Một thân hắc bào1 che khuất hình dạng, loạng choạng đi trên khu phố.
Hai bên khu phố là các dãy cửa hàng sang trọng, bên trong không chỉ có nhiều loại y phục đẹp mắt mà còn có cả trang sức sáng chói, mấy góc bên ngoài mặt tiền cũng có thể tùy tiện sử dụng để dựng quầy hàng.
Đây là đâu… Bốn phía đều là những kiến trúc đầy xa lạ cùng những người chưa từng gặp qua bao giờ, ta… lại vì cái gì mà tới nơi này…
Chỉ nhớ rằng hình như ta đã ngủ rất lâu, sau đó chậm rãi mở mắt, liền đi tới nơi này, thế nhưng ở đây đối với ta mà nói hoàn toàn là một nơi xa lạ a!
“Này, khách nhân bên kia, có muốn ăn một chút không! Loại bánh bao này rất là thơm đấy…” Có người lớn tiếng bắt chuyện, chỉ nói với ta thôi sao? Nghi hoặc mà đến gần, ngửi ngửi, quả thực rất thơm a…
“Muốn ăn một cái không?” Chủ tiệm nhiệt tình hỏi.
Món này quả thực rất thơm, thế nhưng ta cũng không muốn ăn.
“Không muốn sao? Thế nhưng ngài không thấy đói bụng à? Ta thấy ngài đã tới đây rất lâu rồi, cứ quanh quẩn một chỗ chẳng đi đâu, hẳn là đang chờ ai đó đúng không… Ăn chút gì trước đi.”
Đúng a, từ lúc ta tới đây hẳn cũng được nhiều ngày rồi, nhưng lại không biết phải đi đâu, bây giờ quả thực có điểm muốn ăn một chút, nhưng thứ trước mắt lại khiến ta không muốn ăn.
“Cảm ơn… Không cần đâu.”
Ly khai nơi đó, tiếp tục đi về phía trước.
… …
“Này, ngươi nói xem, cái người mặc hắc bào kia là cái gì, ta chẳng nhìn thấy chút gì hết á.”
“Ta cũng không biết, thấy hắn tới đây rất lâu rồi, nhưng cũng chẳng thấy hắn ăn cái gì cả…”
“Hay là chúng ta đi xem thử đi.”
“Thấy thế nào?”
“Đương nhiên là…”
Mấy tiểu hài tử tụ tập lại, lập một kế hoạch gì đó.
… …
“A! A!!! Tránh ra!” Một tiểu hài tử trong đó đột nhiên xông lên, lúc đến bên cạnh hắc y nhân thì giả vờ sắp ngã rồi nhân cơ hội mà kéo hắc bào thật dài kia xuống.
Sau đó là một phút đầy khiếp sợ…
Trên đời này thực sự có người mỹ lệ như vậy sao?
Mái tóc dài màu xám chạm đến mắt cá chân, phiêu dật động lòng người. Y bào sấn2 thuần trắng khiến người càng thêm thuần khiết thoát tục, nước da trắng hơn tuyết, vô cùng mịn màng. Càng khiến cho người ta kinh ngạc chính là một đôi mắt tử sắc mi hoặc yêu nhiêu… linh động mê hoặc lòng người…
Chờ một chút! Đôi mắt tử sắc, hắn không phải con người!!
Khu phố an tĩnh nhất thời trở nên ồn ào hoang mang, hài tử vừa kéo y bào xuống cũng sợ đến không thể cử động, chỉ biết gào khóc.
Trong thoáng chốc, toàn bộ khu vực đều sôi trào!
“Trời ạ! Có ma quỷ, nhìn đôi mắt tử sắc kia xem, nhất định là ác ma!”
“Đúng vậy, hắn sẽ giết chết chúng ta, nhanh, giết hắn mau, giết hắn!!”
Bốn phía bắt đầu cầm lấy những thứ vũ khí sắc bén có thể đánh được rồi hướng về phía người mà bọn họ cho là ác ma kia.
Né tránh trong kinh hoàng, trên người đã có một vài vết thương, xô đẩy đầy hỗn loạn, không biết phải trốn chạy đến đâu, mới có thể tránh được sự truy kích đầy điên cuồng của những kẻ kia.
Ta là ác ma sao…
“Nhìn xem, vết thương của hắn cũng không chảy máu, thật đáng sợ!”
“Giết hắn! Giết hắn đi!”
Nơi này là Nhân gian giới, một nơi xem ma quỷ là ác mộng.
Một trận kim quang bao quanh người trên thân chồng chất vết thương, sau đó biến mất trên khu phố, nơi vừa hỗn loạn ban nãy không lâu sau đó cũng ổn định trở lại.
_____________
(1) Hắc bào: Áo dài đen.
(2) Y bào sấn: Y bào là áo dài, sấn là lót => Áo lót dài? @__@