Khắc Bối Lạc Tư bị đá bay ra xa hơn chục mét, nện lên một cái hố đầy đá
vụn do chiến đấu lúc trước, miệng há to, nhưng không thể hét lên thảm
thiết được, mấy khối đá nhỏ suýt nữa làm xương sườn của hắn gãy nát, nếu như không phải hắn là thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư, thì một đá
trước đó đã làm đầu của hắn nát rồi.
Lúc này đây, hắn không có
lựa chọn chạy trốn, bởi vì xương bắp chân phải của hắn bị Kiệt Sâm đá
gãy, tuy hắn không rõ thân thể của mình đã xảy ra chuyện gì, nhưng cũng
biết, cho dù hắn chạy trốn thế nào, đều khó có khả năng nhanh hơn Kiệt
Sâm.
Hắn chỉ dùng ánh mắt oán độc nhìn qua Kiệt Sâm, thân là
tuyệt thế thiên tài của Khai La đế quốc, thất giai cấp thấp song hệ
Hoàng Linh Sư, hắn chưa từng nhục nhã như thế này, thời điểm diễn ra bán kết, bị một lục giai cao cấp Tôn Linh Sư không ngừng bạt tai, nhiều
người xem vào trong mắt, hắn hận không thể tìm kẽ đất chiu vào.
- Thiền tài của Khai La đế quốc rất giỏi sao? Còn không phải bị Tây Bắc ta đánh bay như rác rươi à, không có gì đặc biệt cả!
Kiệt Sâm thủy chung mang theo vui vẻ nhàn nhạt, hắn xoa xoa tay của mình, ngưng âm nói:
- Nhưng cũng có một ít đặc biệt, da mặt rất dày, làm tay của ta rất đau, mặt của ngươi đau không?
- Phốc phốc...
Khắc Bối Lạc Tư liên tục phun ra mấy ngụm máu tươi, đây chính là nhục nhã
trần trịu, làm cho Khắc Bối Lạc Tư tức giận nổ phổi, biệt khuất tới cực
điểm, hắn vô cùng tin tưởng thực lực của mình, hắn trước khi chiến đấu
đã có ý định sửa trị Kiệt Sâm, giống như lúc hắn làm với Thiết Mộc Chân
vậy, nhưng mà kết quả lại...
Tất cả những gì xảy ra, làm cho hắn
không cách nào tiếp nhận được, quả thực là sỉ nhục lớn nhất trong đời,
nội tâm của hắn vô cùng hận Kiệt Sâm, chỉ cần có cơ hội, hắn sẽ bầm thây Kiệt Sâm thành vạn đoạn.
- Các hạ quả nhiên hết lòng tuân thủ
hứa hẹn, đã nói là một trăm chiêu, thật sự không ra tay, làm cho tại hạ
bội phục đầu rạp xuống đất.
Kiệt Sâm trong miệng sáng sủa lên tiếng, đi về hướng Khắc Bối Lạc Tư.
- Tên Khắc Bối Lạc Tư này, đầu óc bị vô nước rồi sao? Thật sự không hoàn thủ?
- Móa, chuyện này cũng quá thảm a, đã thành bộ dạng như vậy còn giả bộ trâu bò?
Một ít người xem khó hiểu lên tiếng, nhưng với người ở đài khách quý, thì
cau mày, bọn họ đã cảm thấy không đúng, nhưng lại không rõ đã xảy ra cái gì.
Thể kỹ mà Kiệt Sâm thi triển, thuộc về bạo lực Linh Sư lưu
phái, chưa xuất hiện trên thế giới này, căn bản không ai có thể nhìn ra
mánh khóe.
Trên Đấu Linh đài, Kiệt Sâm đi tới gần Khắc Bối Lạc Tư.
Đột nhiên ——
- Rống!
Bỗng nhiên toàn thân của Khắc Bối Lạc Tư nhảy dựng lên, trong miệng hắn gào
thét, hai mắt đỏ thẫm, thần sắc điên cuồng, thân thể của hắn nhào về
phía trước, hai tay hiện ra móng vuốt sắc bén, giống như thiểm điện cắt
về cổ họng của Kiệt Sâm, lập tức bắt và hầu kết của Kiệt Sâm.
Không đợi ngón tay của hắn chạm vào da thịt của Kiệt Sâm...
- Phanh!
Kiệt Sâm đá một cước nhanh như thiểm điện vào bụng của hắn, cước lực mạnh mẽ đá Khắc Bối Lạc Tư bay ngược ra phía sau, kéo lê hơn mười mét, mới dừng lại.
Hắn thống khổ lăn qua lăn lại trên Đấu Linh đài, trong
miệng phát ra âm thanh đau nhức vô nghĩa, nhưng không nói ra được nửa
câu, trong miệng không ngừng ho ra máu tươi.
Kiệt Sâm chậm rãi đi tới gần Khắc Bối Lạc Tư, Khắc Bối Lạc Tư mang theo hoảng sợ trên mặt,
hắn dừng lại lăn qua lăn lại, đem tay đặt lên đũn quần, tựa hồđang đào
cái gì đó.
