Dưỡng Chồn Thành Hậu Tà Mị Lãnh Đế Ôn Nhu Yêu

Chương 206: Chương 206: Huyền Lăng Phong bị đánh 2-3




Thế nhưng nhìn tiểu thái giám nhanh mồm nhanh miệng trước mắt này, một lần liền một lần, lúc nào cũng làm cho Huyền Lăng Phong không biết như thế nào phản bác .

Chỉ thấy giờ phút này, Huyền Lăng Phong chỉ biết chỉ tay vào Đồng Nhạc Nhạc mà hô “ Ngươi, ngươi, ngươi” một hồi rất lâu mà không biết nói cái gì khác ngoài từ ” ngươi” này.

Thấy vậy, Đồng Nhạc Nhạc trong lòng một hồi đắc ý.

Hứ, nghĩ muốn cãi nhau với nàng?

Nàng trước kia chính là đệ nhất cao thủ cãi nhau ở cô nhi viện.

Đặc biệt tên thiếu niên trước mắt này, ở trong mắt nàng chẳng qua chỉ là một đứa nhỏ được chiều chuộng mà sinh hư thôi.

Nghĩ muốn đấu với nàng, mới không có cửa đâu!!!

Tại lúc Đồng Nhạc Nhạc trong lòng đắc ý, song nghe đến bên tai truyền đến tiếng động, Đồng Nhạc Nhạc ngay lập tức tê dại cả da đầu, sau lưng một hồi lạnh lẽo.

“ Lão đại, nhìn kìa, con dê béo ở ngay đằng kia”

“ Hừ, con dê béo này trái lại ở đây, làm cho chúng ta đi dạo một hồi lâu như vậy, may mà không sổng mất”.

( Dung Cảnh: haha, dê béo, a Phong nhà ta thành dê non mập mạp khi nào zậy ).

Hai vị đại hán vừa dứt lời, vừa xoa xoa tay đi về phía Đồng Nhạc Nhạc .

Ánh mắt hung ác kia lộ ra vẻ tính toán, từ đầu tới cuối đều rơi vào trên người Huyền Lăng Phong.

Một khắc kia nhìn thấy hai tên đại hán hướng bên này chạy tới, Đồng Nhạc Nhạc trong lòng kinh ngạc, sợ hãi dâng lên.

Dù sao, nàng sớm biết hai tên đại hán này có ý đồ bất chính đối với Huyền Lăng Phong , hơn nữa đối phương mặc dù có hai người, lại một tay cũng có thể bắt được ba người bọn họ nha!

Nghĩ tới đây, Đồng Nhạc Nhạc khổ không thể tả, khóc không ra nước mắt.

Đảo mắt nhìn quanh một lượt, đến khi ánh mắt rơi trên người Huyền Lăng Phong thì càng tức giận không thôi.

Vốn đang bị Đồng Nhạc Nhạc làm cho tức giận, sau khi nghe được âm thanh bất thình lình vang lên, Huyền Lăng Phong không khỏi quay đầu nhìn về nơi phát ra âm thanh.

Gặp phải hai tên kia chính là không có ý tốt, mà hai tên đó đôi mắt lộ vẻ hung ác , đa đi về hướng bọn họ , khuôn mặt tuấn tú đầu tiên là sửng sốt, lập tức cau mày một cái.

Huyền Lăng Phong cũng không phải ngu ngốc, lại nghe được những lời đó, liền biết hai tên này đang nhằm hắn mà tới.

Chỉ là, Huyền Lăng Phong từ trước tới nay ở kinh thành hoành hành ngang ngược, chuyện gì mà chưa từng gặp qua?

Trước kia, chỉ có hắn khi dễ người ta, giờ lại có người đánh chủ ý tới hắn, hai người này đúng là tự đào mộ chôn mình.

Nghĩ tới đây Huyền Lăng Phong căn bản không có sợ hãi chút nào , hơn nữa còn khoanh hai tay trước ngực, nhướn mày khinh thường, chỉ lộ ra bộ dáng kiêu ngạo.

Đôi môi đỏ mọng mở ra, cùng lời nói ra càng thêm đáng đánh!

“ Ai ui, hai con cẩu từ đâu chạy tới, lại ở bên đó phát ra lời cuồng ngôn?”

