Em Là Đại Boss Của Đời Anh

Chương 5: Chương 5




Dưới căng tin trường, An cầm chiếc bánh hamburger cỡ lớn vừa ăn vừa tấm tắc:

- Đúng là bánh chùa có khác, ngon hơn tất cả những chiếc bánh mình từng ăn!

- Nếu bạn thích thì cứ ăn thêm- Thần nói-

- Tất nhiên rồi! Sống cả đời mới có ngày hôm nay! Giá mà mày ngày nào cũng kết bạn với mấy thằng con trai thì có phải tao sẽ được ăn no nê mà không mất 1 xu tiền túi- nói rồi nó lại tiếp tục công việc cao cả đó là..... ĂN-

Tôi thì chẳng thiết gì, bởi thấy ăn thứ thức ăn do một đứa con trai trả tiền thấy cứ sao sao ý , chẳng thoải mái tí nào.

- Ơ Linh, sao cậu không ăn?

Đang mông lung linh tinh thì Thần hỏi làm gián đoạn suy nghĩ hiện hữu trong đầu tôi, tôi ấp úng:

- Tôi....tôi... À thì tôi là đang GIẢM CÂN!

- Hả, mày giảm cân? Tao thấy mày vừa gầy lại cao như cái sào chọc C** ý bày đặt giảm cân để thành bộ xương di động à?- An ngắt lời tôi-

- Mày nói cái gì mà như sào chọc C** hả? Lâu không được ăn đòn thì thèm à?

- Cái gì mà lâu cơ, mày vừa cốc tao u một cục tướng trên đầu còn kêu là lâu à? Mày ấm đầu hơi nặng đó!

Cãi nhau một lúc.....

- Thôi, hai bà không cãi nhau thì trái đất ngừng xoay chắc? Bàn tiệc của tôi bị phá nát mất!

Giọng nói pha chút tinh nghịch của Thần.

- Hồng An ,ăn tiếp đi! Còn đại ca tôi thì không nên giảm cân theo cách đó nữa! Nhịn ăn không tốt cho sức khỏe chút nào!

Với cả đại ca còn xinh đẹp lắm chưa tới mức phải giảm cân!

Nghe xong thì....khoan đã ,hình như có gì đó sai sai thì phải. Cậu ta là đang lo cho tôi hay sao? Trước giờ chưa có người con trai nào quan tâm cho tôi đến như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.