Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất

Chương 464: Chương 464: Bao vây




Translator: Wave Literature

Editor: Wave Literature

Hi Nhĩ Ngõa Na Tư tỉnh lại.

Ông đây đang ở đâu vậy? Nhốt ông đây vào tầng hầm ngầm sao? Thế nào lại tối như vậy? Tức chết ông đây, dáng vẻ như này ông đây không có biện pháp truyền tin tức cho Á Sắt ca ca rồi!

Sau khi Hi Nhĩ Ngõa Na Tư tỉnh dậy, liền nghĩ đến điều này trước tiên.

Đối với việc mình bị bắt làm tù binh, Hi Nhĩ Ngõa Na Tư liền lên diễn đàn phỉ nhổ trước, mắng Thành Trường An đến máu chó phun đầu.

Nhưng mà làm như vậy chỉ có thể khiến cho những người chơi riêng lẻ đồng tình, còn có những bang hội có quan hệ không tồi với Liên minh Tiên phong lên án công khai, nhưng nếu muốn Thành Trường An thả Hi Nhĩ Ngõa Na Tư ra thì vẫn có chút không thực tế.

Mà Á Sắt nhanh chóng nói kế hoạch tấn công cứ điểm của Thành Trường An, đồng thời cứu Hi Nhĩ Ngõa Na Tư trên Wechat cho Hi Nhĩ Ngõa Na Tư biết.

Đương nhiên điều kiện tiên quyết là Hi Nhĩ Ngõa Na Tư đã ở cứ điểm của bang hội Thành Trường An, có điều xác suất không cao lắm, xét thấy hiện tại các người chơi có thể tự do thành lập cứ điểm ở bên ngoài phạm vi thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, mà chỉ cần tiêu hao danh vọng và tiền bạc, rất có thể Hi Nhĩ Ngõa Na Tư đã bị người chơi của Thành Trường An giam giữ ở một nơi nào đó ngoài thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ.

Chẳng qua phần lớn các bang hội đều không muốn xây dựng cứ điểm ở bên ngoài phạm vi thành phố ngầm, bởi vì nơi đó cũng không phải khu an toàn, những người chơi khác có thể tùy ý trộm cắp phá hoại cứ điểm của bọn họ ở bên ngoài khu an toàn, mà không bị trừng phạt gì.

Huống hồ xây dựng cứ điểm ở bên ngoài cũng không có lợi ích gì, bởi vì tất cả nhiệm vụ hằng ngày đều phải hoàn thành trong phạm vi thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, muốn kiếm ma thạch với tốc độ nhanh nhất, cần đến Lâm Đông Thành làm công, mà ở phạm vi quanh Lâm Đông Thành, các người chơi cũng không thể thành lập cứ điểm, bởi vì có đội tuần tra của Lâm Đông Thành, đơn giản mà nói, nếu như bạn xây một căn cứ điểm ở bên đó, đội tuần tra Lâm Đông Thành sẽ tới, sau đó khuyên nhủ bạn, đồng thời mạnh mẽ dỡ bỏ kiến trúc bạn xây dựng bất hợp pháp, còn có thể sẽ phạt tiền.

Đương nhiên cũng không có quá nhiều người chơi bị phạt tiền, mỗi khi bọn họ lấy ra thân phận con dân của thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, những đội tuần tra Lâm Đông Thành đó đều sẽ lộ ra biểu tình kính nể, hiển nhiên là sau khi trải qua rất nhiều cốt truyện, các người chơi đã làm danh vọng lên tới bậc tôn kính trước mặt người Lâm Đông Thành.

Kể cả là những người chơi mới chơi không lâu cũng như thế.

Điều này không khỏi làm các người chơi hoài nghi hệ thống danh vọng của game này được tách ra rồi chế tạo, chia làm hai loại là danh vọng tập thể và danh vọng cá nhân, nhưng công ty trò chơi cũng không xác nhận chứng minh gì, cho nên các người chơi không quá xác định có phải thật sự có cài đặt này không.

