- Nhận thua?
Trọng tài vô cùng sửng sốt.
Một bên, Kiệt Sâm cũng ngoài ý muốn nhìn Cơ Lạc Tư.
Cơ Lạc Tư khẳng định gật đầu:
- Đúng, nhận thua.
Nhân viên Song Tháp cũng ngạc nhiên, nói:
- Không chiến mà hàng, ngươi xác định ngươi cân nhắc tốt? Đây là đối
kháng của thiên tài, nếu ngươi nhận thua, mất mặt không phải là ngươi,
còn có thể lực của ngươi đấy.
Đối kháng thiên tài thế này, cho dù là tuyển thủ bình thường biết rõ mình không phải đối thủ, cũng phải làm theo hình thức đôi chút, nhưng không chiến mà hàng giống như Cơ Lạc Tư
này, đối với một gã thiên tài mà nói, chuyện mất mặt như thế, căn bản
không có phát sinh qua.
Cơ Lạc Tư lắc đầu, nói:
- Thực lực của Kiệt Sâm ta biết rõ, đánh không lại là đánh không lại, không có gì
mất mặt, so với lên lôi đài mới bị đánh bại, còn không bằng nhận thua
trước đi.
Hai cuộc tranh tài của Kiệt Sâm lúc trước, Cơ Lạc Tư
đều xem qua, trong lòng của hắn rất rõ ràng, dùng thực lực của hắn, căn
bản không phải đối thủ của Kiệt Sâm, hơn nữa đừng nói tuyển thủ khác, Cơ Lạc Tư vô cùng hiểu Kiệt Sâm, cũng vượt qua tuyển thủ bình thường rất
nhiều.
Năm đó Kiệt Sâm tại Xích Nhĩ hành tỉnh xông ra danh tiếng
lớn như thế, Cơ Lạc Tư cố ý nghe ngóng qua tin của Kiệt Sâm, lại biết
được Kiệt Sâm lúc trước đem thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư Khoa Ân Hi
Nhĩ đánh chết, khi đó mới đạt tới ngũ giai cao cấp Tông Linh Sư, Cơ Lạc
Tư thiếu chút nữa đã kinh ngạc tới ngây người.
Hôm nay đã hơn một năm trôi qua, Kiệt Sâm đã tấn cấp lục giai cao cấp Tôn Linh Sư, sau khi nhìn thấy hai trận chiến khủng bố của Kiệt Sâm, mà Cơ Lạc Tư cũng hiểu
rõ thực lực của mình, mới đưa ra quyết định như vậy.
Nhìn thấy Cơ Lạc Tư khẳng định như vậy, trọng tài cũng không còn gì để nói, lúc này đi tới bên cạnh Kiệt Sâm, nói:
- Kiệt Sâm, đối thủ của ngươi chủ động nhận thua, ngươi được qua vòng, ngươi tự động tấn cấp.
Bỏ đi, tên trọng tài lên tiếng tuyên bố, trở lại hội trường đăng ký, viết kết quả.
- Cơ Lạc Tư, chưa từng có ai giống như ngươi a.
Khi trọng tài đi rồi, Kiệt Sâm đi tới bên người Cơ Lạc Tư, chậm rãi lên tiếng nói.
Căn cứ hiểu biết của Kiệt Sâm đối với Cơ Lạc Tư, với tính cách của Cơ Lạc
Tư, cho dù mình có mạnh hơn hắn, thì Cơ Lạc Tư cũng không giống người
không chiến mà hàng, mà bây giờ Cơ Lạc Tư chủ động đầu hàng, làm cho nội tâm của Kiệt Sâm vô cùng nghi hoặc khó hiểu.
- Kiệt Tư đại sư!
Trên mặt của Cơ Lạc Tư cười khổ:
- Ta ngay cả đệ tử của ngươi còn không thắng nổi, làm sao có thể là đối
thủ của sư phụ hắn cơ chứ? Đợi đến lúc nào ta tấn cấp thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư, có thể đánh bại đệ tử của ngươi, đến lúc đó ta sẽ đi tới khiêu chiến ngươi.
Đến khi này, trên mặt của Cơ Lạc Tư mang theo một tia kiên định, giống như nhất định phải thực hiện mục tiêu này.
- Đệ tử ta?
Kiệt Sâm không khỏi sững sờ, rồi sau đó cười nói:
- Lạc Khố Ân xem như khoongtooif.
Nghe thế Cơ Lạc Tư gọi là Kiệt Tư đại sư, Kiệt Sâm cũng không tận lực đi giải thích.
- Rất được, thực lực khủng bố biến thái như thế, mỗi lần tỷ thí với hắn,
mặc kệ ta biến mạnh bao nhiêu, hắn cũng vượt ta quá xa, hơn nữa sẽ đánh
bại ta.
Nói đến đây, Cơ Lạc Tư cơ hồ cắn răng lên tiếng.
Bởi vì năm đó quan hệ tới Kiệt Sâm, A Lôi Địch Ba và Phỉ Nhĩ gia tộc cùng
Mạc Lý gia tộc của Lạc Khố Ân quan hệ vô cùng tốt, mà Lạc Khố Ân cùng Cơ Lạc Tư đều là thiếu niên thiên tài, tự nhiên có không ít lần tỷ thí với nhau, nhưng trong hai năm qua, cho dù Cơ Lạc Tư thực lực đề cao như thế nào, cũng không phải đối thủ của Lạc Khố Ân, làm cho Cơ Lạc Tư hận tới
nghiến răng nghiến lợi.
