khẽ ngân nga ca khúcđược yêu thích gầnđây,nhìnđống băng vệ sinh trên giường mà phát bực.Hôm quaÁnhÁnh bảo có chuyện,làm cô tưởng cô ta tới tháng liền mua mộtđốngđemđến.Hóa ra chuyện của cô ta là ba mẹ cãi nhau. Hưm,... cô ta thạật tốt,còn có bađể cãi với mẹ,lâu lâuđưa cô tađi chơi,yêu thương cô ta nữa chứ.Thật ganh tị
Cô nằm gục lên bàn học tay mở cửa sổ ra,ánh mắt nhìn quả cà chuađỏ nhỏ xíu.Ánh mắt bỗng trượt qua bên nhà kế bên.
Anh mở cửa sổđể lấy chútánh sáng. Anh ngồiđáh máy tính lâu lâu lại lấy khăn tắm lauđầu tócướt nhẹp của anh .
cô ngơ ngẩn trước vẻđẹpđó.Anh như một thiên thần bị gãy cánh,sống mũi cao,làn da trắng,mái tócđen rũ nhẹ xuống. Trái tim côđập thình thịch thình thịch.....
-Hưm... Hạ Hạ mày bị sao vậy??
Côôm mặtđangđỏ lựng của mình,
-a...hổng chịuđâu,mơi gặp anh ta có mấ ngày...yaaaa...a...
Cô xoay tới xoay lui,hai má ngày càngđỏ lựng,trái tim nhỏ bé ngày càngđập mạnh.Khẽ nhìn sang nhà bên,anh vẫnđang làm việc.
Mạnh quân khẽ nhếch môi cười,miệng lẩm nhẩm “đồ ngốc”
Chiềuđó,cô nghỉ học thêm,cô chạy ra quán cà phê mẹ ngồi chơi.
-Hạ Hạ,mẹ có việc con bán giùm mẹ nha!!!Ngoan...
Cô gâậtđầu hờ hững,Mẹ cô lấy xe máy chạyđi,trong quán chỉ còn có mình cô và chị phục vụ.
-Hạ Hạ,... em bê trà qua giùmđi!!
-không hứng!
-em...
Chị phục vụ giận tái mặt rồi bêđi.
Cô ngồi bấm chát vớiÁnhÁnh.Con nhỏđó khoeảnhđi chơi với bố làm cô tứđiên.
-Hạ Hạ,... sắp thi học kì,em không học hành gì sao?
-hứngđã...
-suốt ngày hứng hứng,hờ hững bâtấ cần mọi thứ,em tưởg tốt cho emà??
-không quan tâmđến chị...ê...đưađây em làm cho!
Mạnh quân bước vào quán và chọn một chỗ thoáng ngồi.Hạ Hạ nhanh nhẹnđem trà tới
-quý khách dùng gì???
Mặt cô lạnh tanh nhìn anh.Anh mỉm cười nhẹ,nhấp ngụm trà,
-cà phêđen,.... không bỏ xíđường nào nhé...
-hả???đắng chếtđó!!!
Cô bất ngờ nhìn kiểu uống kì lạ,xóm cô cóôg chú kia rất thích uống cà phêđen nhưng cũng phải bỏ xíđường,
-tôi thích!!!!
-đồ ngốc!!!
Cô bỏđi vêề quầy.
-Cà phêđen!!!
Chị phục vụ lập tức pha.
-không bỏđường nhak!!!
-hả??
-hả gì mà hả??? Nhanhđi!
Phục vụ xì một tiếng rồiđưa cô. Cô xoay ngườiđi tớiđưa anh.
-cảmơn,...
Anhđón lâấy cà phê và nhấp một ngụm.
-a... chú...
Cô ngồi xuống trước mặt anhánh mắtánh lên mong chờ.
-Có gì sao?
Anh đặtcốc cà phê xuống.
-chú từ Nhật Bản tớiđúng không?
-ừ
-chú...ở Nhật như thế nào thế?
cô nhìn anh vớiáh mắt siêuđáng yêu.
-Thậật ra,... mẹ nói ba là một doanh nhân thànhđạtở bên Nhâật!!! Tôi muốn biết Nhâật như thế nào...
Anh thu lạiáh mắt thích thú,thay vàođó làđôi mắt ngạc nhiên.Cô không có baà???
-cháu...
Anhđịnh hỏi cô có biết ba tên gì không? Nhưng lại thôi
-Nhật bản vui lắm...
-sao nữa...
Côđập bàn thúc giục
-vậy thôi!!!
-hả??? Cáiđồ ngốc,chú troll cháuà???
-Nèđừng có luôn miệng gọi chú làđồ ngốc.
-đồ ngốcđồ ngốc...
Côđứng vụt lên và chạy ra,nhưng không may vấp phải cạnh bàn và theo quá tính ngã xuống. Anh nhanh tay nắm lấy tay cô và kéo lại...
Đầu côđập vào ngực anh,Thời gian nhưđọng lại ... chỉ còn tiếng tim anhđập thôi.Thật nhẹ nhàng,...
-hạ hạ,... cháu có sao không?
Cô vộiđẩy anh ra,...
-cháu... Không sao!
Cô xoay người bỏđi,... Anh nhìn cô lo lắng.