Cùng với lời nói của Huyền Lăng Phong, hai vị đại hán vốn ở bên kia nghe được, đầu tiên là sửng sốt, hiển nhiên là chưa thấy ai lại dám đứng trước mặt bọn họ, không những không sợ hãi hơn nữa còn nói ra những lời ngông cuồng.

Hơn nữa còn nói ra những lời khó nghe như vậy.

Nghe vậy, hai tên đại hán kia cũng không phải ngu dốt tự nhiên nghe ra Huyền Lăng Phong đang chỉ cây dâu mà mắng cây hòe * *, nói bọn họ là cẩu a.

** nói tới người này nhưng hướng tới người kia.

Nghĩ tới đây, một gã đại hán trong đó tức đến lòi cả mắt, đối với Huyền Lăng Phong mà quát:

“ Ngươi cái… cái tên tiểu tử thúi này, người nói ai là cẩu?”

Nhìn thấy bộ dáng giận dữ của vị đại hán kia, Huyền Lăng Phong lại phảng phất như không nghe thấy lời của hắn, lại quay đầu, ha ha cười nói với Tiểu Kính Tử đang đứng một bên.

“ Ha ha, Tiểu Kính Tử, ngươi mau nhìn xem, cẩu thế nhưng biết nói chuyện, chuyện lạ thế gian a”

Huyền Lăng Phong vừa nói, vừa ôm bụng, biểu tình cực kì khoa trương.

Nhìn thấy tên Huyền Lăng Phong kiêu ngạo mà đắc chí mắng chửi người như vậy, Đồng Nhạc Nhạc quả thật bội phục sát đất.

Gặp bộ dáng như vậy của hắn, Đồng Nhạc Nhạc thật muốn tiến đến mà hung hăng đánh hắn một trận.

Dù sao, Huyền Lăng Phong này, thật sự rất đáng đánh.

Chớ nói là hai tên đại hán bị Huyền Lăng Phong nhục mạ.

Nhìn hai tên đại hán kia liền cũng biết là không phải hạng người dễ chọc.

Nay lại bị Huyền Lăng Phong nhục mạ như thế, sao có thể nhịn được.

Vì vậy, một gã đại hán lập tức đánh một quyền hướng Huyền Lăng Phong vọt tới.

Cái gương mặt xấu xí kia, trợn lòi cả mắt, ánh mắt nhìn Huyền Lăng Phong càng lộ rõ sự tức giận.

Phảng phất như chọc giận mãnh thú, nhìn đến dọa người.

“ Ngươi… ngươi cái tên tiểu tử thúi, quả thật muốn chết! Nguyên định giữ cho ngươi một mạng, chỉ cần tiền trên người ngươi, giờ lão tử muốn chính là mạng của ngươi”

Đối với lửa giận ngút trời của tên đại hán, Huyền Lăng Phong nghe được lời nói cuối cùng của hắn, mặt mày khinh thường hầm hừ một tiếng, mở miệng nói: bạn đang đọc truyện tại dien danlequydon.com

“ Ha ha, ngươi muốn mạng của Bổn vương? Ngươi biết, Bổn vương là ai sao?”

Huyền Lăng Phong mở miệng, nói ra thân phận của mình .

Dù sao mỗi lần gây họa, chỉ cần nói ra thân phận của mình, coi như đối phương có tức giận cũng không dám làm điều xằng bậy đối với hắn.

Tuy nhiên lần này là ngoại lệ!

Hai tên đại hán này cũng không biết từ đâu tới, một chút cũng không biết thân phận của Huyền Lăng Phong.

Giờ phút này, càng bị câu nói kia của Huyền Lăng Phong chọc giận, căn bản chưa nghe đến xưng hô của hắn, trong lòng chỉ nghĩ đến mạng của Huyền Lăng Phong.

Gặp đại hán kia thế nhưng không có bộ dáng muốn dừng tay, Huyền Lăng Phong hơi sửng sốt, song vẫn như cố không hề sợ hãi.

Mà đôi tay xoa xoa, mặt mày hưng phấn kích động.

“ Ha ha, luyện võ công lâu như vậy, rốt cuộc cũng tìm thấy hai cái tên không sợ chết mà luyện tập, thật sảng khoái “.

