Vân Diệp chính là làm như vậy, đề mục của cuộc thi lần này có một bộ
phận do y ra. Hoàng đế quá tin tưởng nhân cách y, cho nên không thèm
nhốt y lại. Hi Mạt Đế Á thì không may mắn như vậy, Hoàng hậu nương nương cho rằng Hi Mạt Đế Á tính cách hoạt bát, hồn nhiên, rất dễ bị người dụ
dỗ, lộ ra khảo đề, cho nên cho nàng lại hoàng cung bồi bản thân nói
chuyện phiếm giải sầu, thuận tiện giáo dục mấy vị tiểu công chúa.
Sầm Văn Bản liên tiếp tấu ba đạo tấu chương, muốn hoàng đế cho phép học
sinh Oa quốc cũng được tham dự đại khảo. Thế nhưng trên triều bị Vân
Diệp dẫn đầu một đám quan viên trẻ tuổi chế nhạo cho đỏ cả mặt, một câu
mua ơn bán nghĩa khiến nỗ lực của Sầm Văn Bản đành phó mặc cho dòng
nước.
Vân Diệp cho rằng khí độ hải nạp bách xuyên để bản thân
tiếp thu văn hóa ngoại lai không thành vấn đề, thế nhưng tuyệt đối không thu nạp cả người. Bốn vị tướng quân A Sử Na Đỗ Nhĩ, A Sử Na Tư Ma, Tiết Tất Hà Lực, Chấp Thất Tư Lực đều dốc sức vì Đại Đường, đều là hạng
người trung tâm cảnh cảnh, hiện nay đã là trụ cột vững vàng của Đại
Đường. Bọn họ đạt được vinh quang thế nào cũng đáng, biểu hiện trên
chiến trường của bọn họ đã chứng minh sự trung thành của họ, học sinh Oa quốc tính là cái gì? Học sinh Tân La tính là cái gì? Lẽ nào cứu Sầm Văn Bản là có thể sánh cùng bốn vị tướng quân? Quan lại Đại Đường còn chưa
mất giá như vậy.
Phòng Huyền Linh cũng cho là như thế, cho rằng
chức quan của Đại Đường không thể tùy tiện cho ra, người không có đại
công lao thì không thể đạt được.
Sầm Văn Bản mắng chửi Vân Diệp
là thất phu lòng dạ hẹp hòi, nói Phòng Huyền Linh độc tài bài xích đối
lập, trong cơn thẹn quá hoá giận đã liệt kê từng tên nịnh thần được
hoàng đế sủng hạnh, lời nói thật không dễ nghe.
Hoàng đế trong
lòng vốn đang tích hỏa, nghe vậy thì nổi trận lôi đình, hạ chiếu đưa Sầm Văn Bản đến Ba trung (đông Tứ Xuyên) làm bạn với sói đêm. Sầm Văn Bản
lĩnh chiếu thư xong ngay ngày hôm sau dẫn theo đám học sinh Oa quốc đến
Ba trung xa xôi nhậm chức, trước khi đi còn quay về Vạn Dân cung hành
tam đại lễ, sau đó giong thuyền ra đi.
Tiên sinh của thư viện
không một ai chạy thoát khỏi lưới của Lại bộ, một xấp cáo thân dày cộp
đặt trên bàn Vân Diệp, tinh mỹ dị thường. Các tiên sinh thư viện cười
tủm tỉm tìm cáo thân của mình, mắt liếc một cái rồi cất vào lòng.
(cáo thân: văn bằng ủy nhiệm chức quan)
- Thật là đãi ngộ tốt.
Lý Cương tiện tay lật cáo thân của mình, cao hứng nói với Nguyên Chương tiên sinh.
- Quả thật là vậy, so với Quốc Tử Giám, tiên sinh của thư viện ta cũng
không bị kỳ thị. Vừa nhậm chức đã là tòng bát phẩm Thừa phụng lang, hai
năm sau dựa theo tư lịch sẽ tự động thăng cấp chính bát phẩm Cấp sự
lang. Mặc dù cao lắm cũng chỉ đạt được tòng ngũ phẩm hạ Viên ngoại tán
kỵ lang, thế nhưng so với ra ngoài làm quan thì gần như không có nguy
hiểm. Chỉ cần dạy cả đời, cuối cùng được chính ngũ phẩm Trung tán đại
phu trí sĩ đã là vinh quang hiếm có rồi. Lúc trước là mấy tiên sinh
Xuyên trung, giờ phần lớn đã là quan thất phẩm, Triệu Diên Lăng tiên
sinh còn được thăng quan lục phẩm, cũng chỉ hơn 5 năm mà thôi.
Nguyên Chương tiên sinh cũng rất thoả mãn, thư viện Ngọc Sơn mãi đến giờ mới
chính thức được triều đình tiếp nhận. 324 tiên sinh toàn bộ đã tiến vào
bộ máy hành chính Đại Đường.
Hi Mạt Đế Á đã thành một quái thai,
thư viện không coi nàng là nữ nhân. Khi đăng báo là vốn quan thân thất
phẩm, không biết vì duyên cớ gì, cuối cùng lại thành Thượng nghi cục lục phẩm nữ quan, do hoàng hậu quản hạt.
