Xe ngựa dần dần dừng lại, phó nhân tiến lên mở cửa xe, sau khi Hiền Trọng bước xuống, liền đưa tay về phía Tại Trung, nhưng không có sự đáp lại.
“Tại Trung!” Kêu mấy lần, tiểu nhân nhi cuối cùng cũng phục hồi tinh thần.
“Xin lỗi…” Ý thức được bản thân đã để người khác chờ lâu, Tại Trung rất xấu hổ.
Đặt tay vào lòng bàn tay Hiền Trọng, trong lòng bàn tay truyền đến độ ấm, cuối cùng cũng khiến Tại Trung hơi bình tĩnh lại một chút.
Đi trên hành lang rộng lớn, tiếng bước chân đặc biệt rõ ràng.
Mỗi lần tiến lên một bước, trong lòng càng thêm khẩn trương một phần, ngay cả lí do cũng không biết.
Lúc bọn họ chuẩn bị bước qua hoa viên, một tên ma phó tiến đến bẩm báo, “Đại nhân, quân đội của giáo đình đang tập kích khu vực ngài cai quản, xin hãy nhanh chóng quay lại!”
“Cái gì?!” Khu vực của ta chưa bao giờ tham gia vào những cuộc chiến đấu trước đây, lần này là vì cái gì? Thế nhưng, bất kể như thế nào, thì xem ra hôm nay nhất định phải vội quay về rồi.
Siết chặt nắm tay, chuẩn bị khởi hành quay lại, thế nhưng ma phó ở bên cạnh bỗng ngăn cản, dùng ngữ khí đầy cấp thiết mà nói, “Chúng ta vốn đều hi vọng ngài có thể sớm được hạnh phúc, cho nên thập phần hi vọng lần mang theo bạn đời đi gặp Ma vương đại nhân này có thể thuận lợi, nhưng tình hình hiện tại rất nguy cấp, không thể không lập tức quay lại. Cho nên, thỉnh ngài hãy nhanh chóng hồi thành một mình đi!”
“Không được, ta không thể để Tại Trung ở nơi này một mình!” Ta vô cùng lo lắng cho sự an nguy của y, sao có thể để y ở lại đây một mình được, nhưng mà, nếu như ta và Tại Trung cùng nhau quay về, e rằng thời gian…
Ở nơi thường ngày, dựa vào sức mạnh của ta thì có thể dùng thuật dịch chuyển tức thời, thế nhưng ở nơi Ma vương trực tiếp cai quản này thì bị hạn chế. Cho nên, cách để qua lại giữa hai bên chỉ có thể là dùng xe ngựa, khi quay lại có lẽ ta sẽ nghĩ đến phương pháp thần tốc khác.
Nhìn bộ dạng cân nhắc lưỡng lự của Hiền Trọng, ma phó càng thêm sốt ruột.
“Đại nhân, chúng ta sẽ chiếu cố y thật tốt, thỉnh ngài hãy mau chóng hồi thành đi!”
Tại Trung nhìn vẻ mặt hoảng loạn cấp thiết của ma phó cùng tình cảnh mâu thuẫn của Hiền Trọng, cảm thấy bản thân không thể để Hiền Trọng – một người đã đối tốt với mình cùng với những con người thiện lương ở nơi đó phải khó xử, liền mở miệng nói, “Hiền Trọng, ngươi quay về đi, bọn họ sẽ chiếu cố ta.”
“Tại Trung…”
Gắt gao nắm lấy bàn tay đang cầm chặt tay mình của Hiền Trọng xem như một sự đáp lại, vẻ mặt kiên định của Tại Trung khiến Hiền Trọng không thể cự tuyệt, huống chi sự tình dường như quả thực rất nghiêm trọng.
“Vậy tự ngươi phải cẩn thận đấy.” Sau đó lại phân phó với ma phó đang quỳ ở trước mặt mình, “Không thể để y có chút thương tổn nào, phải bảo vệ Tại Trung bằng mọi giá.”
“Vâng.”
Nhìn Tại Trung đầy thắm thiết một lần, Hiền Trọng mới xoay người rời đi.
Thấy Hiền Trọng ly khai, ma phó mới yên tâm, xem ra sẽ không có vấn đề gì nữa rồi.
Xoay người, nói với Tại Trung bằng giọng tràn đầy áy náy, “Xin lỗi, hôm nay đại nhân vốn phải đưa ngài đến diện kiến Ma vương đại nhân, nhưng lại…”
“Không sao đâu, so với việc này, ta nghĩ chuyện ngươi vừa mới nói hẳn phải quan trọng hơn rất nhiều.”
“A… Cảm tạ ngài.” Cảm kích nhìn Tại Trung, trong lòng càng thêm vừa ý với người bạn đời của đại nhân này.
“Vậy… ta đưa ngài đến nơi nghỉ ngơi nhé, trước đây mỗi khi đại nhân đến đây cũng đều tới chỗ đó mà ở cả.” Ma phó dẫn đường ở phía trước, muốn để Tại Trung nghỉ ngơi đầu tiên.
“Ân.”
_______