“Em và ZZ có lén liên hệ?”
Khương Minh đầu tiên là ngẩn người, ngay sau đó có chút không yên tâm mà nhíu mày một cái: “Chuyện khi nào, không phải anh đã nói em cố gắng ít tiếp xúc với người này sao?”
Hắn không phải là muốn can thiệp chuyện xã giao bình thường của Tả Đào, mà chủ yếu là do ZZ bình thường hay phát ngôn những câu mang lại nguy hiểm và lớn mật trên mạng.
Giống như lúc tước khi đăng cái câu 'Wind lại lại lại lại bị ngài cao quý đánh chết ', rõ ràng toàn bộ hành trình Tả Đào không tham gia, nhưng chính bởi vì vô tình chia sẻ lại nội dung mà Wizard chia sẻ, kết quả liền bị người ta ghi hận.
Cái người ZZ này có năng lực vừa há mồm là kéo thù hận rất lớn.
Khương Minh lo lắng Tả Đào nếu thân cận với hắn, về sau lỡ may bị đám cư dân mạng bắt được, lại gặp phải một ít đánh giá trái chiều.
Xét cho cùng, theo ý kiến của hắn, Tả Đào là một đứa trẻ đơn thuần vừa mới tốt nghiệp cấp 3 thôi, bản chất vẫn là một tờ giấy trắng, tâm lý thừa nhận và năng lực sẽ không giống đám bọn họ kiên cường dẻo dai như bánh quẩy.
Mà bây giờ có một số cư dân mạng vô cùng cực đoan và vô lý. Tả Đào nếu ở Wildfire chịu tổn thương tâm lý, thì có lẽ Tô Nguyệt Yểu sẽ trực tiếp lột da hắn mất.
Mặt khác, đây cũng là lý do tại sao Khương Minh luôn có chút do dự đối với ZZ, mặc dù năng lực của người này được rất nhiều tuyển thủ chuyên nghiệp trong giới khen ngợi, nhưng danh tiếng cũng là một yếu tố cần được cân nhắc..
Nhìn thấy sự lo lắng trong mắt Khương Minh, Tả Đào do dự không nói nên lời, trong một khoảnh khắc cậu ước mình có thể quay trở lại quá khứ để chiếc áo choàng ZZ một lần nữa trở lại làm người.
Nếu biết trước sẽ có ngày hôm nay, cậu nói cái gì cũng sẽ không dỗi người trong game.
“Mối quan hệ của bọn em còn tốt, nhưng mà cũng không thường xuyên liên lạc.”
Tả Đào tiếp tục vùi đầu ăn mì gói,tuy trong lòng âm thầm gào thét vì hồi hộp nhưng vẫn phải giả vờ bình tĩnh: “Hơn nữa nói thật, ZZ thực ra cũng là một người khá tốt, không tệ như mọi người nói.”
Ngẩn người, Khương Minh liếc nhìn Tả Đào với vẻ mặt phức tạp: “Người cũng không tệ lắm?”
Theo sau nói: “Cũng đúng, hình như ZZ chưa dỗi em lần nào.”
“Không phải vấn đề này.” Tả Đào cố gắng hết sức để sửa chữa thanh danh cho áo choàng của mình: “Đúng là, cái miệng của hắn...... Hơi độc một chút, nhưng người không xấu, hơn nữa nói những lời này cũng là có đạo lý. Nếu không phải thật sự bởi vì chơi không tốt, hắn cũng sẽ không nói cái gì.”
Khương Minh: “?”
Hắn trầm mặc vài giây, thần sắc càng phức tạp, giễu cợt nói: “Pink, nói thật cho anh biết, ZZ cho em bao nhiêu, để em nói tốt cho hắn như vậy?”
Tuy rằng không cùng ZZ chơi trò chơi, nhưng Khương Minh lại không phải người tối cổ không biết lên mạng, tối hôm qua thời điểm lướt Weibo hắn vẫn còn thấy video ZZ hai tháng trước ở trong trò chơi dỗi Star.
Tốc độ đánh máy thực sự nhanh, cả quá trình không có một chữ thô tục nào, nhưng không hiểu sao... Sẽ khiến người ta mất hết mặt mũi, nhưng nghịch lý là sẽ không khiến người ta cảm thấy khó chịu.