Thế nhưng dù sao Thành Trường An không phải bang hội bình thường, cho dù cả liên minh Tiên phong thuộc phật hệ đều dự định đến thành phố trên mặt đất xây dựng cứ điểm, Thành Trường An thành lập một cứ điểm dã ngoại ở một nơi không có tính an toàn cũng là chuyện có thể hiểu được.

Mà nguyên nhân hàng đầu mà bang hội bình thường không lựa chọn thành lập cứ điểm ở bên ngoài, cũng là bởi vì bọn họ không thể bảo đảm cứ điểm của mình không bị người ngoài phát hiện rồi phá hoại, dù sao ở trong thế giới trò chơi, trên cơ bản mỗi một người chơi đều có thể trở thành kẻ phản bội, mà không bị bất cứ ai khiển trách hoặc là phát hiện.

Cho dù phát hiện cũng không thể nói gì, chẳng lẽ người ta còn có thể theo internet tới đây đánh chết mình chắc?

Đương nhiên Á Sắt cũng có thể dùng phương pháp giống vậy để biết địa điểm của Hi Nhĩ Ngõa Na Tư và cứ điểm của Thành Trường An.

Điều kiện tiên quyết là tiêu một chút tiễn mà thôi. Dù sao trên thế giới này hầu như không có chuyện gì là tiền không làm được.

Đang lúc Hi Nhĩ Ngõa Na Tư thất bại sau khi nỗ lực thông qua hoàn cảnh xung quanh để phán đoán vị trí, Á Sắt rất nhanh đã liên lạc được với thành viên của bang hội Thành Trường An, thậm chí trực tiếp post bài thông báo trên diễn đàn, treo thưởng tìm địa chỉ cứ điểm Thành Trường An và địa điểm giam giữ Hi Nhĩ Ngõa Na Tư.

Không bao lâu Á Sắt đã có thu hoạch, mấy trăm người chơi đều công bố mình biết nơi giam giữ Hi Nhĩ Ngõa Na Tư và cứ điểm dã ngoại của Thành Trường An, đồng thời đưa ra vị trí cặn kẽ, thế nhưng trong đó phần lớn đều là người chơi muốn lừa để lấy thưởng, mà một bộ phận nhỏ trong đó sau khi trải qua điều tra và xác nhận hiện trường, đám Á Sắt xác định được hai cứ điểm của Thành Trường An và cả địa điểm Hi Nhĩ Ngõa Na Tư có khả năng bị giam giữ.

Không thể không nói, tầng quản lý của Thành Trường An thành vẫn rất có tài năng, cứ điểm bọn họ lựa chọn cũng không phải bản đồ mà các người chơi thường xuyên đi.

Mà là lựa chọn một khúc quanh bên ngoài bản đồ pháo đài quái nhân.

Đồng hoang than thở của pháo đài quái nhân cũng không phải bình nguyên khép kín, mà là nơi có rất nhiều lối đi thông với lòng đất, những con đường mà người chơi đã thăm dò, phần lớn đều chỉ có nhện hoặc là dã quái như sói khổng lồ linh tinh.

Bang hội không có thực lực căn bản không thể nào dọn sạch được con đường đó, dùng để xây dựng cứ điểm của mình.

Mà cứ điểm dã ngoại khác thì ở một lâm trường do thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ và liên minh ký hiệp nghị, có điều hiện tại hẳn là nơi đó đã không thể gọi là lâm trường, trước đó không lâu một thân cây cuối cùng cũng đã bị các người chơi chặt đi, hiện tại nơi đó đều trụi lủi một mảnh, so với nói đó là lâm trường chẳng bằng nói đó là một hoang mạc. Mà bây giờ tất cả củi của thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ đều dựa vào việc nhập khẩu từ phía thành phố tự do Duy Đa Lợi Á trên thế giới mặt đất.

Mà các người chơi của thành phố tự do Duy Đa Lợi Á cũng dựa vào buôn bán củi mà thu được một lượng thu nhập lớn.

Đây cũng là nguyên nhân mà Á Sắt bọn họ muốn xây dựng cứ điểm trên thế giới mặt đất, so với tiêu tốn một lượng tiền tài lớn đi mua những cây gỗ từ người Duy Đa Lợi Á, chẳng bằng tự mình đi làm còn tiện hơn.

