Lạc Tiểu Thiến vốn đang suy nghĩ làm cách nào dời đi lời đề nghị kia, không nghĩ đến đột nhiên vấn đề chuyển hướng đến cô.
Theo bản năng cô vội vàng xua tay.
“Không được, tôi đã nói tôi sẽ không rời khỏi Đế thị.”
Người kia cũng thật là, đây không phải vất vấn đề khó khăn sang cho cô sao?
Nhìn gò má của cô, Lãnh Tử Mặc hài lòng, cười rộ lên.
Không hổ là cô gái của anh, tuy rằng có chút ngốc nghếch, nhưng ở thời điểm quan trọng thì vẫn có nguyên tắc và lập trường.
Vẻ mặt Tiêu Dương tiếc hận, “Nói như vậy, tôi chỉ có thể buông tha ý nghĩ này, chuyên tâm theo đuổi em.”
Lạc Tiểu Thiến sắp bị tức chết vì hắn, lúc nào cô đồng ý cho hắn ta theo đuổi?
”Nhưng mà tôi không có đồng ý...”
“Em cũng không có cự tuyệt, không cự tuyệt, không phải là đồng ý sao?”
Tiêu Dương cười cười, “Tôi biết, con gái thường hay xấu hổ, không sao,
tôi biết em ngầm đồng ý tôi, chúng ta cứ quyết định như vậy!”
Lạc Tiểu Thiến làm sao bằng mồm miệng nhanh nhẹn của hắn, chỉ biết cau mày, nhìn về Lãnh Tử Mặc xin giúp đỡ.
”Miễn cưỡng một cô gái như vậy, hình như không phải là hành vi của quân tử?” Lãnh Tử Mặc lắc lắc ly rượu trong tay, hỏi lại.
“Vì tình yêu, tôi luôn tranh đấu hết mình, làm gì còn nhớ đến quân tử
hay không quân tử!” Khóe môi của Tiêu Dương cong lên cười cười, “Tiểu
Thiến khác những cô gái khác, tôi lần đầu gặp được, bất luận như thế
nào, tôi sẽ không bỏ qua, dù cho ai cũng đừng hòng ngăn cản tôi!”
“Đương nhiên, thích ai là quyền lợi của anh!” Lãnh Tử Mặc cười lạnh,
“Bất quá, là con gái cũng có quyền cự tuyệt, phải không Tiểu Thiến?”
Nghe được hai tiếng “Tiểu Thiến”, lưng Lạc Tiểu Thiến run lên, tâm loạn thành một đống.
Cô xoay mặt, nhìn về phía Lãnh Tử Mặc.
Nhìn thấy nụ cười trên mặt anh, đột nhiên cô hiểu được.
Đúng vậy, hắn có thể theo đuổi cô, còn quyền cự tuyệt là ở cô không phải sao?
Nghĩ như vậy, lập tức trong lòng Lạc Tiểu Thiến buông lỏng.
Không hổ là Lãnh Tử Mặc, quả nhiên thông minh!
Cười với anh một cái, cô quay sang nhìn về phía Tiêu Dương, “Nếu là như vậy, hiện tại tôi có thể trả lời anh, tôi từ chối!”
Tiêu Dương nhíu mày, “Sao nóng vội vậy, em cần suy nghĩ cẩn thận lại không?”
“Không cần suy nghĩ!” Ngữ khí Lạc Tiểu Thiến kiên quyết, “Tôi từ chối!”
Từ lúc hắn nói muốn theo đuổi cô đến khi cô nói lời từ chối, thời gian không vượt quá 3 phút.
Đây là lần đầu tiên trong đời Tiêu Dương gặp được.
Phải biết rằng, từ trước đến nay, đều do con gái theo đuổi hắn, hắn từ chối người ta.
Tuy rằng vừa lúc nãy nói theo đuổi chẳng qua là do tâm huyết dâng trào, thuần túy hắn chỉ cảm thấy chơi vui thôi.
Nhưng mà, Lạc Tiểu Thiến từ chối, ngược lại làm cho hắn dâng lên hứng thú.
Cuộc đời của hắn không chấp nhận bị con gái từ chối!
“Cho dù là như vậy cũng không ngăn cản quyết tâm theo đuổi em của tôi!”
Tiêu Dương thẳng thắt lưng, ngữ khí bắt đầu nghiêm túc, “Lạc Tiểu Thiến, mới vừa rồi chỉ là đùa giỡn, hiện tại, tôi chính thức tuyên bố, tôi
muốn theo đuổi em!”
“Tôi đã từ chối!” Lạc Tiểu Thiến cảm thấy nhức đầu.
Nam nhân này là xảy ra chuyện gì , cô thật sự nghĩ không ra.
“Em có thể không thích tôi, nhưng em không thể ngăn cản tôi yêu em!”
Tiêu Dương tà tà cười, “Tôi sẽ làm em yêu tôi, tôi nói được làm được!”
Tiếng bước chân vang lên, phục vụ bưng món chính bít tết lên, Lạc Tiểu
Thiến lại một lần nữa nhìn về phía Lãnh Tử Mặc xin giúp đỡ.
Nhìn thấy, trên mặt Lãnh Tử Mặc đầy vẻ thâm trầm.
Anh thấy được, lúc này đây, Tiêu Dương là nghiêm túc!