Đừng Vờ Ngoan Ngoãn

Chương 58: Chương 58




Thời điểm thấy cái id Wind này, Tả Đào đầu tiên là khẽ cau mày, sau đó cậu mới chú ý đến nội dung bình luận.

Sau đó lông mày không khỏi càng nhíu chặt hơn.

Phụ trợ mới của chiến đội đã được xác nhận?

Chuyện khi nào? Sao cậu không biết?

Nhiệt độ tăng lên trên má cậu bắt đầu giảm dần từng chút một, Tả Đào cầm lấy di động, cậu hơi có chút thất thần mà nhìn màn hình dần dần tối đi, suy nghĩ cũng trống rỗng một hồi lâu, nhịn rồi lại nhịn, mới nhịn xuống được không đi trả lời bình luận của Wind.

Tuy rằng biết căn cứ bên này vẫn luôn ở liên hệ tìm kiếm hỗ trợ mới, cũng biết đây là chuyện sớm hay muộn gì cũng gặp phải, nhưng giờ phút này Tả Đào vẫn kìm nén không được mà cảm thấy mất mát.

Đặc biệt là đột nhiên không kịp phòng ngừa mà biết chuyện này.

Còn là trong một ngày đặc biệt như vậy.

Tuy rằng là thời đại khoa học, nhưng mới ước điều ước sinh nhật xong cũng không nên mất lễ phép như vậy chứ?

Chỉ mới hơn một giờ kể từ khi cậu ước điều ước của mình, ngay lúc đó hình ảnh vẫn còn như rõ ràng trước mắt.

Nhưng thay vì được hiện thực hóa, chúng thậm chí còn bị đảo lộn hoàn toàn.

Cho nên......

Nghĩ đến thái độ thân thiện quá mức của Tống Thời Hàn đối với mình trong hai ngày này, trong lòng Tả Đào cảm thấy không chắc chắn.

Tống Thời Hàn chắc hẳn đã biết chuyện này từ lâu rồi nhỉ? Đối xử tốt với cậu như vậy, có phải là do cậu sắp phải rời đội rồi đúng không?

Nhưng ngay khi ý tưởng này xuất hiện trong đầu, Tả Đào đã nhanh chóng phủ nhận nó.

Sẽ không, Tống Thời Hàn cũng không phải người như vậy.

Nhưng ngay cả như vậy, cậu vẫn không thể kìm lại những suy nghĩ lung tung của mình.

Mấy ngày nay cậu không nghe ai nói về hỗ trợ mới, sao đột nhiên lại nói đã được định ra? Cùng với, Tống Thời Hàn biết chuyện này sao?

Trong lòng cậu bất ổn, sau đó đối với Wind lại tăng gấp đôi sự chán ghét, trên đời sao có thể có loại người phiền phức như vậy?

Cậu một chút cũng không tin bình luận này của Wind là vô tình phát ra.

Nói không có chút mánh khoé nào trong đó, ai tin?

Tả Đào càng xem càng bực bội, kể từ khi biết tin FTU tan rã lần trước, ấn tượng của cậu về Wind tệ đến mức chỉ cần nghĩ đến thôi là đã thấy buồn nôn.

Vì quá xúc động, dưới loại tình trạng bức bội này, Tả Đào ấn xuống, trực tiếp xoá bình luận này của Wind.

Chỉ là bình luận này vẫn gây ra một ít ảnh hưởng, cho dù đã bị xóa đi, rất nhanh trong khu vực bình luận cũng xuất hiện những bình luận tương tự.

Tả Đào có chút cáu kỉnh gãi đầu, tâm trạng tốt vừa rồi của cậu đã bị hủy hoại, cậu theo bản năng mà từ giao diện Weibo tiến vào WeChat, trong số những người liên hệ hàng đầu, trong khung thoại của cậu và Tống Thời Hàn còn dừng lại ở mấy giờ trước.

