Dược Thần

Chương 537: Chương 537: Ta - Kiệt Sâm đã về rồi (1)




Khải Tư Đặc xoay người, bước chân quả quyết đi ra khỏi đại sảnh, ai cũng không có thấy, trong lúc hắn quay người, trong tròng mắt của hắn, ngấn lệ đang lóe lên, phòng nghị sự yên tĩnh, tiếng ồn ào bắt đầu vang lên, bọn người Mã Khả Ni cũng ngây người nhìn Lạc Khố Tư trong đại sảnh, đều là âm thầm thở dài, đi ra khỏi đại sảnh, bọn họ biết rõ, dụng tâm lương khổ của tộc trưởng a.

Dưới chân núi Linh Trì Phong, chỗ khe núi cửa vào của Linh Trì Bí Cảnh, một đội hộ vệ đang đi qua đi lại.

Bọn họ là hộ vệ của Phỉ Nhĩ gia tộc, chịu trách nhiệm tuần tra hai tháng gần đây dưới chân núi Linh Trì Phong.

Linh Trì Phong là cửa vào của Linh Trì Bí Cảnh, tuy rằng mười năm mới mở ra một lần, bình thường cũng sẽ không có chuyện gì xảy ra, nhưng Phỉ Nhĩ gia tộc quản lý Linh Trì Bí Cảnh, bình thường ều an bài một đội hộ vệ coi giữ ở chỗ này, hai tháng tiến hành thay phiên một lần.

Hộ vệ trong Phỉ Nhĩ gia tộc làm việc này được gọi là lưu đày, đúng là như vậy, phải tuần tra tại một khu vực núi rừng hoang vu, không có nửa điểm thú vị như vậy, mặc dù cũng không có người tới trông coi bọn họ làm việc, nhưng cũng không khác đi lưu đày là mấy.

Trong đội hộ vệ đang có bốn người chia thành hai phe, mỗi phe hai người đang giằng co với nhau, tấn công qua lại, những người còn lại thì ở một bên reo hò trợ uy, trong bọn họ trừ đội trưởng là Tông Linh Sư Ngũ Giai Đê Cấp ra, còn lại đội viên thực lực phần lớn đều là những kẻ tám lạng nửa cân, cũng không có bao nhiêu chênh lệch.

- Ha ha, Lão Quỷ, Thiết Tử, bây giờ là hai người các ngươi thua, Nha Tế của buổi trưa hôm nay, liền do hai người các ngươi xử lý a.

Đột nhiên, có hai cái hộ vệ nhất thời vô ý, thua một chiêu, người bên cạnh nhất thời cười châm biếm, mở miệng trách móc.

- !@#.

Hộ vệ được gọi là Lão Quỷ há miệng mắng một tiếng, xách theo trường kiếm đi đến trong núi rừng cùng một người hộ vệ trung niên khác.

Dưới chân núi Linh Trì Phong có một nơi đóng quân không nhỏ của Phỉ Nhĩ gia tộc, thức ăn bên trong cũng không thiếu, mà cái gọi là Nha Tế, chính là món ăn thôn quê trong núi rừng, cũng là niềm vui thú của những hộ vệ đóng quân ở nơi này.

- Ha ha, Lão Quỷ, ngươi cũng đừng oán trách, có bản lãnh lần sau đem bãi tìm trở về.

Thấy vẻ không cam lòng trên mặt Lão Quỷ, trong đám người có người cười to.

Mọi người cũng là không nhịn được cười ha ha

Đúng lúc này.

- Ùng ùng.

Một đạo tiếng vang kinh thiên chợt vang lên trong núi rừng, giống như sét đánh trong trời nắng, rung động khiến cho tinh thần của các hộ vệ chấn động, đồng thời, khắp núi rừng đung đưa tựa như động đất vậy.

- Xảy ra chuyện gì vậy?

Trên mặt mọi người đều mang theo vẻ mờ mịt, mọi người chung quanh lên tiếng, trong ánh mắt mơ hồ toát ra một tia sợ hãi.

- Mọi người nhìn Linh Trì Phong xem, đã xảy ra chuyện gì?

Trong lúc bất chợt, một hộ vệ chợt hét to một tiếng, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Linh Trì Phong trước mắt, trong ánh mắt toát ra quang mang kinh hãi muốn chết.

Tất cả mọi người trong nháy mắt đều đưa ánh mắt tập trung nhìn về phương hướng của Linh Trì Phong, chỉ thấy Linh Trì Phong nguyên bản vô cùng nguy nga, thẳng đứng lên tận trời cao đang không ngừng đung đưa, từng đạo ánh sáng màu xanh lá không ngừng từ các nơi trên Linh Trì Phong truyền ra, tạo ra linh lực ba động vô cùng cường đại.

- Đây là . . .

Tất cả mọi người đều sợ tới ngây người, hai mắt trợn trừng nhìn việc đang xảy ra trước mắt.

