End Of Sky's Line - Phía Cuối Chân Trời

Chương 54: Chương 54: Nhiệm vụ liên hoàn (phần 2)




Trên đỉnh núi, một ông lão già nua cầm cây quyền trượng ngẩn đầu nhìn phía chân trời, lẩm bẩm gì đó rồi lắc đầu, dần từng bước tan biến vào hư không.

Kaiz nhìn lấy thông tin mà chỉ lắc nhẹ đầu rồi kiếm cái ghế ngồi xuống đợi lão Bira chuẩn bị.

Vài phút sau lão bước ra cùng một cái xẻng bạc.

Kaiz định hỏi thì lão đã mở lời trước: “Cây Hela sẽ tự rụng rễ khi chạm vào, nhưng chỉ cần có cái vật dụng bằng bạc thì nó sẽ tự mọc rễ ra mà bò tới, cũng nhờ thế mà lá cây này có thể dọa được đám Vampire khi mùa săn tới.”

“À, ra vậy, xin ông dẫn đường”- Kaiz chỉ nhẹ gật gật đầu rồi bước theo lão Bira về khu rừng tăm tối.

“Mùa này là mùa ngủ đông nên tương đối an toàn, nhưng cũng phải cẩn thận, đám thú vật không phải là thứ duy nhất nguy hiểm ở đây.” - Lão Bira thận trọng.

Tốc độ lão Bira bỗng chậm lại.

Kaiz hiểu ý cũng chậm lại, chưa tới vài giây, một cục nhớt lao từ bãi cỏ vọt thẳng tới Kaiz, nhưng lập tức bị Bira dùng xẻng đập nát.

Trước khi quy tiên nó kịp phun chút nhớt vào người Kaiz, thanh máu đỏ ngay lập tức chuyển thành màu xanh lá.

Icon slime hiện lên trên thanh debuff.

“Độc slime Lá”

[Giảm 90% tốc độ hồi máu tự nhiên]

“Ra vậy”-Kaiz bừng tỉnh.

Khu vực không thấy xuất hiện của pháp sư, chỉ có một đám đô con đực rựa thì lấy đâu ra hồi máu trực tiếp, vậy cái hiệu ứng xấu kia khi đi săn thì chẳng khác gì tuyên án tử hình cả.

Lão Bira quăng cho Kaiz một túi nước, Kaiz bắt lấy không hỏi gì nuốt xuống.

Hương vị có chút mát, hơi the the, lại hơi chua.

Debuff thời gian còn 59 phút tụt thẳng về không, trả lại mỗi debuff của Con đường kiên cường.

“Ta cũng chẳng còn nhiều thuốc đâu. Coi chừng đi, thứ này dính vào người thì ăn bao nhiêu cũng chẳng khép lại được mấy vết thương đâu.”- Lão nông dặn dò.

“Vâng”- Kaiz gật đầu.

Ngôi làng bao vây bởi núi, rừng, không thấy hiện diện của ma pháp, ngôi làng chỉ có sống được dựa vào mỗi hồi phục tự nhiên.

Đám slime này cũng tính là đáng sợ, nhưng chắc gì Kaiz đã có vết thương?

Đi vài giờ qua cánh rừng đen tối, Kaiz và lão Bira cũng tới được chân núi, trên đường cũng chẳng có hung thú nào ngoài vài con slime bé, như cũ đám này bị Bira đập bẹp, Kaiz cũng biết cái trò tự bạo nên dễ tránh.

Cậu có chút hứng thú với thời tiết nơi đây.

Làng thì gần suối thì nóng, mà suối thì lạnh, gần rừng thì lạnh mà vào rừng lại nóng, tuyết dày một lớp ở chân núi thì lại xốp chứ không cứng, lại còn hơi ấm.

Chờ chút, Kaiz nhìn bảng trạng thái của Bira mới giật mình, không có thanh Mana, Hp lại có 5 thanh 2 lớp.

Từng bông tuyết rơi xuống dần chậm lại, không gian ngừng hẳn, Kaiz xuất hiện trước mặt Leon đang chăm chăm lật từng quyển sách.

Kaiz mở miệng:“ Leon, ta nghĩ nơi chúng ta đến không được bình thường.”

Leon ngẩn mặt lên nhìn Kaiz với ánh mắt khinh bỉ, nghe đâu ngày xưa nói là có đầu thai thành con kiến cũng thành cường giả, khí thái ở đâu?

Kaiz lại hừ hừ:“ Ta không phải đùa giỡn, vật lí không hoàn chỉnh chứng tỏ có ma pháp, nhưng không có thanh mana, HP lại có 5 lớp nhưng lại sợ chết đói, chứng tỏ có debuff, ta cần Kỹ năng của ngươi để điều tra.”

Leon lại cười cười rồi gấp sách lại, đứng lên bước ra căn phòng vô hình.

“Thú vị”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.