Cậu muốn hỏi tình hình từ chỗ Tống Thời Hàn, nhưng xóa xóa sửa sửa nửa ngày, tin nhắn vẫn không được gửi đi.

Giống như nói cái gì cũng rất kỳ quái.

Ngay khi cậu đang do dự làm thế nào để hỏi một cách tự nhiên hơn, một thông báo mới xuất hiện——

【 GGF - Star: Cái bình luận kia của Wind là có ý gì? 】

Tuy rằng Tả Đào đã xoá bình luận, nhưng bình luận này đã được đăng một lúc, trong thời gian ngắn cư dân mạng đã kịp chụp màn hình và đăng lại, nội dung trong đó thực sự đã được lan truyền.

【 GGF - Star: Còn có, em xoá bình luận đi là có ý gì? / tôi rất bát quái.jpg】



【 GGF - Star: Thật sự đã tìm được người rồi, là ai vậy, nếu không mạnh hơn em thì tôi sẽ không công nhận! 】

Tả Đào: “......”

Cậu trả lời ——

【Pink: Em cũng không biết, không nghe huấn luyện viên nhắc tới. 】

【 GGF - Star: Vậy thì là do Wind nói hươu nói vượn đúng không? Anh mới vừa từ trong diễn đàng @ Thu tổng, hắn cũng nói không biết. 】

【Pink: Ai biết được, em cũng là không có biện pháp mới xóa bình luận của hắn. 】

Tả Đào vì hành vi vừa rồi của mình tìm một cái lý do đường hoàng.

【Pink: Mặc kệ tin tức là thật hay giả, vẫn chưa chính thức thông báo, cho nên em chỉ có thể làm thế này/che mặt.jpg】



【 GGF - Star: Em nói rất đúng. Việc này dừng ở trên đầu tôi, tôi cũng muốn mắng hắn. Rõ ràng là tôi đang vui vẻ đăng ảnh sinh nhật trên Weibo, hắn lại chạy tới bình luận của tôi * một cục ph*n rồi chạy, xoá bình luận của hắn là đã khách khí lắm rồi. 】

【 GGF - Star: Đầu óc của Wind có hố thì phải? 】

Mặc dù ban đầu cậu không thích Star lắm, nhưng câu nói này đã hoàn toàn chạm vào trái tim của Tả Đào.

Sau khi trò chuyện xong với Star xong, Tả Đào nhìn thời gian, đã sắp hai giờ rồi.

Sợ quấy rầy Tống Thời Hàn nghỉ ngơi, cuối cùng cậu vẫn không hỏi ra nghi vấn.

——

Sáng sớm hôm sau.

Bởi vì trong lòng vẫn còn có chuyện giấu kín, cho dù cả đêm ngủ không nhiều, nhưng khi xuống giường, Tả Đào vẫn không cảm thấy buồn ngủ.

Sau khi tắm rửa sơ qua, cậu làm cho mình một bát mì ăn liền rồi mang lên phòng huấn luyện.

Khi đi ngang qua văn phòng của Khương Minh, cửa văn phòng mở toang, bên trong truyền ra tiếng nói chuyện.

Ánh nắng ban mai từ cửa sổ trên hành lang chiếu vào, mặt đất tràn ngập ánh vàng, mơ hồ có thể nhìn thấy bụi mù mịt chìm trong không khí.

Bước chân của Tả Đào bất giác dừng lại, cậu vô thức nhìn vào văn phòng, kết quả giây tiếp theo liền nghênh đón một đôi mắt thanh lãnh đạm nhiên.

“Buổi sáng liền ăn mì gói?”

Hẳn cũng vừa mới dậy không bao lâu, đầu tóc Tống Thời Hàn vẫn có chút hỗn độn, thanh âm có chút lười biếng cùng khàn khàn. Khi nói chuyện, anh tùy ý xắn cổ tay áo sơ mi lên vài lần, lộ ra cơ bắp uyển chuyển ra ngoài.

