CHƯƠNG 8 —— DAY 8
Bạn học Kim Jae Jae ở đại học T có một biệt danh rất văn thơ là “Kim ba ly”, chỉ từ một vài người biết chuyện mà lan ra toàn trường, mức nổi tiếng có thể so sánh với món ăn số một của nhà hàng nhỏ ở cổng trường “Gà ba đĩa”, mà bi kịch của đại thần cũng bắt nguồn từ danh hiệu này.
Đây cũng là câu chuyện “Ba ly bia dẫn đến huyết án” mà khoa y cùng khoa truyền thông hay gọi đùa.
Mà đây cũng là nguyên nhân vì sao sau này điều thứ nhất trong gia quy của Jung gia chính là cấm Kim Jaejoong uống bia rượu ở nơi không có Jung Yunho.
Được rồi, bây giờ, chúng tay quay lại một đêm nào đó.
Nguyên nhân của biệt danh này bắt nguồn từ buổi tiệc mừng sau liên hoan văn nghệ chào đón sinh viên năm thứ nhất mới vào trường.
Trong buổi văn nghệ, Kim Jaejoong nhận nhiệm vụ lấp chỗ trống trong lúc đàn anh làm DJ chính lại đang đi làm thêm chưa về, bạn Jae Jae mặc đồ vest trắng, bề ngoài lại nhu thuận đáng yêu đã kích thích bản năng làm mẹ của rất nhiều đàn chị, trong bữa tiệc hết bị béo má trêu chọc lại bị chuốc bia, không nghĩ tới, chỉ có ba ly bia vào bụng thôi mà hệ thống đã bị trục trặc.
Biểu hiện cơ bản là đại não không nằm trong tầm kiểm soát, hỏi gì nói cái đấy, hỏi một câu, đáp mười câu, đáng sợ nhất chính là dù không hỏi, cậu cũng sẽ tự ngồi xổm trước mặt bạn, kể lại đủ thứ chuyện, bởi vậy, toàn thể người dự buổi tiệc đêm đó đều biết bạn học Kim Jae Jae khi được ba tuổi vẫn nghĩ rằng mình chui ra từ trứng, lúc năm tuổi vẫn không dám ngủ một mình, lúc bảy tuổi bị mẹ bắt mặc váy ra đường dẫn đến một loạt tai nạn đáng xấu hổ.
Vì vậy, mọi người liền đặt cho cậu biệt danh vô cùng thanh nhã —— Kim ba ly!
Từ đó trở đi, Kim Jaejoong gần như không bao giờ uống bia rượu, buổi tiệc nào phải uống đều gọi Mập mạp đến hộ giá, nhờ đó cậu mới không ném mặt mũi của mình đi chỉ trong ngắn ngủn hơn nửa năm.
Nhưng mà, người có lúc sẩy tay, ngựa có lúc sút móng.
Trời tạo nghiệp chướng thì có thể tha thứ nhưng tự gây nghiệt thì không thể sống.
Quy củ nghiêm ngặt của Kim Jae Jae đã bị đánh vỡ hoàn toàn không còn chút gì sót lại vào buổi sinh nhật bạn gái cậu – Tuyền Thủy. Lúc đã uống ba ly, cậu còn có chút ý thức, nhớ rõ Tuyền Thủy – người từ trước tới nay tính cách vô cùng bưu hãn lôi kéo cậu bắt uống rượu giao bôi, cậu không muốn uống nên đành phải tự phạt ba ly, sau đó…
Tổ cha tổ mẹ nó, bạn đã thấy ai uống say mà còn phân biệt được mình là nam hay nữ, người hay quỷ chưa!
Mập mạp lúc trước uống nhiều quá còn muốn đến chỗ cột điện mà đi tiểu đó, 囧rz
(#‵′) 凸
Kim Jaejoong tỉnh lại là chiều hôm sau, ở trên giường trong ký túc xá.
Tuy không hi vọng việc vừa mở mắt đã nhìn thấy mỹ nữ dịu dàng cười nhưng vừa tỉnh lại đã thấy khuôn mặt càng ngày càng có xu hướng bành trướng của Mập mạp là thế nào đây!
Đầu đau đến muốn nứt, trong đầu Jaejoong chỉ hiện ra năm chữ:
“Thật lớn nha, trướng… Sưng!”
“Trướng với sưng ông nội nhà cậu ấy, mặt tớ cùng lắm chỉ như cái Hamburger thôi.” Mập mạp chép chép miệng, nhìn như thể sắp chảy nước miếng đến nơi, Jaejoong bất giác co lại vào trong chăn.
OMG! Miệng Mập mạp nhìn thật giống cá sấu, cậu không muốn làm bé cá vàng vô tội, chỉ một miếng là ăn sạch đâu.
“Tiểu Bạch Bạch, cậu tỉnh rồi à?” Mập mạp nhìn Jaejoong co rúm lại, nhịn không được bóp mũi cậu, chẳng lẽ ngộ độc rượu nên đơ rồi à, tên nhóc này vốn không thông minh, giờ lại đơ thế này, về sau liệu có thể bán được giá tốt không?
“Cá sấu kia, hãy xem đây!”