Huyền Lăng Phong mở miệng, vẻ mặt hưng phấn, nghĩ nmình có võ công cao cường,

Cho nên, lúc Tiểu Kính Tử muốn lao lên ngăn cản hắn, lại bị Huyền Lăng Phong một tay đẩy ra, mặt mày khinh thường nói:

“ Đứng một bên xem đi, nhìn Gia nhà ngươi hôm nay giáo huấn hai con cẩu này như thế nào.

“ A, Gia cẩn thận aaaa…”

Đối mặt với mặt mày kiêu ngạo của Huyền Lăng Phong, Tiểu Kính Tử cũng thật đầy khốn khổ, mặt mày lo lắng.

bạn đang đọc truyện tại dien danlequydon.com

Dù sao, thân phận chủ tử nhà hắn cũng không phải như người bình thường, nếu xảy ra chuyện gì, hắn sợ cũng không sống nổi nha!

Đối mặt với biểu tình khốn khổ của Tiểu Kính Tử, Đồng Nhạc Nhạc liền đứng một bên.

Mới vừa rồi lo lắng Huyền Lăng Phong xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, lại thấy hắn mới vừa rồi bày ra bộ dạng đáng ăn đòn đó, Đồng Nhạc Nhạc thật sự nhìn không được.

Cái gì là cảnh giới mặt dày, Huyền Lăng Phong hắn chính là như vậy.

Thân phận vương gia tôn quý mà vô pháp vô thiên như vậy.

Bộ dáng đó của hắn, đừng nói đến hai vị đại hán kia, chính là nàng, cũng không nhịn được ngứa ngáy, muốn tiến lên đánh hắn một trận.

Trong lòng nghĩ thế, chỉ thấy thiếu niên áo lam kia, tại lúc đại hán cuối cùng vọt tới, liền nhanh chóng né tránh, động tác cực nhanh. Đại hán kia ngay cả góc áo của hắn cũng không chạm vào được, liền lập tức nhào trên mặt đất.

Cùng với tiếng “ Bành “ từ âm thanh của vật rơi xuống, ngay sau đó, bụi đất nổi lên bốn phía.

Thấy tên đại hán kia ngã xuống đất, Huyền Lăng Phong càng thêm đắc ý, kiêu ngạo.

Hai tay chống nạnh, cười ha hả đối với tên đại hán đó

“ Ha ha, người thật sự là nhìn được mà không dùng được a, bất quá chỉ là một thân ti tiện to cao, Gia không ra tay ngươi cũng đã gục, hahahaha…”

Huyền Lăng Phong vừa nói, còn không quên quay sang Đồng Nhạc Nhạc , ánh mắt khoe khoang.

“ Như thế nào, tên nô tài chết bầm, Bổn vương lợi hại phải không?”

“ Ặc…”

Nghe được lời này của Huyền Lăng Phong, còn có dáng vẻ đắc ý kia, Đồng Nhạc Nhạc không khỏi cong khóe miệng.

Kẻ da mặt dày thì nàng thấy đã nhiều, cũng không ai bằng hắn, ti tiện như vậy.

Hơn nữa Huyền Lăng Phong lại quay sang nàng thị uy, như muốn nói cho nàng biết, sau này kết cục của nàng cũng giống như kết cục của vị đại hán.

Nghĩ tới đây, Đồng Nhạc Nhạc không biết nói sao. Hận không thể tiến lên đá bay tên Huyền Lăng Phong này.

Tuy nhiên, trong lúc Đồng Nhạc Nhạc suy nghĩ, nàng còn chưa kịp đưa chân, thì người nào đó so với nàng còn nhanh hơn một bước. Hắn một cước tiến lên, đá thẳng về hướng Huyền Lăng Phong .

Thì ra là một tên đại hán khác, thấy đồng bọn của mình vừa rồi bị ngã xuống đất, liền tiến lên giúp đỡ.

Đống Nhạc Nhạc thấy tên đại hán kia, chính là tên tại Hồng Tụ phường đụng phải nàng , vẫn còn nói những lời khó nghe đối với nàng …

Chỉ thấy đại hán này, từ vóc người đến sát khí, so với tên ngã xuống đất còn mạnh hơn nhiều.

Thấy đồng bọn ngã xuống, lập tức xông lên, tung ra một cước đối với Huyền Lăng Phong đang cười thả cửa .