Sau khi biết được tin cứ điểm bí mật của Thành Trường An, còn có Hi Nhĩ Ngõa Na Tư có khả năng bị giam giữ gần đồng hoang than thở, Á Sắt nhanh chóng tập hợp thành viên bang hội, sau đó bắt đầu lập kế hoạch tác chiến.

Mà tin tức Liên minh Tiên phong muốn khai chiến với bang hội Thành Trường An đã truyền rộng trong game, bất kể là bang hội khác hay là người chơi riêng lẻ, đều rất mong chờ cuộc chiến bang hội sắp diễn ra này, mà đây cũng là lần thứ nhất sắp xảy ra cuộc chiến tấn công cứ điểm dã ngoại từ khi trò chơi bắt đầu đến bây giờ.

Khi Á Sắt và Thành Trường An sắp khai chiến, các người chơi ở thành phố tự do Duy Đa Lợi Á chờ xuất phát liền một lần nữa xuất phát, do Lan Tư Lạc Đặc và vợ của anh ta là Cách Ni Vi Nhân dẫn đầu, đi về phía công tước Ước Khắc.

Về phần phi long gì đó, từ sau lần Trảo Căn Bảo và A Phi hợp tác tiến hành bí mật bắt phi long, phi long cũng không xuất hiện nữa.

Tuy rằng mệnh lệnh của nữ vương Lị La vẫn có tác dụng, các người chơi vẫn cần phải đi bắt con phi long kia, thế nhưng phần lớn người chơi đã không ôm hy vọng gì, dù sao có nhiệm vụ phiêu lưu mà Trảo Căn Bảo từng trải qua, rất có khả năng con phi long kia sẽ không xuất hiện nữa.

Về phần Lan Tư Lạc Đặc, anh ta chỉ cần mang theo một vài người chơi đến cứ điểm dựng cổng vận chuyển ở lãnh địa công tước Ước Khắc là được.

Mà làm vai chính trong câu chuyện về phi long, mấy ngày nay Trảo Căn Bảo đang hưởng thụ cuộc sống giống như thiên đường.

Ngoại trừ buổi tối đi ngủ logout trò chơi ra, những lúc khác chỉ cần Trảo Căn Bảo online, anh ta sẽ phải tiếp nhận huấn luyện tàn khốc không thể chịu đựng được, hầu như mỗi lần huấn luyện đều đột phá đến cực hạn về thể năng và tinh thần.

Không chỉ như vậy, còn thường xuyên khiến cho mình đầy thương tích, gãy xương gì đó nữa.

Khiến Trảo Căn Bảo cảm thấy bất ngờ chính là thị vệ trưởng của vương quốc bị truy nã này, ngoại trừ là một chiến sĩ có kỹ xảo chiến đấu cao thâm, lại còn nắm giữ được sức mạnh thánh quang, mỗi khi Trảo Căn Bảo bị gãy xương linh tinh trong thời gian huấn luyện, anh ta sẽ dùng sức mạnh thánh quang chữa cho cơ thể Trảo Căn Bảo.

Thánh quang có hiệu quả trị liệu đối với nhân loại, đây là lần đầu tiên phát hiện, mà Trảo Căn Bảo cũng nhanh chóng chia sẻ phát hiện này lên diễn đàn, những người chơi nhân loại hưng phấn làm thử nghiệm, quả thực giống như Trảo Căn Bảo nghĩ, sức mạnh thánh quang có thể chữa trị cơ thể cho bọn họ, không chỉ nhân loại mà còn có các loại tinh linh.

Thế nhưng nếu là thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, thì sẽ không có đãi ngộ tốt như vậy, thánh quang của bọn họ chỉ có thể đủ để tiến hành chiến đấu, mà lại không có cách nào chữa trị cơ thể của đồng loại.

Về phần nguyên nhân, bọn họ đến hỏi thăm tiền bối dã thú là đạo sư phụ trách chuyển chức thánh kỵ sĩ của thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ:

"Đây là lời nguyền rủa của sinh vật ngầm chúng ta, bởi vì phần lớn sinh vật ngầm đều không thích hợp tập, cho nên chúng ta bị thánh chủ vứt bỏ, chỉ cần chúng ta kiên trì học tập, một ngày nào đó thánh chủ sẽ tiếp thu chúng ta. Có bản lĩnh nghĩ những thứ không có khả năng này không bằng học tập nhiều hơn, tranh thủ làm một người trí thức uyên bác, đạt được ưu ái của thánh quang mới là chân lý."

