- Phanh!
Trong ánh mắt của người xem trợn mắt há hốc mồm, lần này còn chấn động hơn mấy trận chiến trước, chiến đấu kinh thiên động địa
với Áo Bỉ, giờ phút này, Áo Bỉ nhanh chóng té xuống đài, hôn mê bất
tỉnh.
- Cái này...
Nhìn thấy cảnh tượng này, người xem
chung quanh luận võ đài, trong miệng hít một hơi lạnh, Kiệt Sâm trong
đám người, hai mắt cũng ngưng tụ lại.
Trong cả trận đấu không tới hai phút, một người thí luyện không tới bài danh mười ba, thi đấu lôi
đài xâm nhập Top mười sáu thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư đã té ngã
trên luận võ đài.
Trong quá trình này, Áo Bỉ từ đầu tới cuối trận đấu hoàn toàn không cách nào phát động thành công, một lần công kích,
sau lần công kích đầu tiên bị Lai Ngang Nạp Đa đánh tan, kế tiếp, từng
tầng công kích của Lai Ngang Nạp Đa khống chế tinh thần của Áo Bỉ.
Mãi cho đến khi Áo Bỉ lâm vào trong ảo cảnh, Lai Ngang Nạp Đa vẫn chỉ đứng
một chỗ, không có di động chút nào, ánh mắt của hắn bình tĩnh, làm cho
người ta có cảm giác thâm thúy, giống như lâm vào trong luân hồi vô tận, khó có thể giãy giụa.
Dưới đáy, vô số người xem đều không nhịn được mà sợ hãi thán phục.
Nếu như mấy vòng trước còn khá tốt, tuyển thủ tốt xấu lẫn lộn, tuy có chút
tuyển thủ hơi mạnh, nhưng cũng không có tới mức kinh thế hãi tục, nhưng
hôm nay có thể đi vào top mười sáu, dù thế nào, cũng không phải tuyển
thủ bình thường, thực lực tuyệt đối không thể khinh thường.
Đối
với Áo Bỉ, chợt gặp đối thủ cũng là thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư,
hai người chiến đấu kinh thiên động địa, những cao thủ Hoàng Linh Sư uy
tín lâu năm đều nhịn không được sợ hãi thán phục, nhưng ở trước mặt của
Lai Ngang Nạp Đa, lại giống như tiểu hài tử, đơn giản liền bị dánh bại,
tư thái vô cùng nhẹ nhõm, làm cho mọi người hít một ngụm lãnh khí.
- Lần thi đấu lôi đài này, tuyển thú Áo Bỉ số mười ba mất đi sức chiến đấu, chiến thắng là tuyển thủ số ba Lai Ngang Nạp Đa!
Trên luận võ đài, trọng tài lớn tiếng hét lên, tuyên bố kết quả trận đấu.
- Tên Lai Ngang Nạp Đa này, tuyệt đối có thực lực trùng kích quán quân.
- Dễ dàng, đã đến top mười sáu, tên Lai Ngang Nạp Đa này vẫn dễ dàng như thế, còn chưa người nào nhìn thấy hắn thật sự ra tay.
- Biến thái, thật sự là biến thái!
- Lai Ngang Nạp Đa từ đầu tới đuôi, mỗi một trận chiến đều không có thật
sự động thủ, con mắt nhìn chằm chằm vào đối thủ đã đánh bại đối thủ rồi, hơn nữa còn không có xuất toàn lực, cũng không biết ai có thể ngăn cản
ảo cảnh của hắn.
- Còn Khắc Lạp Khắc nói không chừng còn có thể,
dù sao đẳng cấp so với Lai Ngang Nạp Đa cao hơn một cấp, còn có quang hệ Linh Sư Tác Phỉ Á, quang hệ Linh Sư tạo nghệ trên phương diện tinh thần cũng rất cao...
- Đúng vậy a, hai người này còn có khả năng đấy, nhưng cũng chỉ là khả năng, bởi vì Lai Ngang Nạp Đa thật sự là đáng sợ!
Dưới luận võ đài, tất cả người xem nhao nhao nghị luận với nhau, nếu như nói thời điểm chưa bắt đầu tỷ thí lôi đài, chín mươi phần trăm người xem
đều cho rằng Khai La đế quốc Khắc Lạp Khắc có thể đạt được quán quân,
thì tiến hành tới trận đấu này, Lai Ngang Nạp Đa được ủng hộ cao nhất,
cũng là người tiếp tục tiến lên phía trước, cơ hồ muốn bức thẳng Khắc
Lạp Khắc.
Mỗi một trận chiến, tên Lai Ngang Nạp Đa này từ đầu đến cuối chưa từng ra tay, vẻn vẹn dựa vào ánh mắt, đã có thể đem tất cả
tuyển thủ đánh bại, cho dù đối phương cấp bậc gì, hệ gì, thời gian chiến đấu đều quá ngắn, chiến đấu quỷ dị như thế, làm cho tất cả mọi người
không nhịn được mà run sợ.