Huyền Lăng Phong mới vừa đắc ý cười to, không kịp phòng bị, thiếu chút nữa bị một cước kia đánh ngã.

May mà phản ứng kịp thời, lập tức lắc mình tránh né.

“ Hừ, dù các người to lớn, bộ não đơn giản, Bổn vương mới không thèm để mắt”

Vào lúc Huyền Lăng Phong né tránh, gặp phải ánh mắt Đống Nhạc Nhạc đang nhìn hắn, liền đưa tay sờ mũi, mặt mày kiêu ngạo, khinh thường nói.

Nhìn thấy cái bộ dáng kia của Huyền Lăng Phong, Đồng Nhạc Nhạc không khỏi nhếch khóe miệng.

Cái tên Huyền Lăng Phong này, thật sự không có lúc nào là không khoe khoang trước mặt nàng.?

Trong lòng đang nghĩ ngợi, liền thấy cái tên không sợ chết này, đúng lúc lại giơ bàn tay về phía hai vị đại hán hô to:

“ Đến đây! Hai người các ngươi cùng tiến, Bổn vương mới không sợ đâu!”

Nghe được lời này của Huyền Lăng Phong, lại thấy dáng vẻ kiêu ngạo, coi thường người khác của hắn, hai tên đại hán này dù sao cũng hoành hành ngang ngược nhiều năm, sao có thể nhận được khuất nhục này.

Vì vậy, chỉ thấy hai tên đại hán kia, giơ tay, xông về hướng Huyền Lăng Phong .

“ Lão Tử muốn giết ngươi”

Nhìn thấy hai tên đại hán dường như phát điên hướng chính mình vọt tới, trên mặt Huyền Lăng Phong vẫn lộ vẻ kinh thường, đắc ý.

“ Ha ha, muốn giết Bổn vương, chỉ bắng các ngươi “

bạn đang đọc truyện tại diendanlequydon.com

Huyền Lăng Phong khinh thương lạnh nhạt hầm hừ, lập tức đấu cùng hai tên đại hán .

Nhìn thấy ba người đang đánh nhau, Đồng Nhạc Nhạc không khỏi đụng bả vai Tiểu Kính Tử lúc này đang mặt mày lo lắng, hãi hùng, liền mở miệng hỏi.

“ Nhìn, Tiểu Kính Tử, chủ tử nhà ngươi võ công hiện giờ như thế nào, có Hách Đức Thị vệ trưởng tự mình truyền thụ võ công, nhất định khá tốt, đối phó với hai tên đại hán này, hẳn là được chứ?”

Đồng Nhạc Nhạc mở miệng hỏi.

Ban đầu Huyền Lăng Phong nhiều lần tìm chính mình để tính sổ, nhiều lần bị Huyền Lăng Thương phát hiện. Huyền Lăng Thương đối với cái tên Huyền Lăng Phong này, vốn đối với đệ đệ này chỉ tiếc không thể rèn sắt thành thép. Cuối cùng phải tìm tới Thị vệ trưởng Hoàng cung Hách Đức, để cho Hách Đức tự mình dạy võ công cho Huyền Lăng Phong

Hiện tại mà nói, Huyền Lăng Phong cùng Hách Đức luyện võ cũng không phải là một thời gian ngắn, đối phó với hai tên đại hán này, căn bản là có thể chứ?

Chỉ là trong thời gian Đồng Nhạc Nhạc nhớ lại, lại thấy Tiểu Kính Tử nghe được lời nàng , cũng chỉ có thể trưng ra cái vẻ mặt khốn khổ, chỉ còn thiếu nước khóc nữa mà thôi.

“ Hách Đức thị vệ trưởng, mặc dù tuân lệnh truyền thụ võ công cho Gia, chính là Gia luôn ngại mệt, luôn lười biếng, cho nên…”

Tiểu Kính Tử còn chưa nói xong, chỉ là mọi người trong lòng liền hiểu.

“ Ai, nếu như hôm nay Gia xảy ra chuyện gì, nô tài phải làm sao bây giờ a?”

Thấy Tiểu Kính Tử vừa nói vừa khóc, mặt Đống Nhạc Nhạc cứng đờ, tâm trạng không ổn.