Động tác này, làm cho mấy chục vạn người xem kinh ngạc tới ngây người.
- Cái này... Cái này Khắc Bối Lạc Tư muốn làm gì?
Trong nội tâm của tất cả mọi người nghi hoặc.
- Hí!
Một âm thanh cốt cách vỡ vụn truyền ra, trong tay của Khắc Bối Lạc Tư xuất
hiện một mảnh vải trắng, mà vải trắng này vô cùng quỷ dị, mang theo màu
đỏ của máu, vải trắng này không ngừng đung đưa trong tay của Khắc Bối
Lạc tư, đón gió phấp phới.
Cả Đấu Linh đài, hoàn toàn yên tĩnh, mấy chục vạn người xem, trong nháy mắt đã há hốc mồm.
Tại Tư Đặc Ân đại lục, vung vẩy vải trắng ý nghĩa là cái gì.
Bởi vì Khắc Bối Lạc Tư vươn vào đũng quần, đã xé rách quần lót của mình,
muốn đầu hàng, cũng không cần phải làm như vậy a, Khắc Bối Lạc Tư này,
muốn đầu hàng nói ra là được rồi...
Cử động bất nhã như thế, làm
cho tất cả mọi người kinh ngạc tới ngây người, nơi này là đại lục tinh
anh đại tái của Song Tháp a, mà Khắc Bối Lạc Tư làm ra chuyện mất mặt
như thế, đám lĩnh đội và tuyển thủ của Khai La đế quốc nhìn thấy, mặt
mũi đỏ bừng, nhìn qua cái quần lót màu trắng đang đong đưa kia, bọn họ
xấu hổ và giận dữ tới mức sắc mặt đỏ bừng.
Nhưng mà Kiệt Sâm vẫn
không để ý tới, trong ánh mắt hoảng sợ của Khắc Bối Lạc Tư, hắn vẫn đá
vào ngực của Khắc Bối Lạc Tư, tiếng cốt cách vỡ vụn liên tiếp truyền ra, trong miệng của Khắc Bối Lạc Tư phun ra mấy ngụm máu tươi, toàn thân co lại, đã lâm vào hôn mê.
- Bá!
Trên đài khách quý, đám lĩnh đội đến từ Khai La đế quốc đã không thể kìm được, quay đầu nhìn về phía trọng tài.
Trên đài cao, một cường giả Song Tháp mặt áo xanh bay lên không trung của Đấu Linh đài, trong miệng tuyên bố:
- Chư vị người xem, trận chiến đầu bán kết vòng thứ hai, Kiệt Sâm tới từ
đại lục Tây Bắc thắng, tấn cấp vòng chung kết tiếp theo.
Sau khi
âm thanh của hắn vang lên, một đạo nhân ảnh như thiểm điện từ trên đài
khách quý bay thẳng lên Đấu Linh đài, nâng Khắc Bối Lạc Tư đang hôn mê
dậy.
Sau khi hắn cảm thụ thân thể của Khắc Bối Lạc Tư một lát,
đột nhiên gương mặt của lão giả này biến sắc, đôi mắt của hắn, lạnh
giống như lưỡi đao, rơi vào mặt của Kiệt Sâm.
Ánh mắt của hắn mang theo tức giận, quát lên:
- Lúc trước Khắc Bối Lạc Tư đã nhận thua, vì sao ngươi lại ra tay với hắn?
Trong ánh mắt của hắn tràn ngập oán độc, trong cảm giác của hắn, trong thân
thể của Khắc Bối Lạc Tư chỉ còn sót lại một tia khí tức sinh mệnh, nhưng kinh mạch trong cơ thể, trong chiến đấu nãy giờ, bị Kiệt Sâm đánh nát,
nói cách khác, Khắc Bối Lạc Tư mặc dù có chữa tốt, chỉ sợ cũng biến
thành phế nhân.
Khắc Bối Lạc Tư, đây chính là ngôi sao sáng của
Khai La đế quốc phái đi tham gia đại lục tinh anh đại tái, thất giai cấp thấp song hệ Hoàng Linh Sư, cho dù là ở Khai La đế quốc, cũng là tuyệt
thế thiên tài, nhưng mà hôm nay, cũng bị Kiệt Sâm phế đi triệt để.
Trong lúc nhất thời, trong lòng của hắn phẫn nộ như núi lửa sắp phun trào,
mãnh liệt đứng lên, linh lực bành trướng, giống như biển gầm, nhắm ngay
Kiệt Sâm mà áp tới.
Vốn, Khắc Lạp Khắc cùng Khắc Bối Lạc Tư đều
tiến vào bán kết, với tư cách là lĩnh đội của Khai La đế quốc, nội tâm
của hắn rất hưng phấn, tuy Khai La đế quốc với tư cách là một trong bốn
đế quốc, thực lực vô cùng mạnh mẽ, nhưng xuất hiện tình huống hai tuyển
thủ vào bán kết, cũng chưa từng xuất hiện qua bao giờ.