Em Không Cần Lại Cô Đơn

Chương 98: Chương 98: 19 giờ 22 phút




Khi trở về làm người bình thường

......

Có đôi vợ chồng mở cửa hàng tạp hoá, không thuê nhân viên.

Từ khâu nhập hàng, kiểm hàng, giao hàng đến tính tiền đều do đôi vợ chồng trẻ tự lo liệu.

Từng lặn lội khắp các thành phố thậm chí không được gọi là thành phố tuyến ba và tuyến bốn quanh Bắc Thành, cuối cùng tốt nghiệp tại một trường kỹ thuật.

Hai vợ chồng bàn bạc, mở một cửa hàng bán đồ tạp hoá trong một khu chung cư hơn 1.000 hộ gia đình bằng số tiền mồ hôi xương máu đã tích góp được trong những năm qua.

Thường ngày, người chồng nhập hàng, người vợ coi hàng.

Còn về hai đứa con, chỉ có thể gửi cho bà nội trông nom ngoài cửa hàng.

Đứa lớn là một bé gái vừa tròn 3 tuổi.

Đứa bé là một bé trai chưa đầy một tuổi rưỡi.

Đặc điểm của khoảng cách thế hệ cũng được phản ánh trong gia đình nhỏ này.

Bà nội vô cùng thương các cháu. Đôi vợ chồng trẻ thậm chí không được nói nặng lời với con mình trước mặt bà, dù chỉ một chút cũng không.

Chỉ cần đôi vợ chồng trẻ có thái độ hơi nghiêm khắc với con cái, bà nội sẽ che chắn cho các cháu như gà mái già che chở cho đàn con của mình.

“Ôi, ta già rồi, không gần gũi với cháu ta thì gần gũi với ai? Hai cô cậu thì giỏi rồi, có bản lĩnh thì ra ngoài dạy dỗ người khác! Không được mắng các cháu tôi!”

Người mẹ trẻ chỉ có thể ngồi trông cửa hàng tạp hoá sau quầy tính tiền ở cửa, nhìn những đứa con được bà nội chăm sóc trong thời gian nghỉ ngơi giây lát.

Một hôm nọ, cháu trai nhỏ nằng nặc đòi đến chơi khu đắp cát giải trí dành cho trẻ em gần tiệm tạp hoá.

Trước khi ra khỏi cửa, cô cháu gái nũng nịu xin bà ngoại lấy một viên thạch hoa quả trên giá bày hàng.

Bình thường trẻ con không được mẹ cho ăn thạch, nếu bà nội mở miệng xin con dâu, nhất định sẽ phải vòng vo một màn.

Thấy cháu trai loạng choạng đi ra khỏi cửa, bà nội chỉ đành dắt cháu gái đi theo, đỡ mất công giải thích với con dâu.

Cạnh khu đắp cát giải trí dành cho trẻ em còn có một chiếc cầu trượt.

Trẻ con chơi cầu trượt phải có người lớn trông, mà bên khu cát cũng cần phải trông.

Viên thạch bóc vỏ sẵn được đặt trên chiếc ghế gỗ cạnh khu cát.

Bà nội vừa trông cháu gái chơi cầu trượt được một lúc, vừa quay lại đã thấy cháu trai nhỏ chưa đầy một tuổi rưỡi tái xanh mặt, liên tục vẫy cổ tay.

Lướt mắt thấy vỏ thạch đặt trên ghế gỗ trống rỗng, bà nội nhũn cả hai chân.

Một người mẹ khác cũng đưa con đi chơi chợt nhận thấy điều bất thường, cô hét lên:

“Hỏng rồi! Đứa trẻ nhỏ như vậy, nhất định là bị nghẹn thạch!”

Những người hàng xóm tốt bụng trong khu chung cư khẩn trương gọi 120.

Lát sau, lại có thêm người gọi 110.

Trong vòng gần hai phút, cậu bé chưa đầy một tuổi rưỡi có triệu chứng nghẹt thở.

Thở gấp, nước da xanh tím... Bạn có biết trang truyện ( t ru

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.