp bị hạn chế phát dục, giai đoạn đầu buộc phải bổ sung quân dưới tháp.

Bình luận viên A nói: “GG đã phát hiện ra khuyết điểm của Wildfire. Wildfire đã thay đổi lối chơi kể từ vòng playoff, học cấp tốc đương nhiên tốt, nhưng ở vòng này SZ đã bị đàn áp như thế này, e rằng về sau không giữ nổi nhiều C như vậy.”

Lời bình luận viên đã trở thành sự thật, SZ bị nhằm vào từ trước liền bắt đầu sụp đổ, dù Wildfire đã điều chỉnh chiến thuật ở giữa kỳ nhưng họ đã đánh mất cơ hội và vẫn không thể chống đỡ được đòn tấn công của GG.

Tỷ số hoà khiến mọi người lo ngại.

Sang ván đấu thứ 3, Wildfire một lần nữa thay đổi chiến thuật một cách linh hoạt. Tư Tranh dưới dự bày mưu tính kế của Khương Minh chọn Xe tăng thủy hồn thú, vị anh hùng này không máu dày như truyền thống, khi mới ra đời, thậm chí vừa mới ra đời thanh máu còn mỏng hơn pháp sư thông thường, cư dân mạng gọi đùa nó là xe tăng hiến tế.

Sở dĩ diễn xưng hiến tế, hoàn toàn là bởi vì bị động của Thủy hồn thú cũng rất đặc thù. Lượng máu của anh ta không được tích lũy bằng trang bị mà bằng cách nhận sát thương, số lần chết càng nhiều, bị nhằm vào càng nhiều thì lượng máu càng dày. Đổi cách nói khác, hồi nãy GG liều mạng nhằm vào SZ, như vậy trận này chỉ có thể vắt óc tìm kế phòng ngừa SZ tử vong.

Khi họ thiết kế đội hình và chiến thuật, tất nhiên họ đã tính đến điểm yếu dễ bị nhắm tới của người đi đường trên, vì vậy Tư Tranh đã sớm bắt đầu luyện tập Thủy hồn thú, vẫn chưa từng chơi lần nào khi lên sân khấu chính là vì chờ ngày này.

Quả nhiên, GG đã mất cảnh giác ngay từ đầu ván thứ 3, họ muốn hạn chế sự phát triển của Tư Tranh, nhưng lại không dám đánh quá mạnh. Cat và Vương Thu quay trở lại đầy kịch tính và thỉnh thoảng làm gián đoạn tình thế, Tả Đào và Tống Thời Hàn thì nhân cơ hội này liều mạng phát triển, khi trận đấu kéo dài đến phút thứ ba mươi, họ lại giành chiến thắng.

【 ha ha ha, thao tác thật sự 6, tôi thật không nghĩ, ngay cả trận chung kết cũng có thể thấy thân ảnh Thủy hồn thú. 】

【 Có một nói một, sau lần thi đấu này, số lần Thủy hồn thú lên sân khấu khẳng định sẽ nhiều thêm. 】

【 Cách màn hình đều có thể thấy GG nghẹn khuất, cho rằng tìm được lỗ hổng rồi, ai không ngờ đó lại là cái hố đào sẵn. 】

【 Không nghĩ tới +1, trước kia tôi còn vụ cùng ghét bỏ Thủy hồn thú thật gà, hiện tại hoàn toàn bị vả mặt. 】

【 Thật muốn xuyên vào người SZ, cảm giác ván này hắn đánh rất sung sướng a ha ha ha. 】

Sang ván thứ 4 theo thể thức BO5, tỷ số càng trở nên căng thẳng hơn với tỷ số 2-1, chỉ cần Wildfire giành được thêm một chiến thắng nữa là họ có thể giành chức vô địch ngày hôm nay.

Hai đội ngang tài ngang sức, không khí trở nên ngưng trọng hơn một chút, trong giờ nghỉ giải lao cuối cùng, huấn luyện viên và tuyển thủ mỗi đội đã có màn thảo luận cuối cùng rất sôi nổi.

Khương Minh đề ra mấy vấn đế trọng điểm và một số chi tiết, lại nhíu mày dặn dò lần này đường dưới có thử sẽ bị nhằm vào, cuối cùng ôm lấy mọi người cổ vũ, rồi mới mang mọi người lên sân.

Đệ tứ cục, Ban/Pick phân đoạn bắt đầu.

Ở ván thứ tư, phiên Cấm/Chọn bắt đầu.