Chính vì vậy mới khiến người khác vừa yêu vừa hận.
Rõ ràng là bồi chơi, mà bộ dạng còn giống ông chủ hơn ấy.
Tả Đào: “......”
Cậu muốn giải thích, nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu.
“Nhưng mà nói đi thì nói lại, trong khoảng thời gian này hình như không thấy mọi người nhắc tới ZZ đúng không?” Nhớ tới cái gì, Khương Minh còn có chút kỳ quái: “Trước kia còn thỉnh thoảng đụng phải, hay là bây giờ không tiếp đơn nữa?”
Hắn một bên nói, một bên xoay ghế của mình hướng lại gần, nói: “Tôi lúc trước còn lên trò chơi xem qua, khoảng cách hắn online lần trước khá lâu, hình như từ lúc đấu với Wizard xong thì chưa thấy lên nữa.”
Khương Minh đưa ra hoài nghi có logic: “Có phải hắn bỏ game rồi không?”
Nghe đến đó, Tả Đào đầu nâng cũng không nâng, bật thốt lên: “Không có khả năng.”
Cậu vừa nói xong, Tống Thời Hàn liền ngồi xuống bên cạnh cậu, như là tùy ý hỏi: “Tại sao không có khả năng?”
“Ách......”
Cảm thấy ghế sofa hơi lún xuống, Tả Đào ắm chặt chiếc nĩa nhựa bằng tay phải: “Thì, thời gian trước chúng em mới nói chuyện xong.” Cậu bắt đầu điên cuồng bịa ra cốt truyện trong đầu: “Hình như gần đây hắn bận chút việc cho nên rất vội, không rảnh online.”
“Vậy sao.” Khương Minh tiếp lời: “Vậy nhờ em liên hệ trước hộ anh.” Hắn mở máy tính ra, gõ bàn phím, nói: “Bên chính phủ chúng ta cũng sẽ phát thiệp mời cho hắn—— đúng rồi!”
“Tôi nhớ rằng ZZ có vẻ là fan Fire, đúng không?”
Khương Minh thuận miệng nói: “Hay là cậu dụng Wechat nói chuyện với ZZ thử coi Fire, kêu hắn liên hệ với mọi người?”
Vừa nói ra lời này, Tả Đào không chút nghĩ ngợi nói: “Không được!” Giọng điệu còn có chút kích động.
Dứt lời, không riêng gì Khương Minh, ngay cả Tống Thời Hàn đều có chút ngoài ý muốn nhìn về phía Tả Đào.
Vài giây qua đi, Khương Minh cười nửa miệng đùa: “Pink, anh biết em cũng là fan của Fire, nhưng em cũng không đến mức che chở như vậy chứ? Dù sao ZZ cũng là bạn của em mà đúng không?”
Tả Đào cũng nhận ra rằng phản ứng vừa rồi của cậu có chút kịch liệt.
Nhưng không có cách nào, ZZ chỉ là một cái áo choàng nhỏ của cậu, mà áo choàng nhỏ thì lấy đâu ra số WeChat đây?
Nghĩ đến đây, cậu không khỏi có chút tê dại: “Không phải.” Ngừng nửa giây sau, cậu đành phải nhắm mắt nhắm mũi tiếp tục bù đắp: “Chỉ là ZZ hơi nhát thôi, các anh đừng thấy hắn ở trên mạng nói năng tùy tiện, kỳ thật lúc nói chuyện, đều có chút thẹn thùng.”
Khương Minh nhìn về phía Tả Đào, gần như viết lên trán dòng chữ “Tôi không tin“.
“Ừm, để em hỏi trước một chút, hỏi hắn có nguyện ý thêm hay không.”
“Đừng quá coi khinh mị lực của Fire.” Khương Minh cười nói: “Anh cảm thấy không thành vấn đề, có thể kéo người đồng ý tới tham gia thử luyện thì tốt rồi.”
Tả Đào lên tiếng, cậu mím môi: “Vậy...... Đội trưởng có muốn thêm WeChat ZZ không?”
Vừa nói, trong lòng cậu bắt đầu điên cuồng cầu nguyện — làm ơn, làm ơn, nhất định phải nói không, xin hãy ghi nhớ hình tượng nam thần lạnh lùng của anh, sẽ không có nam thần nào chủ động thêm WeChat người lạ!
