Sáng hôm sau, nó vẫn đến trường như mọi hôm nhưng hôm nay nó khác hơn, bởi nó không cười như bình thường. Mặt buồn buồn, vừa bước đi vừa hát sống xa anh chẳng dễ dàng
Ong đã biết cần hoa lấy mật
biết đợi nắng sưởi ấm mỗi ngày
Em giờ không trẻ con như trước
sẽ không để lạc nhau dù một bước
Nếu quá khứ có trở lại
Hứa với anh - sẽ chẳng
còn sự khờ dại và
sẽ yêu anh êm
đềm vững chãi
Gió thôi gợn sóng trả
lại mặt hồ yên ả
Có những nỗi nhớ lấn át
chẳng biết vui bao giờ để
nở nụ cười buồn
Trái tim em bây giờ chẳng khác:
có cả Thế Giới nhưng
trong lòng lại chơi vơi
vì anh chính là cả Cuộc đời
Từ lâu tôi nghĩ rằng bao ngốc nghếch
chịu đựng vì yêu ai cũng trải qua
người yêu dỗi hờn hay trách
móc là quan tâm đến ta.
Chẳng hiểu sao hai đứa cứ xa dần
thương nhưng vẫn không sao lại gần nữa...
- Nay hát hay hơn à nghe_ Thu Hà khoác vai nó
- Đang tâm trạng quá mà_
- Thôi nào. Còn chưa rõ ràng mọi chuyện mà. Với lại tôi sẽ nuôi bà. Đừng về mà
- Tôi cũng không muốn về đâu.
- Năn nỉ mẹ bà ở lại đi
- Tôi không nói thì thôi chứ ba mẹ luôn tôn trọng ý kiến của tôi mà. Nhưng mà vấn đề là...... haizzzz
Nó thở dài rồi kéo Thu Hà đi vào lớp. Làm sao bây giờ?
Cả buổi học hôm nay nó cũng không hăng hái như bình thường nên cả giáo viên đến học sinh lớp nó đều hơi ngạc
nhiên.
Giờ ra chơi, trong khi tất cả đều kéo nhau xuống cantin không thì ra ngoài chơi có mình nó là nằm gục xuống bàn đeo earphone nghe nhạc. Thu Hà rủ thế nào nó cũng không đi
- Sao thế?_ Mùi nước hoa dịu dịu, giọng nói quen thuộc không ai khác là Gia Khanh, chị đang ngồi cạnh nó hỏi nhỏ
Nó ngẩng mặt lên đập vào mắt là Minh Hoàng và bạn gái xinh đẹp tên Minh Anh và bên cạnh đương nhiên là Gia Khanh
- Muội bị làm sao thế? Minh Hoàng nhíu mày nhìn nó
- Buồn ngủ....Helllo tẩu_ Nó nở nụ cười tươi chào Minh Anh
- Hi Đan muội_ Minh Anh
- Biết em luôn cơ?
- Minh Hoàng kể nhiều về em mà.
- Có nói xấu gì về em không đấy
- Không
- Thôi xuống cantin đi_ Gia Khanh lên tiếng
Nó định không đi nhưng lại áy náy. Hôm qua đã từ chối mà hôm nay cũng vậy thì không được với lại nó cũng đang tỏ ra rất vui mà.
Tụi nó đi đến đâu thu hút ánh nhìn đến đó bởi tụ hội toàn trai xinh gái đẹp cả mà
Gia Khanh kéo nó và hai người kia đến bàn mà Khánh Minh đang ngồi ở đó. Nó hơi ngại.....
Gia Khanh đi lấy bao nhiêu là đồ ăn đồ uống để ngập bàn.
- Chị muốn em với chị Minh Anh béo để chị đẹp nhất ở đây chứ gì_ Nó cười tinh nghịch
- Vốn dĩ hai đứa vẫn xấu hơn chị mà
Nó bĩu môi
- Lại thế rồi
Nó loay hoay vặn nắp chai nước thấy quái nào mà mãi không ra được, quay qua nhìn Minh Hoàng thì cậu đang bận chăm sóc cho gấu còn Gia Khanh thì đang nghe điện thoại. Định nhờ anh nhưng chưa kịp nói gì anh đã cầm lấy chai nươd và mở ra một cách nhẹ nhàng rồi đưa cho nó
Nó bối rối cảm ơn, anh không nói gì chỉ cười nhẹ làm con tim nó chao đảo.
Haizzzz nó chưa thực hiện được ước nguyện của nó cớ sao phải về cơ chứ. Haizzzz ngồi thẩn thờ suy nghĩ mãi. Nó phải nghĩ cách thuận lợi đôi đường.
