Đương Nhi Tử Xuyên Thành Lão Tử (Khi Con Thành Cha)

Chương 13: Chương 13




Trong căn phòng thỉnh thoảng truyền ra tiếng gầm, quanh quẩn trong hành lang trống rỗng, dưới ánh nến, ảnh ngược hiện lên trên đôi mắt dần đỏ như máu.

“Thuốc… Thuốc đâu!” Nam nhân tức giận, cảm xúc khó có thể điều khiển, nắm chặt hai tay, hết tất cả đồ trên bàn xuống đất.

“Chủ nhân.” Thanh niên có mái tóc bạch kim có chút sợ hãi tiến lên, dâng một lọ chất lỏng màu đen.

“Nếu như lần này nếu không được, Lucius, ngươi cũng biết.” Voldemort thở hổn hển thấp giọng cảnh cáo, bàn tay thoáng run rẩy đoạt bình độc dược. Ma lực trong cơ thể hắn không ngừng công kích lục phủ ngũ tạng giống như là muốn nổ tung. (lục phủ ngũ tạng: tim gan phổi..)

Lucius bất an bồn chồn nhìn Voldemort uống bình độc dược, không biết độc dược của tiểu tử kia dùng được không…

Voldemort uống thuốc rồi yên tĩnh dựa vào cái ghế màu đen, tay gác lên thành ghế trơn nhẵn, nhắm mắt lại một lúc lâu. Đến khi mở mắt ra, đồng tử đã khôi phục bình thường.

“Chủ nhân…” Lucius thăm dò mở miệng.

“Lần này, ngài hài lòng không ạ?”

Voldemort nhìn về phía Lucius, Voldemort có một khuôn mặt cực kỳ anh tuấn, như là Lucifer tới từ địa ngục, khí chất tà ác mà không mất uy nghiêm làm cho người ta sùng bái.

“Xem ra ngươi rất tốn tâm tư rồi Lucius, lần này không tệ.” Voldemort hít sâu một chút, cảm ứng ma lực trong thân thể dần dần bình ổn, cảm giác thoải mái dễ chịu xông tới giống như bạo động vừa rồi chỉ là ảo giác.

Lucius nghe vậy yên lòng, thoạt nhìn thiếu niên tên Severus Snape kia có chút tài năng.

“Nói như vậy ngươi tìm được cô ta?” Voldemort hỏi.

“Thuốc này là cô ta làm?”

“Chủ nhân, không phải bà ấy, là con trai của người phụ nữ kia, cậu ta hiện ở Hogwarts, nhưng không có ai biết cậu ta là người Prince gia.” Lucius đáp.

“Con trai? Người đàn bà và thằng chồng Muggle ngu xuẩn còn có con trai?” Con lai, là vết thương luôn đau trong lòng Voldemort, cũng là chỗ mâu thuẫn nhất của hắn.

“Đúng vậy, năm nay đã 15 tuổi.”

“Theo ý ngươi đứa bé kia như thế nào?” Voldemort gõ tay vịn hỏi, con lai, tuy nhiên đáng ghét nhưng không thể phủ nhận con lai đều cường đại hơn thuần huyết bình thường, Voldemort chính là một ví dụ tuyệt hảo.

“Là người tài đáng giá bồi dưỡng, bề tôi nghe nói…” Lucius ngẩng đầu nhìn Voldemort.

“Bề tôi nghe nói người gia tộc Prince là một số người rất ít có thể chế tác độc dược trường sinh bất lão trên đời.”

“Rất tốt.” Voldemort nghe vậy đáy mắt lộ ra vui sướng.

“Lucius, để nam kia hài gia nhập chúng ta. Ngươi biết, chúng ta cần một độc dược đại sư chân chính mà không phải nhãi nhép tôm tép.” Voldemort nói.

“Đúng vậy, chủ nhân.”

Đợi khi lui ra ngoài sau Lucius như trút được gánh nặng thở ra, vừa rồi nửa câu sau Lord cảnh cáo anh a. Từ khi Lord xuất hiện loại tình huống này sau, anh đã từng giúp Lord đi tìm nhiều cái gọi là độc dược đại sư, hiện tại bọn họ đã bị giết bởi vì độc dược của bọn họ không có chút tác dụng! Lord rất tức giận, Lucius thật sự không có biện pháp nên mới nghĩ tới gia tộc Prince.