- Đối thủ không tệ.
Dưới luận
võ đài, Kiệt Sâm nhìn qua thân ảnh của Lai Ngang Nạp Đa trên đài, khóe
miệng xuất hiện nụ cười nhạt, ánh mắt bình tĩnh.
- Ân?
Sau khi đạt được thắng lợi, Lai Ngang Nạp Đa từ trên võ đài đi xuống, đột
nhiên cảm nhận được cái gì đó, bỗng dưng nhìn qua đám người Kiệt Sâm.
Đám người nhìn nhau, hai ánh mắt đan vào nhau, bắn ra hoa lửa trong vô hình.
Khóe miệng của Lai Ngang Nạp Đa nhếch lên, đôi mắt mộng ảo lúc này có hào
quang lưu động, giống như tinh không bát ngát, mênh mông thâm thúy,
giống như muốn hút tinh thần của Kiệt Sâm vào bên trong.
- Có chút ý tứ!
Kiệt Sâm ung dung cười cười, ánh mắt bình tĩnh, đôi mắt đen kịt, giống như
một con quái thú viễn cổ nhìn thế gian tang thương, vô cùng trầm ổn, mặc cho gió thổi biển gầm, núi sông biến thiên, đều không cách nào rung
chuyển được.
Trên bậc thang, nhìn thấy Kiệt Sâm cũng không có
chút thay đổi gì, trong ánh mắt của Lai Ngang Nạp Đa lóe lên một tia hào quang kinh ngạc, lập tức xuất hiện một tia chờ mong, thu hồi ánh mắt.
- Oanh!
Đúng lúc này, ở một chỗ luận võ ở xa xa, đột nhiên truyền ra một tiếng nổ
cực lớn, lập tức, âm thanh này thu hút ánh mắt của vô số ngươi..
- Nhìn luận võ tràng ở phương bắc kìa, có đại chiến!
- Khai La đế quốc Khắc Lạp Khắc đối chiến Thần Phong đế quốc Lợi Phùng Tư, quá kinh khủng, lôi đài cũng muốn sụp xuống.
- Tên Lợi Phùng Tư kia thân là ám hệ Linh Sư, quả nhiên không giống người thường, cho nên mọi người cho rằng hắn phải thua cũng là bình thường,
không nghĩ tới lại gây ra động tĩnh lớn như vậy.
- Lợi Phùng Tư?
Hai mắt của Kiệt Sâm có tinh quang lóe lên, hắn cũng hăng hái động thân đi về hướng bắc.
Dùng tốc độ của Kiệt Sâm, sau một lát đã đi tới lôi đài của song phương, giờ phút này, Khắc Lạp Khắc cùng Lợi Phùng Tư đang thi đấu, đã chật ních
người xem, nhưng vẫn còn không ít người từ xa lao qua xem, muốn xem xem
đại chiến kinh thế này.
Trong lôi đài, toàn thân Khắc Lạp Khắc
được bao phủ trong đại kiếm, từng đạo kiếm quang kim sắc trên người của
hắn bắn ra ngoài, thần sắc hắn lạnh như băng, vô cùng lăng lệ ác liệt,
toàn thân khí thế trùng thiên, khiến cho người ta có ấn tượng khó phai
mờ, toàn thân Lợi Phùng Tư được bao phủ trong sương mù màu đen, làm cho
người ta không nhìn thấy diện mục, sương mù màu đen lan tràn ra khắp lôi đài, đến mức, kháng linh đài trên mặt đất cũng vang lên ầm ầm, không
ngừng tan rã.
Nhưng Kiệt Sâm vẫn mẫn cảm nhìn thấy, dưới chân của Lợi Phùng Tư, có một bãi huyết dịch đỏ tươi, rất hiển nhiên đã bị thương.
- Khắc Lạp Khắc, ngươi rất mạnh, như vậy, tiếp ta một chiêu này!
Âm thanh của Lợi Phùng Tư khàn giọng, giống như cửu u ác ma, làm cho toàn
thân của người ta không nhịn được nổi lên một tầng da gà.
- Phốc!
Lợi Phùng Tư chụp một chưởng vào lồng ngực, trong miệng phun ra một ngụm
máu tươi, phun lên linh trượng trong tay, theo máu tươi phun ra, gương
mặt của hắn biến thành trắng bệch, nhưng ánh mắt tỏa sáng rạng rỡ.
Linh lực đáng sợ không ngừn từ trên người của Lợi Phùng Tư lan tràn mà ra,
sương mù màu đen kinh thiên động địa, toàn thân Lợi Phùng Tư đứng ngạo
nghễ trên bầu trời, đạo đạo tối nghĩa, chú ngữ huyền ảo trong miệng của
hắn tuôn ra, nhưng theo lời của hắn nói ra, năng lượng ám hệ trong thiên địa không ngừng lao tới, uy áp khủng bố lan tràn ra ngoài, người xem
chung quanh sợ hãi thối lui ra sau, sinh lòng sợ hãi.