Với một đứa tiểu thư như hoa trong lồng kính như nó thì biết làm gì bây giờ. Mặc dù ở quê nhưng có ai biết đâu vì nó cứ khác khác bởi tính tiểu thư và được cưng chiều từ nhỏ như công chúa. Đương nhiên là nhìn nó cũng chẳng khác thiên kim đại tiểu thư con nhà giàu chút nào. Haizzzz nó lại còn lười nhác như vậy cơ mà.... làm gì mà ăn không biết.
Ngồi suy nghĩ về cuộc đời, haizzzz chỉ biết thở dài.
Thấy nó cứ thở dài suốt Gia Khanh thắc mắc
- Cô làm sao mà thở dài mãi thế
- Haizzzz em đang phải lo nghĩ nhiều chuyện quá._ Nó chống hai tay vào má thẩn thờ
- Sao thế. Hôm nay cứ thấy là lạ
- Để em quyết định rồi nói chị sau_ Nó cười
- Nhỏ này
Rồi nó xin phép lên lớp trước để gọi cho mẹ
Mẹ nó bảo nó cứ ở lại học đi. Không dễ dàng gì mới vào được đến đây nên không thể bỏ lở cơ hội tốt được. Chỉ có điều từ nay tiền sinh hoạt mẹ nó gửi lên sẽ giảm đáng kể chứ không như hồi trước. Nhưng sao cũng được, chỉ cần cho nó ở lại là được. Nó sẽ nghĩ cách đi làm thêm chẳng hạn....... nhưng kiểu nó thì ai mà dám nhận không biết.
Thở phào nhẹ nhõm, xem như bước đầu thành công, mọi chuyện từ từ giải quyết nhưng có điều cuối tuần này nó phải về nhà để tiễn ba nó đi nữa chứ.
Tranh thủ lúc chưa vào lớp nó bật facebook một xíu. Lại một lần ngỡ ngàng dưới bài viết được đăng tải 5' trước trong fage trường là lúc mà anh mở chai nước cho nó rồi cười đấy. Sao lại soi kinh khủng đến vậy. Nó cũng cạn ngôn
Dù mới đăng tải nhưng nhận được rất rất nhiều lượt like èn comment. Mọi người đều bình luận rất ngược chiều. Một vài người tiếc nuối Vậy là thật ư Có lẽ sau hôm anh nhận nó là bạn gái anh ý rồi ai cũng nghĩ là đùa cho đến hôm nay thì ngỡ ngàng.
Nó không thích bị mang ra làm chủ đề bàn tán đâu. Sao anh không xóa đi nhỉ. Anh là admin có thể xóa mà.....
Nó đang tiếp tục lướt lướt thì mấy đứa con gái lớp nó kéo nhau lên lớp trong đó có cả Thu Hà đứng quay nó. Nó biết ngay mà, không sớm thì muộn.
- Ảnh này là sao?
- Biết ngay mấy đứa mà.
- Tao cần lời giải thích
- Chỉ là khó mở quá rồi tao nhờ thôi mà. Ai cứ thích chụp không biết
- Lớp trưởng à...... mài sướng quá rồi đấy. Xinh đẹp học giỏi lại còn được chơi thân với mấy anh
- Mấy đứa này...
- Mày sẽ sống yên với hội chị Thiên Kim không đây?
- Ai cơ???_ Nó giật mình
- Người yêu cũ của anh Khánh Minh đấy. Hình như thế, nghe nói gia đình có quen biết nhau gì mà. Thỉnh thoảng hay thấy mấy bài báo đấy. Không biết ư?
- Chịu_ Nó trả lời tỉnh bơ
- Chán mài...
Nó lại thở dài. Có mỗi mở chai nước dùm thôi mà cũng khổ đến thế ư? Nhưng mà nó thích . Thương anh quá.
Nó khoác vai Thu Hà đang ngồi cạnh thì thầm
- Tôi được ở lại rồi
- Thật sao? Yêu mẹ bà quá. Tôi cứ tưởng bà mà về thì tôi sống sao
- Cứ làm như yêu người ta lắm không bằng
- Anh yêu em mà Đan
Nó cười khúc khích nói nhỏ đủ hai đứa nghe
- Em chỉ thích anh Khánh Minh thôi. Em không thích anh đâu
- Doconcho
- Ahyhy_ Nó cười
Cái sự việc mà nó crush anh có mỗi mấy đứa cùng phòng nó với Phương Vy bạn thân nó ở quê biết. Cũng may không ai biết hết ý. Mọi người trong trường ai cũng nghĩ anh và nó là một couple. Không sao.. nó thích cách suy nghĩ của mọi người mà