Hiện tại số lần Lord phát tác càng ngày càng nhiều lần, cường độ cũng càng ngày càng mạnh, độc dược bình thường cũng sớm đã không có tác dụng rồi, chỉ có người gia tộc Prince có biện pháp. Đáng tiếc gia tộc kia đã xuống dốc, khi anh tìm được khu nhà gia tộc Prince thì chỉ phát hiện gia tinh chờ ở trong trang viên, vợ chồng Prince đã chết, người con gái duy nhất, Eileen Prince mười mấy năm trước đã rời khỏi thế giới pháp thuật gả cho một Muggle mất đi tung tích. Về sau Lucius lại lục tục ngo ngoe tìm mấy dòng thứ gia tộc Prince đến, kết quả đều là phế vật vô dụng! Anh chỉ còn cách phái người đến thế giới Muggle tìm Eileen Prince.

Mọi chuyện rất trùng hợp, anh vừa vặn trở lại Hogwarts dự họp hoạt động tuyên thệ tử thần thực tử dự bị, ở chỗ đó anh phát hiện Severus Snape, cậu ta không phải thành viên dự bị vì quý tộc Slytherin sẽ không cho phép một dân nghèo chán nản tiến vào thế giới của bọn họ. Cái làm cho Lucius chú ý chính là dòng họ thiếu niên kia, Snape, căn cứ vào kết quả điều tra, chồng Eileen Muggle họ Snape, dòng họ này ở Anh không nhiều.

Anh nói mấy câu, hỏi mấy vấn đề với thiếu niên kia, đối phương lại thụ sủng nhược kinh, vì vậy anh đi điều tra thì phát hiện thiếu niên này quả nhiên là con của Eileen Prince cùng tên chồng Muggle! Slytherin lại máu lai có trà trộn vào! (thụ sủng nhược kinh: được sủng ái mà lo sợ)

Lucius là một người thông minh, cùng lúc anh phái người đi thế giới Muggle tìm Eileen, lại cùng lúc chủ động tiếp cận Severus Snape, đối phương có thiên phú độc dược, quả thực có thể nói là đáng sợ, nếu như người gia tộc Prince đều như vậy thì gia tộc này xuống dốc làm người khác thấy rất tiếc hận rồi.

Tuy nhiên Eileen cũng không có ý định tham dự chuyện của thế giới pháp thuật nhưng con bà ta là người có dã tâm, Lucius thấy được khát vọng của Snape, anh nói ý muốn tiến cử Snape và không ngừng thăm dò năng lực độc dược của cậu, thẳng đến gần đây anh mới cho Snape thử. Anh bắt mấy phù thủy dùng Imperio để chính bọn họ phá ma lực cân đối trong cơ thể mình, sau đó đợi khi ma lực bọn họ bạo động thì dùng độc dược Snape điều chế, hiệu quả không tệ.

Xem ra độc dược của thiếu niên này có tác dụng với Lord, nếu như lung lạc được Snape, như vậy anh cũng coi như lại lập được một công lớn. Nhưng… Lucius vẫn rất ngạc nhiên, tại sao Lord lại bị ma lực bạo động? Phù thủy trưởng thành xác suất ma lực bạo động rất nhỏ, trừ phi là khuyết điểm từ khi mới sinh ra. Nhưng ma lực của Lord rất mạnh, khẳng định không phải sinh ra đã kém cỏi… Như vậy là vì sao… sắc mặt Lucius trầm trọng…

“Ngươi muốn làm gì, đừng, ừm!”

“Đừng lộn xộn! Coi chừng chảy máu!”

“Ừm…”

“Cậu quá chặt, như vậy tôi rất khó động a.”