Tả Đào ngẩn ra: “Dạ.”

Tống Thời Hàn dường như muốn nói thêm điều gì đó.

Mà bên kia nghe được động tĩnh, Khương Minh vừa vặn cũng ngẩng đầu nhìn sang, có thể là nghĩ tới cái gì, hắn vẫy tay với Tả Đào: “Pink tới vừa lúc, em cũng tiến vào đi, có chút việc muốn nói với em.”

Ý thức được cái gì, trong lòng Tả Đào ' lộp bộp ' một tiếng, dừng lại hai giây, bưng mì gói bước vào.

Khương Minh không đi thẳng vào vấn đề, hắn đầu tiên chúc mừng sinh nhật Tả Đào, lại hỏi tiếp: “Hai ngày này có chút bận, cũng chưa kịp hỏi em, vết thương trên eo đã đỡ chưa?”

“Khá hơn nhiều.” Tả Đào gật đầu đáp ứng rồi một tiếng, khóe mắt liếc nhìn Tống Thời Hàn: “Huấn luyện viên, rượu thuốc anh đưa rất có hiệu quả.”

Khương Minh: “Đó là đương nhiên.” Hắn cười cười, vặn nắp chén nhấp một ngụm trà, nói: “Đó là thuốc gia truyền do nhà anh truyền xuống, khi còn nhỏ lúc anh đánh nhau, trên người để lại vết thương, phần lớn đều là dùng nó.”

Khương Minh: “Hôm nay nhớ xoa thêm vài lần, sẽ rất nhanh liền khỏi.”

Tả Đào vội không ngừng gật đầu đáp ứng, sau đó mím môi, chủ động hỏi: “Huấn luyện viên, anh vừa nói, có chuyện muốn nói với em?”

“Còn không phải chuyện tối hôm qua.” Khương Minh có chút cạn lời mà ấn ấn cái trán, nói một hồi liền nhịn không được phun tào một câu: “Trước kia còn không biết Wind có thuộc tính miệng rộng như vậy, phía chính phủ chúng ta cũng chưa thả tin tức ra ngoài, hắn lại dám nói ra trước.”

Dứt lời, lại giơ ngón tay cái lên với Tả Đào: “Em xoá bình luận kia là đúng, chính là động tác hơi chậm.”

Trái tim cậu như bị một sức mạnh vô hình nào đó bóp chặt, Tả Đào mấp máy môi dưới, cố gắng giả vờ như không quan tâm, nhưng chính cậu cũng không rõ lắm là mình có phải đang giả vờ hay không.

Cậu nhẹ nhàng cười, hỏi: “Huấn luyện viên, chúng ta tìm được hỗ trợ mới rồi sao?”

Một giây trước còn đang cúi đầu lướt điện thoại, Tống Thời Hàn hơi liếc mắt nhìn sang, áánh mắt khẽ quét qua nụ cười gượng gạo trên môi Tả Đào.

“Nói đúng ra, chỉ là có chút phương hướng.” Khương Minh nói vô cùng nghiêm cẩn: “Trước khi hợp đồng được ký kết, mọi thứ đều có thể xảy ra.”

Tả Đào đi tới sô pha ngồi xuống, cúi đầu ăn mì gói, che giấu một tia phiền muộn trên mặt: “Là ai vậy ạ?”

Khương Minh: “Tuyển thủ Hàn Quốc Demon, hợp đồng của hắn với TDK sắp hết hạn, chúng ta đang liên lạc.”

“Demon?” Tả Đào nhớ lại cái gì: “Em nhớ rõ lúc trước không phải là nói muốn tìm hỗ trợ bên VVG mà?”

Cậu nhớ rõ một đoạn thời gian trước, Khương Minh và Thời Linh vẫn luôn chủ yếu liên hệ bên phía VVG, không nghĩ tới hiện tại lại đổi thành FDK.