- Vốn lúc này là đại lục tinh anh đại
tái, ta cũng gọi hắn, thế nhưng hắn nói, trước khi không tấn cấp thất
giai Hoàng Linh Sư, ngươi không cho phép hắn đi loạn, cho nên hắn mới
không đến.
Nói đến đây, Cơ Lạc Tư nhịn không được cảm khái lên
tiếng, cho dù Lạc Khố Ân không tham gia đại lục tinh anh đại tái, dùng
thực lực của Cơ Lạc Tư hắn, cho dù không chống lại Kiệt Tư đại sư, nhưng chiến đấu với Thác Nhĩ, Lạc Khố Ân chưa chắc đã bại.
Không nghĩ
tới Cơ Lạc Tư không chiến mà hàng, nguyên nhân cởi là do đệ tử Lạc Khố
Ân, nghĩ đến đây, trong nội tâm Kiệt Sâm không nhịn được cười lên.
Đang cùng Cơ Lạc Tư nói chuyện phiếm vài câu, Kiệt Sâm cùng Cơ Lạc Tư hai
người đi tới chỗ thi đấu của Đấu Luân đế quốc Lai Ngang Nạp Đa, hôm
trước thông qua bọn người Địch Ny Toa giảng thuật, đối với Lai Ngang Nạp Đa người này có được Khủng Cụ Huyễn Yêu linh hoàn huyễn hệ Linh Sư,
trong lòng Kiệt Sâm cũng tràn ngập hiếu kỳ.
Thời điểm bọn người
Kiệt Sâm đi tới đây, làm hắn và Cơ Lạc Tư mới đi tới chỗ luận võ của Lai Ngang Nạp Đa, trọng tài cũng vừa mới nói bắt đầu.
Đối thủ của
Lai Ngang Nạp Đa là tuyển thủ tên là Áo Bỉ, là một gã thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư, có mái tóc màu nâu ngắn, là một gã hỏa hệ Linh Sư, trong không gian thí luyện bài danh mười ba, thực lực có chút không tệ.
Sau khi trọng tài tuyên bố "Trận đấu bắt đầu", trong miệng tên tuyển thủ
này hét lớn lên, trên người xuất hiện hỏa diễm vô cùng nóng rực, cả luận võ đài biến thành đỏ bừng, đồng thời, hai đạo hỏa long nhanh chóng
ngưng kết trên không trung, rống giận, một khi thành hình, sẽ phát động
công kích mạnh mẽ về phía Lai Ngang Nạp Đa.
Vào lúc này có tiếng "Ông" vang lên.
Một đạo linh hoàn trên đỉnh đầu của Lai Ngang Nạp Đa đã bay lên, đồng thời, hư ảnh nhất giai Khủng Cụ Huyễn Yêu hiển hiện trên đỉnh đầu của Lai
Ngang Nạp Đa, một làn sóng tinh thần mạnh mẽ từ trong đôi mắt của Lai
Ngang Nạp Đa bắn ra ngoài, nhanh chóng chui vào trong thân thể của Áo
Bỉ.
Trên người của Áo Bỉ bốc lên hỏa diễm trì trệ, đồng thời tinh thần công kích của Lai Ngang Nạp Đa bắn ra ngoài, cũng có một con hỏa
long bắn ra bên ngoài, không có Áo Bỉ khống chế, cho nên con hỏa long
ngưng tụ thành hình, cũng dừng lại, biến ảo thành hỏa hệ nguyên tố đầy
trời, tán loạn trong không khí.
- Rống!
Trong miệng của Áo Bỉ phát ra tiếng gầm giận dữ, toàn thân run lên, giống như thoát ra
khỏi ảo cảnh, hỏa diễm trên người bay lên, vung vẩy cự kiếm trong tay,
sau đó nhanh như thiểm điệm lao về phía của Lai Ngang Nạp Đa.
- Ông!
Lại có một đạo linh hoàn từ trên người của Lai Ngang Nạp Đa toát ra, lơ
lửng sau đầu của hắn, đồng thời, một đạo sóng tinh thần từ trong hai mắt của Lai Ngang Nạp Đa bắn ra ngoài, chui vào thân thể của Áo Bỉ.
Thân thể của Áo Bỉ chấn động, hai mắt của hắn lâm vào vô thần, một lát sau,
lại gầm lên giận dữ, giống như muốn giãy dụa ra khỏi ảo cảnh.
Không đợi tên Áo Bỉ có chỗ phản ứng, đỉnh đầu của Lai Ngang Nạp Đa lại hiện ra linh hoàn thứ ba, thứ tư, bay lên trời.
Ba đầu Khủng Cụ Huyễn Yêu cùng hư ảnh ác mộng thú hiện ra, một đạo niệm
lực chấn động mạnh mẽ, lại tiếp tục bao phủ Áo Bỉ thêm lần nữa.
Lần này, làm hỏa diễm bên ngoài thân của Áo Bỉ triệt để dập tắt, không có
chút linh lực chấn động, đồng thời, hai mắt cũng biến thành đờ đẫn,
không có một tia sinh khí.