- Chạy mau.

Người phản ứng đầu tiên chính là tiểu đội trưởng của đội hộ vệ, đây là một trung niên nhân có vóc người khôi ngô, thần sắc trầm ổn, trong cặp mắt lấp lánh có thần kia giờ khắc này, cũng tràn đầy vẻ hoảng sợ.

Hắn cũng không biết Linh Trì Phong trong đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì, nhưng là hắn lại biết, linh lực ba động cường đại truyền ra từ bên trong Linh Trì Phong, đủ để khiến cho tất cả mọi người có mặt tại đây đều hóa thành phấn vụn.

Nương theo tiếng thét lớn của hắn, tất cả những hộ vệ đang ngây người ở đây đều hồi phục lại tinh thần của mình, điên cuồng chạy về hướng ngược lại với Linh Trì Phong.

- Oanh, oanh, oanh . . .

Tiếng nổ vang kinh thiên không ngừng truyền đến từ phía sau, cả tòa Linh Trì Phong trong nháy mắt sụp đổ, vô số ánh sáng màu xanh lá mang theo linh lực cường đại khó có thể hình dung khuếch tán ra ngoài, không ngừng lan tràn ra ngoài, hoàn toàn bao phủ tất cả mọi người trong tiểu đội.

- Oanh . . .

Giống như ngày tận thế vậy, thiên địa sụp đổ, vô số ánh sáng màu xanh lá phô thiên cái địa bắn ra, trong tiếng nổ vang thật lớn, ngay cả không gian cũng bị bóp méo, hộ vệ đội trưởng chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, trong nháy mắt hắn liền lâm vào hôn mê.

- Khụ khụ . . .

Cũng không biết qua bao lâu, hộ vệ đội trưởng rốt cục cũng tỉnh dậy, đầu đau như muốn vỡ tung, hắn đứng lên một cách khó khăn, cả người vô cùng không tỉnh táo.

- Lão Quỷ . . . Thiết Tử . . .

Cổ họng hắn khàn khàn gào thét một cách điên cuồng, hắn muốn tìm đội viên của hắn, song cả núi rừng đều là một mảnh im ắng, không có nửa điểm tiếng hồi âm nào, vô số cây đại thụ đều bị quật ngã ở một bên, tràng diện vô cùng hỗn độn.

- Lúc trước rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Hộ vệ đội trưởng quay đầu, ánh mắt nhìn về phương hướng Linh Trì Phong, song vừa nhìn cảnh tượng trước mắt, đột nhiên ngây ngẩn cả người.

Ở trong tầm mắt của hắn, Linh Trì Phong trước kia sớm đã biến mất không thấy gì nữa, giờ phút này đứng thẳng ở đó, là một tòa núi cao màu đỏ sậm, mà ở chung quanh núi cao, chính là một mảnh núi rừng rậm rạp, lộ ra vẻ vô cùng quỷ dị.

Là hộ vệ đội trưởng do Phỉ Nhĩ gia tộc phái đến dưới chân núi Linh Trì Phong để làm nhiệm vụ tuần tra, trung niên nhân tự nhiên vô cùng quen thuộc với rừng núi phụ cận của Linh Trì Phong, hắn dám khẳng định, giờ phút này tấm rừng rậm hiện ra ở trước mặt hắn kia, tuyệt đối không phải là tấm rừng rậm dưới chân núi Linh Trì Phong trước kia, cây cối ở trong khu rừng rậm này cao lớn hơn, cũng có sinh cơ hơn so với cây cối ở trong khu rừng rậm lúc trước.

- Chẳng lẽ đây chính là Linh Trì Bí Cảnh kia? Linh Trì Bí Cảnh xuất hiện?

Hộ vệ đội trưởng trong lòng có cảm giác vô cùng rung động, không nhịn được cúi đầu xuống lẩm bẩm lên tiếng.

- Ừm? Đây là cái gì?

Đúng lúc này, hộ vệ đội trưởng tựa hồ thấy được một đạo lam quang chợt lóe lên từ trên ngọn núi màu đỏ sậm kia, chờ sau khi hắn nhìn rõ ràng, thì trên còn núi đã trở nên trống không, không có gì cả.

- Nhất định là do bản thân mình bị hoa mắt a.

Hộ vệ đội trưởng lắc đầu, bị năng lượng linh lực lúc trước đánh sâu vào, làm cho hắn tới tận bây giờ còn cảm thấy đầu đau tới mức muốn nứt ra, trong đầu chỉ là một mảnh hỗn loạn.

- Rống, rống . . .

Đúng lúc này, từng đạo tiếng rống giận dữ của Linh Thú từ trong tấm núi rừng trước mặt kia truyền ra ngoài, khí tức cường đại lan tràn tới bên này, sắc mặt của hộ vệ đội trưởng nhất thời biến đổi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.