“Junsu, mau tới đây, hyung cậu bị chấn động não rồi.” Mập mạp ngây ngốc nhìn Jaejoong nhăn mũi hất tay mình, sau đó…. Làm động tác kinh điển của siêu nhân.
“Hyung, đây là mấy?” Junsu đang đánh răng, miệng đầy kem đánh răng chạy tới giơ hai ngón tay hỏi Jaejoong.
“Là Mập mạp.”
“Không có việc gì, rất tỉnh táo.” Phương pháp chẩn đoán của bác sĩ Kim Junsu vô cùng đơn giản rõ ràng.
Mập mạp lặng yên ING.
Hai tên họ Kim này đều có bệnh hết rồi!
“Được rồi, đã tỉnh thì lên game đi.” Mập mạp hít sâu một hơi, hai tay giang ra làm tư thế cất cánh, chuẩn bị bay từ giường Jaejoong đến giường mình phía đối diện.
“Tớ hôm nay không muốn cày level.” Kim Jaejoong phủ chăn lên đầu, rầu rĩ nói.
–#
Cậu mất hứng, cậu rất không cao hứng, bởi vậy, cậu không muốn chơi game.
Không muốn nhìn Phương Hoa tuyệt thế ngày nào cũng lên kênh thế giới lải nhải với một đám người về thiên tình sử lãng mạn của mình và đại thần, lãng mạn cái gì, có giỏi thì cô bảo đại thần tuyên bố chính thức đi, có giỏi thì cô viết thành một bản tiểu sử, gặp ai cũng lôi ra đọc như Thánh kinh đi, sao cứ nhằm lúc cậu online là bắt đầu náo loạn là sao?!
Kim Jae Jae cậu ở đại học T rất được hoan nghênh đó, có thể so với giấy vệ sinh giá rẻ trong siêu thị của trường đó?!
Còn có, cậu không muốn đi đến đâu cũng có người xoi mói chỉ cậu mà nghị luận bàn tán, cái gì mà kia là tình nhân của Tức Mặc đại thần, cái gì mà cậu là một newbie tên rất phong cách, cái gì mà nghe nói cậu là cháu của bạn học của em của con trai của hàng xóm của dì của đại thần ——
KAO!! Cậu cũng không phải nhân dân tệ nha, sao cứ nhìn cậu như vậy làm gì (╰╯)#
Điều không muốn nhất là nhìn thấy người nào đó mặc quần áo trắng có thể mang đi quảng cáo xà phòng giặt, trước kia liều sống liều chết chờ anh ta, anh không online, hiện tại lại trái ngược, Phương Hoa tuyệt thế thì cứ nồng nhiệt anh ơi anh à, anh ta lại đi tìm cậu như đi tìm báu vật, đi đâu cậu cũng thấy anh ta, thấy lại không nói lời nào, chỉ lẳng lặng đứng một góc nhìn cậu, giống hệt như oan hồn.
╭(╯^╰)╮ Hừ, quần áo trắng rất giỏi sao, mặt quan tài rất giỏi sao!
Có giỏi thì cởi hết so với cậu xem!!
“Ai bảo cậu đi cày level đâu.” Hai tay Mập mạp rung càng ngày càng nhanh, rất có xu hướng chuyển thành cối xay gió, “Cậu đã hứa Tuyền Thủy là sẽ kết hôn với cô ấy.”
“Tớ tớ tớ, kết hôn với cô ấy??” Kim Jaejoong hoảng hốt, chỉ vào mặt mình, ho khan không ngừng.
“Đúng vậy.” Mập mạp bước lên trước một bước, tiếp tục đả kích Jaejoong. “Cậu ngày hôm qua nôn ra người cô ấy, còn không để cô ấy đi, kéo Tuyền Thủy bắt ngồi nói chuyện đến nửa đêm, cuối cùng còn nói sẽ kết hôn với cô ấy.”
“Tớ không nghe thấy, không nghe thấy, tớ không nghe thấy gì cả.” Kim Jaejoong bịt tai lăn qua lăn lại trên giường, làm bộ không biết gì cả, trong lúc lăn không nghĩ tới lại đụng vào anh béo nào đó đang chuẩn bị cất cánh.
Sau đó, cơ hồ toàn bộ người trong ký túc xá đại học T đều nghe thấy tiếng động “Phịch ( ⊙ o ⊙ ) ah!”
Cô giám thị quản lý ký túc xá ra mặt bác bỏ tin đồn: Tuyệt đối không có người nhảy lầu, chỉ là, ngoài ý muốn, hoàn toàn ngoài ý muốn, đương nhiên cũng tuyệt đối không phải địa chấn.
Bởi vì tiếng nhảy lầu phải là —— Ah ah ah ah ah ah ah, phịch!
Nửa giờ sau, Kim Jaejoong cam chịu đăng nhập game, tuy cậu căn bản không hề nhớ rõ cậu đã từng nói muốn muốn kết hôn cái khỉ mốc kia.
Nhưng mà, đã hứa với nữ sinh người ta thì tuyệt không thể lỡ hẹn, cậu cũng không phải đại thần không có… Lương tri, Kim Jae Jae cậu là đàn ông đầu đội trời chân đạp đất!
Đàn ông, đàn ông trong đàn ông, đàn ông trong đàn ông trong đàn ông đấy! (^o^)/
(>﹏