Câu trả lời chính là lời dạy bảo của tiền bối dã thú với các người chơi.

Cho dù thấy thế nào, trạng thái trong trò chơi của Trảo Căn Bảo hiện giờ, đều cực kỳ giống chuyện A Phi từng trải qua, huấn luyện Trảo Căn Bảo còn là chiến sĩ mạnh mẽ cùng thực lực phi thường, ngoại trừ huấn luyện, còn phụ đạo anh ta học tập, dường như định bồi dưỡng Trảo Căn Bảo thành một thánh kỵ sĩ.

Mà vị tội phạm truy nã gọi là Tây Hồng Thị này, sở dĩ nguyện ý dạy dỗ Trảo Căn Bảo là bởi vì Trảo Căn Bảo đau khổ cầu xin, đồng thời biểu đạt nỗi hận thù của mình với Thổ Đậu Nhị Thế, kể cả hy sinh tính mạng của mình, cũng muốn giết chết Thổ Đậu Nhị Thế.

Dường như trong mắt Tây Hồng Thị, Trảo Căn Bảo không cảm nhận được bất cứ đau đớn gì, ngược lại sẽ bởi vì lời nguyền rủa này mà nhờ họa được phúc, có khi đến cuối cùng thật sự có thể đánh bại Thổ Đậu Nhị Thế cũng nên.

Cấp bậc thành thạo vũ khí của Trảo Căn Bảo cũng bởi vì Tây Hồng Thị dốc lòng dạy dỗ mà nhanh chóng tăng lên, trong mấy ngày ngắn ngủi đã đạt đến gần cấp 9 của A Phi, lúc nào lên đến cấp 10, cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Về phần con tiểu phi long kia thì vẫn bị nhốt trong lồng sắt, mỗi ngày dùng gỗ để nuôi lớn, chỉ có ngẫu nhiên mới thả ra cùng Trảo Căn Bảo thân thiết một chút, đây cũng là yêu cầu của Tây Hồng Thị.

Dường như Tây Hồng Thị rất lo lắng con phi long kia sẽ lần theo tung tích của tiểu phi long mà tìm tới, thế nhưng liên tục mấy ngày tiếp theo cũng không có dấu hiệu như vậy.

Ngay cả Tây Hồng Thị đều cho rằng có phải con phi long kia đã từ bỏ tiểu phi long đi lạc này rồi hay không, có điều anh ta còn kỳ quái tại sao loại sinh vật như phi long lại thân mật với Trảo Căn Bảo như vậy.

Con tiểu phi long này thấy Trảo Căn Bảo giống như thấy được mẹ mình. Theo như lời Trảo Căn Bảo nói chính là: "Loại sinh vật trong trứng này sau khi sinh ra, ánh mắt đầu tiên nhìn thấy ai đều sẽ tưởng rằng đó là mẹ mình." Loại lý luận này trong mắt Tây Hồng Thị quả thực giống như đánh rắm.

Nhất định là có nguyên nhân đặc thù gì đó, mới khiến con tiểu phi long này thân thiết với Trảo Căn Bảo như vậy.

Có điều Tây Hồng Thị cũng không biết nguyên nhân, có lẽ chuyện này có quan hệ nhất định đến lời nguyền rủa Trảo Căn Bản của quốc vương của vương quốc là Thổ Đậu Nhị Thế, anh ta định trong tương lai sẽ đi nghiên cứu mấy vấn đề này.

Ngay khi Trảo Căn Bảo tỉnh lại, định tiếp tục bắt đầu một ngày huấn luyện của mình, lại phát hiện Tây Hồng Thị không ở trong căn nhà nhỏ.