Cuộc đối thoại làm cho người nghĩ xa nhưng đừng hiểu lầm, không phải là chuyện không thuần khiết, chỉ là chỉnh răng mà thôi, James cưỡng chế giúp Snape chỉnh răng. Có pháp thuật rất tiện, James vẫn không hiểu sao Snape thiên tài như vậy, vì sao không tự phát minh một loại độc dược chỉnh răng? Giáo sư đã từng phát minh cho Albus một loại độc dược liên quan đến hàm răng, Albus mỗi ngày ăn kẹo, có thời gian bị sâu răng giày vò ngủ không yên, về sau còn mất hai cái. Snape phát minh một loại độc dược có thể mọc răng, còn có thể trị liệu sâu răng nhưng Harry cũng không biết cách làm, chỉ sợ chỉ có giáo sư biết.

Nhưng không sao cả, không có độc dược, cậu còn có biện pháp của mình, nhìn những cái răng nho nhỏ tự động tự phát vận động trong miệng Snape thẳng đến hai cái răng cửa một cái vào trong một cái hướng ra ngoài sáng lóng lánh Harry mới thu tay lại.

“Potter chết tiệt, ngươi nên xuống Địa ngục!” Tay chân một lần nữa khôi phục tự do, Snape thoáng nhảy xuống ghế, không thể chờ đợi được súc miệng, thẳng đến khi nhổ hết bọt biển đáng ghét trong miệng đi, biểu tình vặn vẹo mớichuyển tốt.

“Hey Severus, tôi là muốn cậu tốt, hàm răng của cậu đã cao thấp không đều rồi, cũng không để nó thất bại giống quần lót của cậu được không?” James luôn nhịn không được nhớ tới bao nhiêu năm về sau, Snape hơn ba mươi tuổi có một hàm răng đáng sợ… Có lẽ cậu nên cho Snape mang niềng răng, nếu như Snape nhất định không chịu phát minh độc dược chỉnh răng. Miêu tả bộ dáng giáo sư mang niềng răng, James lại cười.

“Quần lót của ta mới không vàng!” Snape vội vã phản bác, phẫn nộ xấu hổ làm mặt cậu đỏ lên, vấn đề vệ sinh cá nhân vẫn là chỗ kiêng kị của cậu.

“Được được! Không vàng, không vàng!” James nói giống như dỗ trẻ con rồi giống như nghĩ tới điều gì, khóe miệng xuất hiện một nụ cười quỷ dị, nhỏ giọng thầm thì.

“Quần lót của cậu đích xác không vàng, chỉ hơi xám một chút mà thôi…”

Snape vểnh tai, mẫn cảm bắt đến nội dung trong miệng James, lớn lên Snape như một con dơi đầy dầu, mà bây giờ Snape đại khái được xưng là con dơi nhỏ rồi, tai giống như nhận được sóng siêu âm vậy. Nghe đối phương dám nói ra màu đồ lót của mình, đại não Snape thoáng cái nóng lên.

“Ngươi làm sao mà biết được!” Snape thẹn quá hoá giận nắm chặt cổ áo James, nếu không phải đũa phép của mình bị James giấu đi, nhất định cậu sẽ cho James một cắt sâu mãi mãi đấy!

“Khụ, khụ, đừng khẩn trương như vậy được không, tôi cũng không nhìn lén cậu tắm rửa nha.” James cười hì hì giải thích.

“Đáng chết, ngươi rốt cuộc giấu đũa phép của ta đi nơi nào!” Snape đã chịu không được loại tra tấn này rồi.

“Đừng nhắc tới cái đó.” James ỷ vào mình bây giờ mạnh hơn giáo sư, trực tiếp đoạt đũa phép giáo sư đi.

“Nha, nghỉ hè đến nhà của tôi được không?” James nháy con mắt sáng lóng lánh nhìn Snape vẻ mặt chờ mong tung tăng như chim sẻ.

“Quỷ quái mới đi!” Tuy cậu không thích về nhà nhưng so với nhà Potter, cậu tình nguyện trở về chịu tội!

“Đừng như vậy nha, cậu biết tôi là ai không? Tôi chính là James Potter a.” James khoa trương nói.

“Vậy thì thế nào? Ta không phải những cô gái nhỏ sùng bái ngươi, quầng sáng minh tinh của ngươi không chiếu đuợc đến ta, ngươi anh tuấn tiêu sái đối với ta lại càng không có tác dụng, thật buồn nôn.” Snape cảm thấy trên thế giới này sẽ không còn người nào da mặt còn dầy hơn Potter!

