Nhâm Cảnh Thâm không nói không rằng, trực tiếp áp chế lên môi cô một nụ hôn sâu, vừa hôn để thỏa nỗi nhớ nhung, vừa như trút giận cho sự ghen tuông của mình. Tình Nhu cũng bất ngờ trước hành động của hắn, ngang ngược vô lối, cứ thế mà lao vào cưỡng ép chứ không muốn giải thích lí sự với cô
Cơ thể cô đã sốt, người nóng phừng lên nên từng bộ phận cũng hừng hực, khoang miệng nhỏ hôm nay yếu ớt hẳn, không còn chống cự hắn mạnh mẽ mà hết lần này đến lần khác, cái lưỡi nhỏ đều bị hắn vần cho mềm oặt. Tình Nhu mới hít được ngụm khí thở liền bị Nhâm Cảnh Thâm cường bạo lấy hết, không gian trong phòng trở nên nóng nực mà âm thanh chỉ mấy tiếng hấp hối của tiểu thỏ: “Hm... ách, ha...”
Vẫn là Nhâm Cảnh Thâm luôn ở thế chủ động, hắn thẳng thắn dứt môi ra, theo sau đó là Tình Nhu nghiêng ngửa người vì chóng mặt, mái tóc dài che nghiêng tầm mắt cô, cơ thể vẫn trụ vững vì lực tay Cảnh Thâm đang giữ chặt
Hắn nhân cơ hội này mà cởi bỏ chiếc áo măng tô xuống sàn, còn duy nhất chiếc áo len dày đã cảm nhận được mồ hôi thấm đẫm sau vùng lưng. Nhâm Cảnh Thâm không quan tâm mà rúc mặt vào dưới hõm cổ vật nhỏ, tham hít hà hương thơm nước hoa nhè nhẹ của Tình Nhu
Đây rồi! Cái mùi hương ngọt thỉu không quá nồng, rất lôi cuốn hắn đang đượm trên cơ thể tiểu thỏ đây rồi! Nhâm Cảnh Thâm nghĩ ngợi trong đầu và rồi reo lên như đứa trẻ tìm lại được món đồ chơi, mới một tuần mà Cảnh Thâm nhớ da diết mọi điểm ngọt ngào của vật nhỏ này khôn nguôi
Tình Nhu thì khác, cô khổ sở bất lực, cơ thể cứ bị hắn cúi rúc, đã nóng càng thêm nóng, uể oải:
- Anh... phù... Được rồi mà... Ưm, nóng quá... Anh...
Nhâm Cảnh Thâm bế thốc cô vắt ngang trên tay rồi phăng phăng về chiếc giường lớn, thả Tình Nhu xuống đầy đơn giản. Mấy hành động đó bình thường sẽ không sao nhưng hiện tại thì khiến Tình Nhu choáng đến điên đảo. Cô đang mệt sốt, hắn không biết nên cứ tùy ý hành động, cũng chỉ vì cái ghen vô cớ mà lấy đó lí luận cùn với nữ nhân
Nhâm Cảnh Thâm như con tuấn mã đang hăng, chiếc áo len dày cộm đó dưới lực tay hắn ban đầu còn ngoan cố mà vài giây sau, đường chỉ đã rách rưới và vang lên tiếng gọn gàng:
- Rè... Rè, rẹt... Rẹt...
Cơ thể Tình Nhu bị kéo xô theo chiếc áo, lúc thớ vải rách ra là luồng khí mát lúc vào, cũng theo đó là sự tấn công trực diện của Nhâm Cảnh Thâm. Nam nhân úp mặt xuống khe rãnh, hai tay sau đó cũng cấu véo vào hai n*m nhị hồng trên đỉnh ng*c, kéo căng không thương xót, vê tròn thật mạnh như muốn giựt lấy hai viên ngọc này, cướp đi làm của riêng
Tình Nhu đau tức theo lực tay hắn nên phải ưỡn cao khuôn ng*c lên để n*m hồng không bị hắn kéo căng quá mức. Giọng cô van cầu:
- Ah... Anh... Bình tĩnh, đừng... Ưm...