Chỉ là cuối cùng vẫn ôm một tia hy vọng, gương mặt nghiêm túc nói:

“ Ặc, Hách Đức Thị vệ trưởng võ công cao cường, dạy dỗ đồ đệ, cũng không có tệ như ngươi nói… chứ ?”

Chỉ là cái từ “chứ “ của Đồng Nhạc Nhạc, nhìn đến cảnh tượng trước mắt, lập tức biến thành méo xệch.

Bởi vì, chỉ thấy mới vừa rồi Huyền Lăng Phong vẫn còn có thể so chiêu với hai tên đại hán kia, nhưng giờ phút này trận thế nghiêng hẳn về một bên.

Có lẽ Huyền Lăng Phong, cái người này thật sự đáng bị đánh một trận cho hả dạ, mà tay hai vị đại hán kia chiêu nào chiêu nấy đủ ngoan độc, như muốn đánh chết Huyền Lăng Phong.

Không tới mấy chiêu, Huyền Lăng Phong liền bị đánh gục, giờ phút này bị hai tên đại hán quyền đấm cước đá.

Hơn nữa còn phát ra tiếng kêu thảm thiết “ aaaaaaaaa”

“ A, Tiểu Kính Tử , ngươi còn không mau đến giúp đỡ”.

bạn đang đọc truyện tại diendanlequydon.com

Người bị đánh ngã, trên người bị vô số đánh đấm, Huyền Lăng Phong đau đến không chịu nổi.

Bất đắc dĩ, không thể làm gì khác ngoài việc gọi cứu binh.

Nghe được lời này của Huyền Lăng Phong, Tiểu Kính Tử giờ phút này mặc dù toàn thân đều run. Nhưng mà do là lo lắng cho chủ tử, cũng không quản tính mạng của mình, dù bất cứ giá nào.

Kết quả là, chỉ thấy Tiểu Kính Tử dồn sức vào hai bàn chân đạp mạnh, liền vọt tới một tên đại hán.

“ A, Gia, nô tài tới cứu ngài đây…”

Tiểu Kính Tử mở miệng quát:

Tuy nhiên đối với thân thể nhỏ nhắn đó của hắn, sao có thể là đối thủ của tên đại hán vóc người to lớn đó được.

Chỉ thấy Tiểu Kính Tử dùng hết sức mình, muốn đẩy một tên đại hán ra, không những không được mà lúc hắn đụng tới lưng vị đại hán liền bị bắn té ngược trên mặt đất.

“ Ôi, cái lưng của nô tài…”

Nhìn thấy hai chủ tớ trước mắt bị đại hán không ngừng đấm đá, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc thật lo lắng a.

Thế nhưng, hai tên đại hán này dáng người to lớn, người ta chỉ cần một ngón tay cũng có thể nhấc nổi nàng , nàng không phải là lấy trứng chọi đá hay sao?

Trong lòng lo lắng, đột nhiên từ phía sau Đồng Nhạc Nhạc truyền đến âm thanh quen thuộc.

“ Tiểu Nhạc Tử…”

Nghe thấy phía sau truyền đến thanh âm quen thuộc, Đồng Nhạc Nhạc lập tức quay đầu nhìn lại.

Chợt thấy Tiểu Quế Tử cùng Tiểu Lô Tử vội vàng chạy tới, trong lòng lập tức vui vẻ, biết có cứu viện tới đây.

Nếu như nàng chỉ có một mình, thật không dám tiến lên, chỉ là Tiểu Quế Tử lại khác.

Gần đây Tiểu Quế Tử càng ngày ăn càng nhiều, mỗi ngày ăn đến năm bát cơm trắng.

Cho nên thân thể hiện tại thật to cao hùng dũng oai vệ.

Hơn nữa sức lực đặc biệt lớn, Đồng Nhạc Nhạc đã từng đùa bỡn, làm cho bốn người chơi kéo co với Tiểu Quế Tử , cuối cùng một mình Tiểu Quế Tử một người liền lôi xềnh xệch cả bốn người kia ……

Hiện giờ, thấy Tiểu Quế Tử chạy tới, Đồng Nhạc Nhạc lập tức vẫy tay, hô to với Tiểu Quế Tử:

“ Tiểu Quế Tử, nhanh lên a”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.