Em..... Bớt Dễ Thương Lại Anh Nhờ!!!

Chương 22: Chương 22




Buổi học nhanh chóng kết thúc, nó và Thu Hà đang xoay sở để cho nó lết xác về kí túc thì tụi Gia Khanh đã xuống lớp nó, cũng may trong lớp còn nó và Thu Hà

- Đan em có làm sao không?_ Minh Hoàng và Minh Anh hỏi nó

- Không thấy mà còn hỏi_ Gia Khanh đá mỗi đứa một cái rồi.

Hai đứa kia phụng phịu làm nó phì cười

- Hemmmm em không sao cả đâu. Mọi người về đi. Bây giờ em với Thu Hà về cũng được.

- Hà em đừng giúp nó xem có bò về được kí túc không nào. Sướng à không biết đường hưởng_ Gia Khanh lườm nó

- Chị độc ác thế_ Nó bĩu môi

- Bà lại ăn hiếp vợ tương lai của người ta đi_ Khánh Minh nãy giờ lên tiếng, vừa nói xong làm tất cả ồ lên trừ nó

- Hai đứa không cần thiết thế đâu nhé. Chị đang FA nhé, mình Hoàng với Minh Anh chị cũng mệt rồi hen_ Gia Khanh nói

- Đan bà bỏ tôi ư_ Thu Hà trưng bộ mặt đáng thương nhìn nó

Nó chỉ cười từ đầu đến cuối vì nó với Khánh Minh đang diễn cho hết ngày hôm nay mà.

- Hai chị em muốn thì tự đi kiếm gấu nhé. Nào vợ lên anh đưa em về nào

- Aaaaaaaa.... đừng có mà như thế_ Minh Anh cười: Ngọt ứ chịu được

- Vợ ghen với nó à. Hay anh bế vợ ra xe nhé_ Minh Hoàng cười cười nhìn Minh Anh

- Tao nghĩ chơi với bốn đứa chúng mài luôn. Giờ chị với em cùng hội độc thân vui vẻ nhỉ_ Gia Khanh quay qua nói với Thu Hà, nhỏ cười tít cả mắt

- Thế mà Đan em cứ chối mãi đi_ Minh Anh nói

- Sao em cứ để chúng nó lừa nhỉ?_ Minh Hoàng khoác vai Minh Anh nói

- Ừ nhỉ... quên mất hôm nay là ngày Cá. Cơ mà hai người cứ đùa đùa thành thật giờ

- Ơ vốn dĩ nó là sự thật mà em nhỉ_ Khánh Minh quay qua nhìn nó cười. Nó chết luôn với anh quá. Suốt ngày thả thính nó ngập tràn thế là thế nào.

Nó chỉ cười không nói gì vì biết nói gì bây giờ đây.

- Hay hai người yêu nhau luôn đi_ Minh Anh nói

- Chị phản đối_ Gia Khah đập bàn

- Sao ạ?_ Minh anh ngây mặt hỏi

- Hai đứa chúng mày tao đã phát điên giờ còn đến hai đứa này sao chị sống nổi

- Vậy chị kiếm anh nào yê đại đi_ Minh Anh cười khì

- Vợ quên là trai thấy bà Khanh là chạy mất dép à. Ai mà thèm yêu bả_ Minh Hoàng đứng nghịch điện thoại nãy giờ lên tiếng

-Thằng mất dại này. Muốn chết hả_ Gia Khanh lườm Minh Hoàng

Nó chỉ cười mãi, Thu Ha thì nhìn họ bằng ánh mắt ngưỡng mộ. Không đúng như mọi người nói là họ là playboy èn playgirl cả nên không thân thiện với người bình thường, nhỏ thấy họ thân thiện quá đi ý chứ.

Mãi một lúc sau nó mới được anh cõng về kí túc, Gia Khanh biết nó không đi lại được nhiều nên mua cho nó rất nhiều đồ ăn, có thể để nó làm đại lí bán đồ ăn cũng nên.

Thu Hà đi ăn với Yến Anh và Hà Anh còn mình nó nằm trên giường ngủ. Nó đổi giường với Hà Anh ở dưới cho tiện việc đi lại. Nó gọi cho mẹ kể lễ không được an ủi xíu nào còn bị mẹ nó chửi cho vì tội hậu đậu mãi không chừa. Mẹ nó said: con gái lớn ngần ấy rồi mà chẳng bao thay đổi chút nào. Ra thành phố ở mà chẳng khôn hơn được. Không biết bao giờ mới lớn ra được đi chứ. Như chị sau chẳng ma nào thèm nhìn, cứ ở đấy mà mơ đại gia nha con. Vừa lười nhác vừa vụng về hậu đậu đã thế lại còn suốt ngày ngủ. Sau không biết mày làm gì mà ăn hả con. Mẹ không nhận nuôi mày đâu nhá.

[- Mẹ suốt ngày thế. Trước ở nhà cũng bị la bây giờ cũng bị la. Mẹ cứ đợi xem con sắp kiếm được thằng người yêu vừa đẹp trai còn tốt bụng, tóm lại là vô cùng perfect cho mẹ xem

- Coi lại bị lừa nha con. Ở đấy mà mơ. Giờ mà yêu đương mẹ cho con về luôn à ha.

- Sao trước mẹ bảo là không cấm con còn gì.

- Nói thế thôi chứ mẹ đang sợ cho cũng không ai thèm rước mày cơ

- Suốt ngày mẹ dìm con là sao

- Ờ bởi vì mẹ thích thế

- Con gọi mách ba à hen

- Ok con yêu, gọi được mẹ cho mày thêm tiền cơ. Mà thôi bây giờ mẹ còn phải đi dọn cơm cho trai cưng của mẹ đây nhé.

- Mẹ ơi.

- Gì nữa?. Đừng xin thêm tiền mẹ không có cho đâu nhá

- Lúc nào cũng nghĩ xấu về con không à

- Thế sao?

- Mẹ ơi..... con nhớ mẹ quá

- Hơ... có điên mới tin mài nha con. Tưởng mẹ không biết hôm nay là ngày Cá ư?

- Tính lừa mẹ mà...

- Con nghĩ mẹ là ai đấy hả. Mà thôi ăn uống gì đi nhé. Ốm ra đấy mẹ không có tiền thuốc thang đâu. Giờ mẹ đi ăn cơm đây]

Nói xong mẹ nó tắt luôn không kịp để nó nói thêm câu nào. Suốt ngày khinh thường nó đi. Hứ..... nó chưa thấy ai giống mẹ luôn mất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.