Kết quả một giây sau, liền nghe thấy nam thần cao lãnh lời ít mà ý nhiều hộc ra hai chữ: “Đều được.”
Tả Đào trước mắt tối sầm: “......”
Xinh đẹp, thế là phải kiếm ngay cho mình một nick WeChat clone rồi phải không?
——
Sau khi trở lại phòng huấn luyện và ngồi xuống, Tả Đào ném một miếng kẹo cao su bạc hà vào miệng để nâng cao tinh thần, cậu nhai nó như nhai sáp, nhớ lại tình cảnh khi ở trong văn phòng của Khương Minh, lại là một trận hít thở không thông thêm da đầu tê dại.
Bất kể như thế nào, chuyện này nhất định phải che đậy thật chặt, nếu như chiếc áo choàng này bị lộ ra ngoài, thì dù sống ở hành tinh khác cũng sợ cứu không nổi.
Ông trời ơi, tại sao lại muốn cho cậu gặp phải chuyện như vậy.
Tả Đào vỗ trán, thậm chí bắt đầu suy nghĩ về việc chọn chuyên ngành trong tương lai, cậu ấy nghĩ mình có thể sẽ đến khoa biên kịch.
Rốt cuộc, sau những gì vừa xảy ra, cậu cảm thấy rằng mình ít nhiều có tài năng tự đạo tự diễn.
Lẩm bẩm vài câu trong lòng một cách tự giễu, Tả Đào thở ra một hơi dài, rồi vươn tay bật máy tính..
Một giây sau, Tống Thời Hàn cũng đẩy cửa phòng huấn luyện đi vào.
Nghe thấy âm thanh, Tả Đào theo phản xạ điều chỉnh tư thế ngồi của mình, sau đó hơi ngồi dậy, bộ dạng vô cùng chột dạ vì vừa làm chuyện xấu, đang nỗ lực cứu lại mặt mũi.
“Đánh đôi sao?” Nhìn cậu một cái, Tống Thời Hàn xoay xoay cổ tay, ngồi xuống: “Anh chuẩn bị phát sóng trực tiếp.”
Hợp đồng mà Tả Đào đã ký khác với hợp đồng của họ, hợp đồng này không có yêu cầu về thời gian, vì vậy không giống như họ luôn phải làm bù vào cuối tháng.
Nghe vậy, Tả Đào đã nhấp vào biểu tượng trò chơi trên màn hình máy tính: “Dạ, đánh đôi.”
Tống Thời Hàn: “Ừ, lát nữa mời em.”
Tả Đào đáp ứng một tiếng, kết quả vừa mới online, nhưng vừa mới lên mạng, màn hình hơi lóe lên, dưới màn hình đầy màu với hiệu ứng đặc biệt, lời nhắc hệ thống quà tặng trực tiếp nhảy ra trên trang đầu.
【 siêu hạnh phúc! Bạn tốt của bạn Wildfire-Fire đã gửi cho bạn tất cả các trang phục được bán trong cửa hàng, hãy đến và ký nhận chúng!】
Động tác trên tay hoàn toàn dừng lại.
Khi nhìn thấy từ 'tất cả', Tả Đào sửng sốt, cậu ngây người nhìn vào trang máy tính của mình, thật lâu sau mới tìm lại được giọng nói của mình: “Đội trưởng... anh tặng quà cho em?”
Nhìn lại, thời gian tặng quà là lúc hai giờ sáng.
Lúc đó bọn họ vừa mới từ bên ngoài trở về, cậu vẫn là vì những lời bình luận của Wind để lại mà trằn trọc.
Kết quả khi đó Tống Thời Hàn đang tặng skin cho cậu.
Có gì đó tê tê dại dại từ trong lòng toát lên đầu, Tả Đào nhìn đống skin dày đặc trong phòng quà tặng trò chơi, cong ngón trỏ trên con chuột, vô thức quay đầu nhìn Tống Thời Hàn.
Tả Đào cũng được coi là một người chơi lâu năm của trò chơi《 Wind Up 》, tất cả các skin được bán trong trung tâm mua sắm nếu cộng dồn lại thì giá cũng trên dưới 70.000 đến 80.000.