Anh ta nhanh chóng đứng lên, tìm kiếm bóng dáng Tây Hồng Thị khắp nơi. Ngay khi anh ta định ra khỏi căn nhà, thì đột nhiên bị một người bưng kín miệng từ phía sau, đầu tiên anh ta liền cảm giác được người đằng sau bịt miệng mình chính là Tây Hồng Thị.

Anh ta không sốt ruột lớn tiếng kêu hoặc là hỏi gì, mà là thuận theo người sau lưng chậm rãi bị đẩy vào trong, mà lúc này rốt cuộc anh ta cũng nghe thấy một tiếng động bên ngoài cửa sổ.

Trong buổi sáng lờ mờ, mặt trời còn chưa mọc lên, có bóng dáng mấy người đi tới đi lui bên ngoài cửa sổ, chợt lóe mà qua.

Hiển nhiên, không biết ai đó đi tới bên ngoài căn nhà, đồng thời bao vây toàn bộ căn nhà lại.

"Tôi định đánh thức anh, nhưng căn bản không thể làm được, lúc anh ngủ thật sự giống như đã chết, ngoại trừ anh còn hô hấp ra."

Tây Hồng Thị ở sau lưng Trảo Căn Bảo nói, dường như anh ta muốn oán trách gì đó, Tây Hồng Thị nói rất nhiều lần chuyện Trảo Căn Bảo ngủ quá sâu.

Nhất là đối với một người chiến sĩ, lúc ngủ bảo trì cảnh giác là yêu cầu cơ bản nhất, thế nhưng Trảo Căn Bảo thế nào cũng không thể làm được điều này.

Khi Tây Hồng Thị định bỏ Trảo Căn Bảo và tiểu phi long lại, một mình mang theo hai con sói rừng rời đi, Trảo Căn Bảo lại tỉnh dậy đúng lúc này, không thể không nói vận may của Trảo Căn Bảo vẫn không tồi.

"Bên ngoài là ai vậy?"

Trảo Căn Bảo nhỏ giọng hỏi.

"Tôi cũng không biết, nhưng tuyệt đối không phải người có thiện ý gì, bọn họ phá hủy bẫy tôi bố trí ở bên ngoài, lại còn có trang bị báo động, hiển nhiên là âm thầm lẻn vào."

Tây Hồng Thị vừa nói vừa đặt tay lên cái nỏ, đồng thời một tay cầm lấy một mũi tên.

Mà hai con sói rừng của anh ta đang ở trong phòng khách, một trái một phải làm ra dáng vẻ đề phòng, dường như vì mệnh lệnh của Tây Hồng Thị, hai con sói rừng này vẫn duy trì yên lặng.

Tây Hồng Thị cho Trảo Căn Bảo một ánh mắt, mà Trảo Căn Bảo rất nhanh chóng hiểu ra, đây là ý Tây Hồng Thị muốn mình lùi về phía sau.

Trảo Căn Bảo lui vào bên trong phòng, mà Tây Hồng Thị đi tới giữa phòng khách, đồng thời một bàn tay ấn vào một góc trên bàn.

Giống như ấn vào chốt mở gì đó, vách tường vốn ngăn cách phòng khách và phòng trong, thoáng cái xoay tròn, kèm theo vách tường xoay tròn, mặt đất cũng bắt đầu xoay tròn, sau đó lộ lối vào đi xuống dưới chỉ vừa một người.

Tây Hồng Thị nhẹ giọng hô một tiếng, hai con sói rừng đang canh hai bên nhanh chóng chạy tới, dẫn đầu chui xuống con đường chỉ vừa một người kia.

Trảo Căn Bảo trợn mắt há hốc mồm nhìn mọi chuyện trước mắt, anh ta ở chỗ này ở mấy ngày, cũng không hề nhận thấy vách tường này lại có thể mở ra một lối đi ngầm.

Mặc dù Trảo Căn Bảo rất kinh ngạc, thế nhưng động tác lại không có mục đích gì, anh ta mở lồng sắt giam giữ tiểu phi long ra, sau đó thả tiểu phi long ra khỏi lồng sắt, đồng thời chỉ thị tiểu phi long cũng chui vào con đường kia, dường như tiểu phi long có thể xem hiểu động của Trảo Căn Bảo và lời anh ta nói, hơn nữa cũng biết hiện giờ không khí vô cùng vi diệu, tiểu phi long chỉ là nhẹ giọng hô vài tiếng "Sa điêu", sau đó cũng rất ngoan ngoãn chui vào con đường kia, Trảo Căn Bảo cũng theo sát chui vào đằng sau tiểu phi long.