“No no no, Severus cậu hiểu lầm rồi, Potter là một trong những quý tộc xưa nhất, cậu biết nó có nghĩa như thế nào không?” James bắt đầu hấp dẫn.

“Nghe câu chuyện ba anh em chưa?” James hỏi.

Snape vẻ mặt không cho là đúng, nghe thì thế nào!

“Muốn thấy áo choàng tránh được tử thần trong truyền thuyết không?” James giống như mụ phù thủy dụ dỗ công chúa Bạch Tuyết ăn táo, gần đây cậu vừa mới tìm được áo choàng tàng hình trong di sản ông bà lưu lại.

“Bảo bối tử thần!” Trong mắt Snape hiện lên kinh ngạc, đề tài này không được đề cập, cậu đọc nhiều sách vở, hình ảnh bảo bối tử thần từng được Đại Ma Vương Gellert Grindelwald dùng, thế giới pháp thuật đều ở cố ý tránh đi từ này, giống như tránh tên Lord Voldemort, giống như đề cập đến là tội ác. Cho nên Snape nghe Potter dùng giọng điệu nhẹ nhõm nói thì mới kinh ngạc như thế.

“Có muốn không?” James tiếp tục hấp dẫn.

“Ngươi muốn cái gì!” Snape bực bội, không thể không thừa nhận bảo bối tử thần rất hấp dẫn, từ trước đến nay cậu rất si mê nghệ thuật hắc ám.

“Severus, nói cho cậu biết một bí mật.” James hạ giọng, đôi mắt màu nâu xinh đẹp nhìn chằm chằm Snape.

“Vật kia ở chỗ tôi, áo choàng tàng hình.”

Snape kinh hãi nhảy dựng lập tức nói to.

“Potter ngươi đang nói đùa!” Có được bảo bối tử thần, nếu như chuyện này bị truyền ra… Đúng, Potter làm sao có thể nói chuyện quan trọng như vậy cho mình biết rõ a! Nhất định là nói đùa… Mình cũng không có liên quan gì với Potter, sao lại nói cho mình biết!

“Tôi không nói giỡn a.” James nhảy ngồi lên chỗ bàn rửa mặt.

“Thật sự, tôi là hậu duệ của người em út trong ba anh em.”

“Họ là Peverell, ngươi họ Potter.” Snape không hổ là Snape, cách nghĩ cũng lạnh như vậy.

“Xin nhờ, cái đó không quan trọng được không, gia tộc Potter thật là một trong những gia tộc xưa nhất. Tin tưởng tôi đi, bởi vì nhà chúng tôi không khoe khoang, không giống Malfoy rêu rao khắp nơi cho nên mọi người cũng không biết.” James dương dương tự đắc nói.

“Không khoe khoang?” Snape dùng ánh mắt hèn mọn nhìn James từ trên xuống dưới.

“Thật có lỗi, ta không nhìn ra.” Kỳ thật Snape đã bắt đầu dao động, chẳng lẽ gia tộc Potter không phải là quý tộc bình thường? Nhìn tên kia nói, thật sự là hậu duệ của Peverell trí tuệ khiêm tốn, tỉnh táo giảo hoạt sao? Nếu như chuyện này là thật, cậu bi ai thay Peverell…

“Severus, ngẫm lại a, đó là một trang viên cực lớn ẩn nấp, còn lớn hơn Malfoy gia, trong đó có vô số bảo tàng. Cậu muốn hiểu rõ luyện kim thuật ư, ở chỗ đó ngươi có thể tìm đến hòn đá thánh Hermes lưu lại. Muốn nhìn một chút vật phẩm thần kỳ ấy ư, ở chỗ đó cậu có thể tìm được bảo tối tử thần trong truyền thuyết. Nếu như cậu thích độc dược, thích đọc sách, như vậy chúc mừng cậu rồi, ở chỗ đó có ngàn vạn chủng loại thảo dược thần kỳ, cậu không cách nào tưởng tượng được, chúng được đặt chỉnh tề trong một gian phòng lớn, tầng tầng lớp lớp, cả một phòng. Văn hiến độc dược nhiều vô số kể, độc dược đại sư tự tay viết, còn có rất nhiều sách nghệ thuật hắc ám trân quý, thậm chí còn phong phú hơn Hogwarts, hơn nữa đều là bản đơn lẻ không xuất bản nữa. Tim đập sao? Đến đây đi! Hết thảy đều ở gia tộc Potter, đi ngang qua là không thể bỏ qua, tôi chờ cậu nga!” James noi theo nhân viên chào hàng trên TV, hoa chân múa tay vui sướng, nước miếng tung bay nói hăng say.