Phản ứng một chút, Tống Thời Hàn nhớ mới nhớ ra điều gì đó, liền lớn tiếng đáp lại: “Lúc trước nghe nói tài khoản của em không có skin, mà sinh nhật em cũng không biết đưa cái gì, cho nên tặng em toàn bộ skin luôn.”
Giọng điệu của anh vô cùng bình thản, giống như toàn bộ skin đối với một học sinh cấp 3 mới tốt nghiệp có lực sát thương lớn thế nào, lại bổ sung thêm một câu: “Vẫn có một số skin đặc biệt bị hạn chế không thể cho đi, anh sẽ bổ sung cho em sau.”
Bởi vì lời này, bình luận lập tức trở nên điên cuồng——
【 Cái gì?! Toàn bộ skin?! HU hu hu Đội trưởng giết tôi giỏi thật đấy, cái cậu bạn trai lạnh nhạt nhưng tràn đầy cảm giác an toàn chết tiệt này!! 】
【T-T Đẹp trai cộng nhiều tiền, thật sự là đau tim gấp đôi, không biết bé Pink sẽ nghĩ như thế nào, dù sao thanh máu của tôi cũng đã cạn. 】
【 Trâu bò chính là trâu bò, trực tiếp đưa ra bút tích lớn vậy để dỗ đứa nhỏ vui vẻ. 】
【Fan thẳng nam. Cảm thấy một chút ngọt ngào mà không rõ lý do, nó là bình thường sao?】
【 Lầu trên đừng chạy, tôi cũng...... chợt hiểu ra hành vi cắn CP thường ngày của bạn gái mình. 】
“Chính là......”
Tả Đào không đăng nhập Tiểu Hùng TV, hoàn toàn không biết giờ phút này bình luận có bao nhiêu xuất sắc.
Tâm trạng hiện tại của cậu rất kỳ lạ đến nỗi cậu không thể diễn tả nó bằng lời. Rõ ràng một giây trước cảm xúc còn dừng lại giữa khẩn trương và phiền não, nhưng vào lúc này, lại sinh ra vô cùng ngọt ngào..
Nó vừa phiền não lại vừa cảm thấy tâm động.
Càng mâu thuẫn chính là, ngoại trừ tim đập nhanh, cậu còn cảm giác từng đợt thịt đau, cuối cùng không nhịn xuống nói: “Những skin này tốt nhất là chờ đến sự kiện giảm nửa giá, mới là lời nhất ạ.”
Tống Thời Hàn khẽ ngước mắt lên, bình luận tràn ngập màn hình là——
【 Cười chết, Pink nhóc giả thanh cao cái gì, tiêu tiền cho nhóc mà còn nói có lời với không có lời cái gì, nhanh chạy đi vụng trộm vui vẻ! 】
【 Tuy rằng là a a a a a, con trai những lời này của con ít hoặc nhiều hoặc gây mất hứng! 】
【 Con trai hu hu hu thật ngọt, nhưng chồng tôi thực sự ở bên con trai tôi......hu hu hu......】
【 Vẫn còn chưa công bố chuyện ở bên nhau mà đã nghĩ phải quản tiền của đội trưởng ca ca thế nào rồi sao? / đầu chó.jpg】
【Pink sinh nhật 18 tuổi vui vẻ!! 】
【 Đừng nhìn Pink trong miệng nói đau lòng, kỳ thực trong lòng đã sớm nở hoa, chỉ nghe giọng nói thôi cũng có thể tưởng tượng được khóe miệng em ấy đang cong lên. 】
【 + 1, đứa nhỏ đều là miệng chê nhưng thân thể lại thành thật, không tin mọi người hỏi thử xem, em ấy lúc này khẳng định đang vui vẻ muốn chết. 】
Lúc đó Tống Thời Hàn vừa tạo phòng xong, ừa ngước mắt lên, khóe mắt thoáng thấy được trận oanh tạc này.
“Pink.” Anh nhấp chuột rồi nói.
Dần dần tỉnh lại sau sự kinh ngạc tột độ, Tả Đào cố gắng kìm nén khóe môi sắp nhếch lên, hỏi: “Sao vậy ạ?”
Giọng nói của Tống Thời Hàn vẫn còn hơi khàn như thể vừa mới ngủ dậy, anh quay sang nhìn Tả Đào, hơi cụp mắt xuống và hỏi cậu:
“Thích món quà này không?”