“Giá cả không thành, lại cùng VVG gia hạn hợp đồng.” Khương Minh nhún vai.

Giống TDK, VVG cũng là 1 trong 3 đội mạnh của Hàn Quốc.

Tống Thời Hàn lúc này xen vào: “Làm sao hắn biết?”

Khương Minh sửng sốt một lúc, mới ý thức được 'hắn' trong lời Tống Thời Hàn chính là chỉ Wind, liền lên tiếng: “Cái này vòng này chỉ có từng nấy, cái người bạn lúc trước giật dây cho tôi và huấn luyện viên bên Reborn cùng nhau ăn bữa cơm, có lẽ là lúc ấy tôi không cẩn thận nói ra miệng.”

Nghe vậy, Tống Thời Hàn gật gật đầu ý bảo mình đã biết.

Khương Minh thở dài: “Còn may cũng không phải chuyện gì quan trọng, chính là phải đẩy nhanh tiến trình hơn.”

Wildfire là một chiến đội có sự chú ý cao trong nước, tối hôm qua Wind vừa thả tin tức kia ra, tin nhắn dưới official weibo cơ hồ phải nổ tung.

Lời này vừa nói xong, Khương Minh lại lần nữa nhìn về phía Tả Đào: “Còn có một chuyện, anh và Fire lúc trước cũng đã nói.”

Khương Minh nói: “Chúng ta hiện tại phải làm ra 2 chuẩn bị, lỡ may bên Demon không thuận lợi, chúng ta còn có biện pháp khác ứng phó. Em xem danh sách này một chút, có người nào mà em thấy xem trọng hay không, nếu có thì cho bên đội thanh huấn tuyển người.”

Tả Đào tiếp nhận phần danh sách mà Khương Minh vừa nói, trong mấy chục cái Id, cúi đầu liền thấy cái Id áo choàng vô cùng quen thuộc của mình.

“Chính là nói......” Tả Đào trầm mặc vài giây, đặt mì gói sang một bên, như có điều ám chỉ: “Chính là nói, ai mạnh thì lên, là ý tứ này đúng không?”

Khương Minh búng tay một cái: “Nếu Demon không tới, thì chính là như vậy.”

Tả Đào cơ hồ không có chút nào: “Vậy ZZ đi.”

Thật ra trong lòng cậu có chút chột dạ, bởi vì động tác nắm chặt tay mà móng tay đâm cả vào da thịt.

Trong cuộc đời này, ít nhất một lần trong đời phải đấu tranh giành lấy một thứ gì đó cho riêng mình.

“Vậy thì ý em cũng giống như Fire rồi.”

Khương Minh chép chép miệng: “Nhưng vấn đề là, cái người ZZ này không dễ tiếp xúc cho lắm, không phải lúc trước không có chiến đội nào mới hắn, nhưng cuối cùng đều bị cự tuyệt.”

“”Không sao, chúng ta thử liên lạc trước đi, lỡ may thành công thì sao.”

Tả Đào nhẹ nhàng ho một tiếng, chậm rì rì mà bồi thêm một câu:

“Thật sự không được, thì em tự mình đi hỏi hắn.”

Tống Thời Hàn hơi hơi nhướng mày, tầm mắt dừng ở trên người Tả Đào: “Em đi hỏi hắn?”

“Dạ.”

Để tránh bị nhìn ra manh mối, Tả Đào liếc nhìn thoáng qua Tống Thời Hàn, sau đó lại nhanh chóng rời tầm mắt, nỗ lực khiến mình mặt không đổi sắc ——

“Là...... Do chuyện liên quan đến Tiểu tinh linh lần trước, em với hắn có lén liên hệ, quan hệ cũng không tồi, có lẽ có thể đem người mời tới đây.”

“Em cũng chỉ thử một chút, kết quả cũng không thể bảo đảm.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.