Sau khi GG nếm được lợi ích của ván thứ hai, hơn nữa vì ván trước thua nên họ trực tiếp cấm Thủy Hồn Thú mà SZ sử dụng, rõ ràng là muốn nhắm vào SZ đến cùng, còn lại hai lệnh cấm. Ghế được trao cho Cat và

Hư Vô của Tả Đào, nhưng vị trí cấm của trận chung kết cũng chỉ có mấy cái, bởi vậy, ngược lại thả ra Đại Tế Tư bị đóng toàn bộ mùa giải.

Toàn trường hoàn toàn ồ lên, lúc sau đều bắt đầu trở nên hưng phấn.

Không riêng gì fans tại hiện trường, mà ngay cả những giọng nói trong đội của họ cũng im lặng trong giây lát, vốn dĩ SZ nhìn thấy thủy hồn thú bị cấm còn thấy đầu to thành hai cái, lúc này nhìn đến đây trực tiếp cười ra tiếng, nói: “Bọn họ có phải quá coi trọng tôi rồi không, hay là không quá coi trọng Đại Tư Tế?”

Lời nói của SZ chắc chắn đã bày tỏ tâm tình của mọi người có mặt ở đây.

Bình luận viên A tỏ ra phấn khích: “Trời ơi!!! Lần này GG cấm sai vị trí à? Kết quả là Đại Tư Tế đã được thả ra, lần này WWilddfire có bắt lấy cơ hội?”

Bình luận viên B: “GG hiển nhiên không có lựa chọn nào khác. Thủy hồn thú trong tay SZ vốn có sức tàn phá quá khủng khiếp. Để tham khảo cụ thể ở ván thứ ba, SZ đã bị đàn áp rất nhiều nhưng vẫn đạt được kết quả xuất sắc. GG phải đề phòng, cái nào có hại ít thì chọn cái đó thôi.”

Bình luận viên C không hề nương tay: “Nếu Fire chọn Đại Tư Tế, với tôi chính là toàn bộ thanh xuân trở về!”

Mà bên phía GG đúng thật là cái ý tưởng này, thả Đại Tư Tế ra cũng là bỏi vì rơi vào đường cùng.

Sau vài ván đầu tiên, mặc dù có vẻ ngang tài ngang sức nhưng chỉ có họ mới biết mình phải chịu áp lực gì, như bình luận viên vừa đề cập, lúc này họ quả thực đang đánh bạc.

Thứ nhất, họ cũng muốn sao chép lối chơi ở ván thứ 2, đây là nơi duy nhất họ có thể vượt qua vào lúc này. Thứ hai, nếu họ có thể đánh bại Đại Tế Tư do Tống Thời Hàn điều khiển, đem Tống Thời Hàn vẫn luôn phong thần kéo xuống, như vậy cho dù ván cuối cùng bọn họ có thua, cũng sẽ không quá khó coi.

Nếu lại thắng thi đấu, vậy......

Huấn luyện viên GG cắn chặt răng, bọn họ liền đánh cuộc trận này, đánh cuộc Tống Thời Hàn thời gian dài không sử dụng Đại Tư Tế có lẽ đã mới lạ cũng nên.

Mà bên kia.

Nhìn vào nhóm anh hùng trong game, Tả Đào chịu đựng quy tắc không nhìn Tống Thời Hàn, ánh mắt cậu hoàn hoàn nhìn vào ADC đang mặc áo bào trắng trong game, tai nghe cũng không thể chắn được tiếng thét chói tai bên ngoài, nhịp tim cũng bởi vậy mà đạp nhanh hơn.

Tư Tranh là người đầu tiên chọn anh hùng, hắn không nói nhiều, chỉ nói hai chữ: “Đội trưởng?”

“Ừ.”

Tống Thời Hàn nhìn người bạn cũ của mình, cử động cổ tay, cười nhẹ nói: “Giúp lấy đi.”

Vừa dứt lời, liền thấy trên màn ảnh lớn, Wildfire dẫn đầu lựa chọn anh hùng thứ nhất.

Trên màn hình lớn xuất hiện một vị anh hùng mặc áo bào trắng đơn giản lộng lẫy, người đàn ông cao lớn uy nghiêm, tấm vải trắng phấp phới che mắt, ánh sáng trắng thần thánh từ trên người phát ra, vô số điểm sáng ngưng tụ thành một cây cung dài trên người. Vào lúc đó, một giọng nói tao nhã và đầy từ bi vang vọng khắp mọi ngóc ngách của hội trường:

“Lòng mang hy vọng, nguyện mỗi ngày đều là một ngày mới.”

Là Đại Tư Tế.

Nhiều tiếng la hét chói tai lại vang lên trong khán phòng, không biết ai là người dẫn đầu tiếng la hét, sau đó tất cả người hâm mộ cũng bắt đầu hét lên giống như vậy.

“Lòng mang hy vọng, nguyện mỗi ngày đều là một ngày mới.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.