CHƯƠNG 0: TIỂU KỊCH TRƯỜNG
Nguyễn Văn Hách: “Đường lang bốn mắt, mi là xú lưu manh hầu tử phái tới à?”
Tiền Hàng: “Tôi lưu manh hay không còn chưa tới phiên bệnh thần kinh cậu nói.”
Nguyễn Văn Hách làm ra thủ thế kinh điển uyển chuyển đặc biệt khó hiểu, “Đả đảo mi quái thú đường lang này, ai bảo mi có chủ ý với mông ta… Sao mi không té, ánh sáng của ta đối với mi vô hiệu?”
Tiền Hàng ngoắc ngoắc ngón tay với Nguyễn Văn Hách, “Em lại đây, tôi bày cho em một loại biện pháp hữu hiệu.”
Nguyễn Văn Hách tung ta tung tăng chạy tới, một phen chụp bay di động Tiền Hàng mới móc ra, anh bạn di động bất hạnh oanh liệt rớt xuống.
“Lượng lớn hình ảnh Nguyễn Văn Hách của anh! Nhóc điên, đem thân thể em đền lại!”