Snape chớp mắt, bất đắc dĩ mở miệng.

“Potter… Ngươi đang quảng cáo sao?” Tuy khó có thể tin nhưng gần đây Snape cảm thấy Potter thay đổi rất nhiều, bây giờ cậu ta lại hi sinh hình tượng làm các động tác khôi hài nhe vậy, nói những cái câu… Nhưng… Thật đúng là rất mê người.

“Đến đi đến đi.” James nhảy xuống góc áo Snape, cậu đều nói vậy rồi, cậu cũng không tin người học cuồng nhiệt như Snape không động tâm.

Snape nghi hoặc nhìn James, dường như còn phòng bị và cẩn thận.

“Ta chỉ là thùng cơm thối mà thôi, vì sao ngươi tự nhiên tốt với ta như vậy?” Snape phát hiện mấy tháng này Potter luôn nịnh nọt mình, ăn nói khép nép, rất khó hiểu. Trước kia mỗi ngày đều gọi cậu Snivellus, thùng cơm thối, hiện tại không còn gọi rồi.

“Tôi muốn chứ sao.” James cười, thì ra giáo sư không phải không phát hiện a, chỉ là không muốn để ý tới mà thôi.

“Tôi muốn cậu vui vẻ, hơn nữa tôi còn hy vọng có thể làm bạn với cậu, ở chung nhiều hơn.” Tốt nhất mỗi ngày đều dính vào nhau.

“Đáng ghét.” Snape ghét quyệt miệng.

“Như vậy thì sao, cậu tới không?” James chờ mong nhìn Snape.

Snape trầm mặc rất lâu, những thứ James nói cậu chưa từng nghe qua, độc dược, luyện kim thuật, nghệ thuật hắc ám, bảo bối tử thần… Merlin a, rất muốn đi xem, chính là… Cậu không muốn nhận ân huệ từ Potter, coi như là Potter van cầu cậu tiếp nhận, cậu cũng không muốn. Nhân sinh, luôn đầy những quyết định gian nan.

“Cậu tới đi, không phải cậu ghét tôi nha, không phải muốn báo thù tôi sao. Một kỳ nghỉ, chỉ có hai người chúng ta, cậu muốn trả thù như thế nào thì làm thế ấy, nhiều cơ hội tốt a.” James lôi cả lý do này ra.

Snape chưa từng thấy người như vậy, cầu người ta đến báo thù mình…

“Thật sự có những vật kia?” Snape đã bị thuyết phục, đúng vậy, cậu còn có thể trả thù Potter nha, ở đó học những độc dược thú vị, hơn nữa đem Potter là đối tượng thí nghiệm! Vừa nghĩ như thế, quả thực rất chờ mong a!

“Ừm, ừm!” Đầu James gật giống như gà con mổ thóc.

Snape trầm mặc rồi mở miệng.

“Ta đi thu dọn đồ đạc, trả đũa phép lại cho ta.”

James thiếu chút nữa nhảy dựng lên, mình quả thực là thiên tài! Loại nhiệm vụ không thể hoàn thành này cũng hoàn thành, thật tốt quá, cậu có một kì nghỉ có thể ở cạnh giáo sư, thế giới hai người, nhất định phải nắm chắc cơ hội cải tạo giáo sư, đến lúc đi học để tất cả mọi người kinh ngạc!

Giờ phút này trong lòng Snape nghĩ cũng không khác lắm, ừm, không tệ, mình có thể dùng một kỳ nghỉ tra tấn Potter, nhất định phải nắm chắc cơ hội học thêm nhiều loại độc dược chú ngữ sau đó hết thảy thí nghiệm ở trên người Potter, làm cho người kia không còn dám nói cải tạo chết tiệt gì nữa!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.