Nhâm Cảnh Thâm lân lê sang một bên bầu ng*c, áp miệng mình vào như ngậm que kem nhưng khác là bầu ng*c của Tình Nhu hôm nay nóng ấm lạ thường, mới chạm lưỡi vào đỉnh t* mà n*m th*t hồng đã như tan chảy trong miệng hắn. Cơ thể tiểu thỏ hôm nay cũng mẫn cảm hơn thường, dưới ánh trăng hắt vào thì làn da cô ửng đỏ, mồ hôi đã rịn từ sớm mà đúng là cứ nóng lên từng giây phút một
Điều này lại khiến Tình Nhu như miếng thịt ngon hơn bao giờ hết, một miếng thịt đỏ au mới cắt ra để đó đợi con sói nào tới ăn. Miếng thịt chỉ nhỏ nhắn mà đủ lấp đầy cả khoang bụng đói của loài vật . ngôn tình tổng tài
Nhâm Cảnh Thâm cơ hồ không minh mẫn nữa rồi, hoàn toàn không hiểu tại sao cơ thể cô lại nóng lên hay có chút nghi ngờ nhỡ tiểu thỏ đang cảm sốt mà chỉ chăm chăm vào cảnh đẹp trước mắt, không kiềm lòng mà trầm mặc:
- Vợ nhỏ... Tôi nhớ em nhiều lắm, tôi nghĩ về em từng giây phút một và phát điên khi em lông luồn khỏi vòng tay tôi...
Chiếc quần giữ nhiệt bị kéo vứt xuống dưới, đôi chân thẳng tắp ôm chặt hông hắn thật như cái gọng kìm muốn giam chết Cảnh Thâm trong sự kích thích này. Bàn tay hắn thô ráp vuốt dọc đùi non, sau cùng cầm chân cô vắt cao lên, ánh mắt tò mò xuống thăm thú “em bé” của hắn sau 1 tuần có thay đổi nào không?
Ánh mắt Nhâm Cảnh Thâm nhìn xuống rồi bỗng nheo lại, ngón tay không kiêng dè mà ấn mạnh ngay vào huyệt th*t, hỏi:
- Tình Nhu... Hôm nay tôi chưa trêu em điều gì tục tĩu, cũng chưa kích th*ch em quá nhiều... Sao huy*t non của tôi lại thấm ướt rồi? Em mau giải thích đi
Ngón tay hắn mân mê ngòi lớp quần, cố tình ấn mạnh vào nộn th*t để tiết thêm d*ch chảy ra. Tình Nhu mệt mỏi nghiêng đầu, hơi thở yếu ớt như đã bị hắn “làm” xong mấy trận rồi, đáp:
- Cảnh Thâm... Hôm nay... Em thực sự mệt... Không còn sức
Mong ước nhỏ nhoi mà mong manh nhất hiện tại của nữ nhân là Nhâm Cảnh Thâm sẽ hiểu cho cô một chút, chấp nhận dừng lại và để cô nghỉ ngơi nhưng hắn vẫn rối ren trong mớ ghen tuông vô cớ đó, liền căng thẳng phản bác:
- Ha ha... Em mệt à? Đi gặp La Vân Ngọc em rất hào hứng, còn về với “chồng yêu” em liền mệt mỏi ư?
Tình Nhu chưa kịp nói lại thì Nhâm Cảnh Thâm đã căng chân cô cao hơn, chiếc quần nhỏ hắn cũng không ra, mọi thứ trên cơ thể cô mà xé được là hắn xé toạc ra. Gậy lớn chưa báo hiệu điều gì, không dạo đầu để làm quen, cứ thế mà hông Nhâm Cảnh Thâm đâm thẳng một lực sâu tận cùng, cơ thể Tình Nhu bị xê dịch cao hẳn lên, đồng thời thần trí cô đang mệt mỏi cũng buộc phải tỉnh táo để hét lên đau đớn:
- Ag...ah...Aggg...
P/s: nhớ thả tim, tặng điểm quà và phiếu vote choa truyện nha mng ôiiiiii