Đi vào cuối cùng chính là Tây Hồng Thị bị truy nã, khi tiến vào con đường anh ta tiện tay vỗ vào một khối gạch dưới vách tường, lối vào ban đầu được mở ra lại một lần nữa đóng lại.

"Chúng ta đi nhanh một chút, nếu như bọn họ có thể phá giải cảnh giới bên ngoài căn nhà, thì phá giải cơ quan của lối đi này cũng không phải quá khó, trước khi bọn họ phát hiện nơi này, chúng ta phải nhanh chóng rời đi."

Tây Hồng Thị nghiêm túc nói với Trảo Căn Bảo, đồng thời rất nhanh đi tới trước mặt Trảo Căn Bảo trước mặt, dẫn hai con sói rừng đi tới phía trước.

Nhìn qua có vẻ Tây Hồng Thị có kinh nghiệm rất phong phú, giống như không phải lần đầu tiên ứng phó những người này, tuy Trảo Căn Bảo rất tò mò, nhưng vẫn đi theo sau anh ta mà không hỏi gì, dù sao bây giờ cốt truyện khẩn trương như vậy, nếu như tùy tiện hỏi, liền cảm thấy phá vỡ bầu không khí khẩn trương hiện tại.

Bọn họ đi bộ được khoảng hơn một giờ, lối đi thật dài rốt cuộc cũng tới điểm cuối.

Trảo Căn Bảo không biết có phải lối đi này là do Tây Hồng Thị tự mình đào hay không, nếu như là một mình anh ta đào, như vậy thật sự quá thần kỳ, dù sao con đường dài như vậy, một người tự đào sẽ phải đào trong thời gian bao lâu mới có thể đào ra?

Càng không cần nói đến chuyện lối đi này còn có ngã rẽ thông với khắp nơi, có vẻ những ngã rẽ đó sẽ thông đến những địa điểm khác nhau, hơn nữa không có bất cứ ký hiệu nào, ngoại trừ Tây Hồng Thị ra, sợ rằng không có ai có thể đủ biết lối đi ngầm này cụ thể nên đi như thế nào.

"Vừa rồi là ai? Bọn họ đuổi tới để giết anh sao?"

Sau khi ra khỏi lối đi, Trảo Căn Bảo ý thức được mình và Tây Hồng Thị đi một rừng cây xa lạ khác, anh ta quay sang phía Tây Hồng Thị hỏi.

"Có thể là vương quốc phái tới, hoặc là vài người săn tiền thưởng cũng có khả năng, thật ra không lừa anh, tôi và Thần Quốc đã từng có một chút xích mích, mà tôi nguyện ý dạy anh, cũng là bởi vì tôi đã từng trải qua, Thổ Đậu Nhị Thế cần phải bị lật đổ, mà tôi không thể làm được, nếu là anh thì có khả năng đạt được mục tiêu này, đương nhiên giống như anh nói, chỉ sợ anh phải chuẩn bị trước cho cái chết của mình."

Tây Hồng Thị không chút khách khí nói:

"Đi thôi, chúng ta rời khỏi cánh rừng này, đường phải đi còn rất dài, đúng rồi, mang cả cái này theo, nó có thể che giấu hơi thở của chúng ta, không cho các yêu tinh trong rừng phát hiện chúng ta."

Tây Hồng Thị nói rồi đưa cho Trảo Căn Bảo một cái túi, không biết là túi gì mà bên trong còn có một loại hương vị đặc thù.

Có điều ngay khi Trảo Căn Bảo vừa mới nhận lấy cái túi mà Tây Hồng Thị đưa tới, đột nhiên trên đỉnh đầu có một mảng ma năng tập hợp lại, Tây Hồng Thị liền đẩy Trảo Căn Bảo ra, sau đó liên tiếp ném bom ma pháp vào nơi hai người bọn họ vừa đứng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.