Có những cuộc gặp gỡ bất ngờ rồi bị lãng quên ngay...
Có những con người lướt ngang qua cuộc đời nhau như chưa từng quen biết...
Nhưng ... không ai biết bánh xe vận mệnh luôn xoay vần đổi hướng... và tôi gặp anh cũng đầy bất ngờ như vậy.
(trích đoạn nhỏ 1)
- “Xin chào quý khách”!!!! Cô dùng cử động đôi bàn tay để nói chuyện với người đàn ông đang đứng trước mặt. Dáng người cao gầy của anh ẩn sau ánh điện nhu hòa của cửa hàng.
- “Cho tôi một bó thiên thảo”! Giọng anh từ tốn mà lạnh lẽo vang lên đối lập với không khí ấm áp của căn phòng tràn ngập giai điệu piano du dương này. Cô chợt nhận ra một điều. Người đàn ông này thế mà hiểu ngôn ngữ của người câm!!!
(trích đoạn nhỏ 2)
“Mục Nguyệt, em ngồi xa như vậy mà đút cho tôi ăn thì tỉ lệ em đút đồ ăn vào mũi tôi là rất cao đấy”! “ Ngồi lên giường đi”. Vị cô nương nào đó vô cùng nghe lời trèo lên đầu giường bệnh ngồi nghiêm túc đút cho anh .
“anh làm gì vậy?” vừa rồi nếu không nhầm thì cô thấy có đôi móng vuốt nào đó chạm vào eo cô.
“không có gì, tôi chỉ muốn khẳng định một điều,”
“gì chứ”
“à... eo của em chắc cỡ 56”!!!