Em Mãi Là Của Tôi

Chương 3: Chương 3




Cô xuống giường,đi vào phòng vệ sinh.Trời,oh my got toàn là đồ của con trai,cô nhìn sơ qua rồi đi đến phòng bên cạnh,cô đang đi đến tự nhiên có một giọng nói lạnh lùng vang lên từ phía sau:

_Cô Mãn Xa,tiền thì cô đã lấy,cô còn đưa đồ giả cho tôi có phải cô xem thường tôi sẽ không làm gì cô sao-hắn vừa nói vừa đi đến chỗ cô.

Cô xoay đầu lại,thấy hắn đi đến chỗ cô.Cô lùi lại đến khi lưng đã chạm phải tường,cô tránh sang một bên và đá vào chân hắn.Hắn thấy cô có phản ứng kịch liệt vội né tránh,hắn túm lấy chân cô,cô xoay người một vòng trên không trung thuận thế cô đá chân về phía đầu hắn.Hắn thả tay ra,nghiêng đầu né,hắn nhảy lên về phía cô đúng lúc cô nhảy xuống,ôm trọn cô vào lòng hắn.

Khi thấy mình bị hắn ôm,cô lạnh giọng nói:

_Tôi sẽ không khách khí với anh nữa-cô nhảy ra khỏi lòng hắn,tung về phía mặt hắn một cú đấm.

_Để tôi xem cô làm được gì-hắn vừa nói vừa xoay người né tránh cú đấm của cô, đồng thời hắn xoay người đá một phát về phía cô.

Cô bị hắn đá trúng,cô ngồi xuống rút chiếc lắc chân của mình ra,cô đứng dậy đi về phía hắn.

Hắn thấy cô ngồi xuống lấy thứ gì đó,hắn biết cô gái mới mười tám tuổi như cô mà đã tự tạo ra một tổ chức không nhỏ chắc cô có rất nhiều âm miu hắn cầm lấy chiếc cà vạt để đằng sau lưng phòng ngừa cô.

Cô đi đến gần hắn ném chiếc lắc chân về phía người hắn.Chiếc lắc chân trên không trung sáng bóng tua ra thành nhiều phần rồi tách ra khỏi chiếc lắc chân ,bao quanh trong chỗ đó rồi tiến thẳng về chỗ hắn.Cô đứng dựa vào tường như đang xem trò vui.Đây là vũ khí để cô giải quyết hắn nhanh nhất và cũng là vũ khí giết người tối ưu nhất của cô.

Quả thật hắn suy đoán không sai,cô gái này rất thâm độc.Hắn rút chiếc cà vạt đằng sau ra xoay nhiều vòng để tránh vũ khí ở lắc chân kia đâm vào người.Một lúc sau,các mảnh vũ khí đã bị hắn khống chế ,chiếc cà vạt bây giờ đã rách thành nhiều mảnh và thủng rất nhiều lỗ.Hắn xuống nói với cô:

_Cô chỉ có thế này thôi sao.

Cô kinh ngạc với câu nói của hắn cả với chiếc lắc chân đã bị hắn khống chế,từ trước tới giờ cô chưa thấy ai có thể thoát được khỏi chiếc lắc chân này mà có thoát được cũng sẽ bị không ít,nhưng người đàn ông này thì khác anh ta chẳng bị làm sao cả mà chỉ dùng mỗi chiếc cà vạt để khống chế chiếc lắc chân của cô,cô lên tiếng tán thưởng:

_thật khâm phục,khâm phục-cô vỗ tay rồi nói tiếp -để lần này tôi xem anh có thoát được không-cô tháo chiếc bông tai ra,nhắm chuẩn trái tim của hắn rồi phi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.