Kể từ ngày ấy nó không còn nhận được tin nhắn của hắn, kể cả 1 tin chúc ngủ ngon cũng không hề. Nó hơi sốt ruột và muốn nhắn tin trước lắm, nhưng không vì thế nó lại đánh mất đi lòng tự trọng nên đành im. ngày nào cũng thế. nếu không đi học nó lại cắm đầu vào nét, đời nó chỉ có vậy, không 1 người ở bên và điều đó khiến nó mệt mỏi vô cùng. người yêu nó lại ở quá xa nên tình cảm bọn chúng cũng dần xa cách và tẻ nhạt như cái khoảng cách địa lí làm nó chẳng thèm quan tâm đến. Nhiều lúc hụt hững như thế nó chỉ còn biết nghĩ về hắn, nghĩ về những ngày trước kia chúng yêu nhau chợt nó thấy cảm giác đau khổ như hồi mới chia tay lại ùa về, lòng nó lại quặn thắt vì lỡ khơi gợi lại chuyện buồn.
Đêm nào nó cũng lôi sđt hắn ra mà nhìn, đôi lúc nó bực mình rồi nhắn 1 tin thật dài nhưng lại xoá đi không gửi nữa, nó giơ tay vo vo đầu tóc cho rối bời lên như 1 con khùng. Nằm lẩm bẩm ngược xuôi và nghe ráp. những khúc ráp làm nó nhức đầu đến muốn phát điên lên nhưng nó vẫn cứ nghe lỳ như thách thức sự chịu đựng của mình. Nó yêu ráp. có lẽ vì vậy nên nó giờ đã sống nội tâm hơn rất nhiều với trước kia. Chỉ thui thủi 1 mình và những bản ráp không hồi kết