Bản thân Vân Diệp cũng
thuộc quản hạt của hoàng hậu, cho nên đối với việc này cũng không có gì
kiêng kỵ. Thế nhưng Hi Mạt Đế Á lại khóc lóc kể lể với hoàng hậu, nói
nàng muốn làm thất phẩm Triêu thỉnh lang, không muốn làm lục phẩm nữ
quan, còn nói phải dựa vào bản thân làm nam nhi mà sống, nhưng nếu làm
nữ quan, nàng nên vì nữ nhân thiên hạ mà tranh đấu.
Nếu Hi Mạt Đế Á là người Hộ bị làm khó dễ thì có gì không đúng, hiện tại Hi Mạt Đế Á
họ Nguyên, là tôn nữ của Nguyên Chương tiên sinh. Nếu như là nam nhân,
nói không chừng sẽ có người lôi ra chỉ điểm một phen, thế nhưng một nữ
tử không được kế thừa gia sản, nói họ Nguyên thì chính là một danh phận, không coi là đại sự gì.
Sau đó Hi Mạt Đế Á trở thành vị nữ đệ
nhất Triêu thỉnh lang, trên cáo thân của Lại bộ đã viết rõ ràng, quan
phục cũng được đưa tới, sau khi mặc vào tất nhiên là phong lưu phóng
khoáng.
Rất nhiều tiên sinh sau khi có viên chức thì định áo gấm
về nhà, hơn nữa còn có tiền tài mấy năm nay tích cóp được ở thư viện.
Thế nhưng giờ phú quý không về được quê, khác nào áo gấm đi đêm, vì thư
viện chẳng bao lâu nữa sẽ đại khảo, đương nhiên không thể rời đi. Những
tiên sinh trẻ tuổi có thể thay phiên về nhà, những tiên sinh có chút
tuổi cũng chỉ có thể đợi đến nghỉ đông mà thôi.
- Khi Tây Hoa đại pháp sư hành pháp ở Hà Bắc thì có kim giáp thần nhân hiện thân cùng đám mây. Phòng ngập hương thơm, trong Đăng tiên quan của Lão Quân hiện thất thải hào quang. Đến chiều khí lành khắp nơi, ngoài một dặm cũng có thể
thấy rõ ràng. Ngày hôm sau vô số hương dân liền nhào tới Đăng tiên quan
cúng bái không ngừng, những bình đựng tro cốt tướng sĩ trận vong trong
đạo quan cũng tỏa hào quang óng ánh trong đêm, có vô số đom đóm từ ngoài bay đến các bình tro, sắp thành một chữ cực lớn, đằng đằng sát khí,
khiến người hồn phi phách tán. Hương dân đều nói đó là do các tướng sĩ
đã thành thủ hộ thần, chuyên môn xử lí hình sát, cho nên sát khí kinh
người. Vào thời khắc nguy nan đó, Tây hoa pháp sư được trời thụ phép,
thật sự là phúc của đạo môn.
Viên Thiên Cương đã lâu không đăng
môn bỗng nhiên tới Vân gia, đặc biệt giảng cho Vân Diệp về sự tích thần
kỳ của Đạo môn Tây hoa đại pháp sư, vẻ mặt thành kính, khi nói đến tổ
tông Lý gia Lão tử thì càng sùng bái. Khi lão nói những lời như thơ về
tướng sĩ trận vong mượn đom đóm hóa thành thì rất phấn khởi, rõ ràng đã
nói đến nhập thần rồi.
Vân Diệp có thể nói cái gì? Nói Thái
Thượng Lão Quân chỉ là một thần tiên đất sét? Nói bột huỳnh quang bôi
lên tượng thần tiên sẽ phát quang? Lại tìm mấy cái gương tụ lại những
ánh sáng tản mát này, sẽ thành đèn tụ quang? Cho đom đóm sắp thành hình
chữ khó lắm sao?
Vì để chặn họng Vân Diệp, bộ hạ chết trận của y
cũng được hóa thần tiên? Ngươi có thể nhẫn tâm phá hủy chuyện tốt của
thủ hạ ngươi sao? Bộ hạ của mình cũng được thành thần, còn có gì mà
không hài lòng?
- Lão tử cưỡi Thanh ngưu xuất Hàm Cốc quan, sau
đó đăng tiên. Hôm nay tử tôn hậu thế không chịu thua kém, Lý gia hương
hỏa đang thịnh, tự nhiên sẽ có cảm ứng. Đăng tiên quan là một tiên quan
cực kỳ linh nghiệm, tự nhiên sẽ có thần tiên phủ xuống. Không ngờ đồng
đội đã thành thần, thực sự khi nghe được cảm thấy vui buồn lẫn lộn. Vân
gia bỏ vốn thiên quan, thỉnh quý môn phái thay ta tạc tượng tướng sĩ,
biến vô hình thành hữu hình, sớm hưởng thụ kính ngưỡng, còn phù hộ thủy
sư Lĩnh Nam ta thuận buồm xuôi gió.
Viên Thiên Cương thở ra một hơi thật dài, một tay để ra sau lưng niệm đạo, sau đó nói:
- Đó là đương nhiên, nếu thần linh đã hiển linh thì tạc tượng là việc
chúng ta phải làm. Thiên quan hương hỏa của Vân hầu nhất định sẽ làm
thần tiên cảm động, không biết việc này có thể bố cáo cho tín đồ khắp
thiên hạ được biết? Như vậy bách tính sẽ nhớ kỹ đại đức của Vân hầu.