Editor: Wave Literature
Nói thật, nếu là trước kia, công tước Ước Khắc tuyệt đối sẽ nghĩ những người Duy Đa Lợi Á này điên mất rồi.
Một trấn nhỏ chỉ có quy mô mấy nghìn người cũng dám tới tấn công lãnh địa công tước của ông ta, thế nhưng trước đó ông ta phái ra 3000 kỵ sĩ đi tấn công Duy Đa Lợi Á, kết quả toàn quân bị diệt, chỉ có mấy trăm người và quan chỉ huy họ Trần cùng Kiều Trị tóc vàng chạy về, trong đó thậm chí Kiều Trị tóc vàng còn là do thành phố tự do Duy Đa Lợi Á chủ động thả về.
Mà Kiều Trị tóc vàng cũng mang về rất nhiều tin tức hữu dụng, ví dụ như cháu trai Cách Ni Vi Nhân của ông ta phản bội, chạy theo phe thành phố tự do Duy Đa Lợi Á bên kia!
Còn có, vậy mà người thống trị thành phố tự do Duy Đa Lợi Á lại là một người phụ nữ tự xưng là nữ hoàng Duy Đa Lợi Á!
Công tước Ước Khắc nhớ rõ người mua lãnh địa của mình, hình như là một người đàn ông có vẻ ngoài tương đối đẹp trai mới đúng.
Có điều những chuyện đều không phải là trọng điểm, trọng điểm là hiện tại người của thành phố tự do Duy Đa Lợi Á muốn tấn công nơi đây, mà bây giờ trên tay công tước Ước Khắc lại không còn kỵ sĩ gì có thể sử dụng.
Chẳng lẽ muốn mộ binh phong thần?
Nhưng chỉ là một Duy Đa Lợi Á nho nhỏ, liền mộ binh phong thần, nhất định sẽ có người bất mãn đối với chuyện này, hơn nữa sẽ coi thường ông ta?
Thế nhưng hiện tại cũng không nghĩ được nhiều như vật, công tước Ước Khắc nhanh chóng viết thư, sau đó giao phong thư cho đám thị vệ bên người, để bọn họ ra roi thúc ngựa đưa đến thuộc các nhóm phong thần thuộc công tước Ước Khắc.
Lần này nhất định phải giết chết đám người Duy Đa Lợi Á phách lối này!
Hi Nhĩ Ngõa Na Tư nhanh nhẹn nhảy lên tảng đá, trên tay cầm một cây cung màu lam hoàn mỹ.
Hi Nhĩ Ngõa Na Tư tìm được một vị trí thích hợp, sau đó kéo dây cung, nhắm vào đám người đang ở dưới hỗn chiến, vèo một cái bắn ra một mũi tên.
Cung tên bắn ra chuẩn xác kết liễu một tên địa tinh đang vung trường kiếm.
Dưới tên của địa tinh kia còn kèm theo tên của một bang hội —— Thành Trường An.
Tiểu đội của bọn họ bị tập kích.
Sau khi Hi Nhĩ Ngõa Na Tư dùng một mũi tên bắn trúng đối phương, rất nhanh lại hướng về phía mục tiêu kế tiếp, có điều Hi Nhĩ Ngõa Na Tư còn chưa kịp tiếp tục bắn ra mũi tên thứ hai, đã có một mũi tên bay về phía Hi Nhĩ Ngõa Na Tư, nhưng hiển nhiên độ chuẩn xác của đối phương không tốt được như Hỉ Nhĩ Ngõa Na Tư, tên bắn vào một tảng đá lớn bên cạnh Hi Nhĩ Ngõa Na Tư.
Tuy rằng tên không bắn trúng Hi Nhĩ Ngõa Na Tư, thế nhưng rất nhanh đã có một đôi chiến sĩ địa tinh và dã thú nhân vọt về phía Hi Nhĩ Ngõa Na Tư.
“Mau bắt lấy Hi Nhĩ Ngõa Na Tư, chúng ta phải bắt sống!”
Hi Nhĩ Ngõa Na Tư nghe thấy trong đội kia có người lớn tiếng hô như vậy.
Vẻ mặt Hi Nhĩ Ngõa Na Tư sửng sốt, ngay lập tức hiểu ra, đám người chơi này muốn làm gì với mình.
Bọn họ định sống, lại không cho anh ta sống lại, hoặc là đi nơi khác hoạt động.
Đơn giản mà nói chính là phá hoại thể nghiêm trò chơi của anh ta, nhốt anh ta lại.
Mà một khi bị đối xử như thế, trừ phi là anh ta chết đói, nếu không vẫn luôn ngây ngẩn bên trong lồng giam bọn họ chuẩn bị cho mình.
Phương thức chơi như vậy, ở trong trò chơi không hề bị cấm, mà trên thực tế người chơi làm như vậy cũng có, tuy rằng không phải quá nhiều là được, bởi vì chỉ cần anh ta đăng lên diễn đàn, khẳng định rất nhiều cư dân mạng sẽ lên án công khai người làm như vậy.
Thế nhưng lên án công khai thì lên án công khai, đối với vang hội lớn như Thành Trường An này mà nói, thật ra không có tác dụng gì, cho tới nay hội trưởng của bọn họ đều không để ý đến những người chơi bình thường đó lên án công khai.
Chỉ cần có tiền cái gì cũng không thành vấn đề, người chơi riêng lẻ mà, nói chung người có cốt khí vẫn là số ít, chỉ cần tiền đúng chỗ, mặc kệ bạn làm chuyện gì, bọn họ cũng sẽ không nói thêm cái gì.
Dù sao chỉ là trò chơi mà thôi.
Đương nhiên Hi Nhĩ Ngõa Na Tư không hy vọng bị những người này bắt lại, đội của Á Sắt và Hi Nhĩ Ngõa Na Tư đang trong quá trình đi lên thế giới mặt đất, bị người chơi của Thành Trường An nửa đường đánh lén phục kích, sau khi trải qua một trận hỗn chiến, Hi Nhĩ Ngõa Na Tư và số ít người chơi bị bọn họ tách ra, mặc dù từ xa có thể thấy bóng dáng Á Sắt đang chiến đấu, thế nhưng lúc này Hi Nhĩ Ngõa Na Tư lúc này không có bất cứ chi viện gì.
Hi Nhĩ Ngõa Na Tư rất rõ ràng mình không thể bị những người này bắt, về phần tự sát, đó là lựa chọn vào lúc bất đắc dĩ nhất mới có thể làm.
Mà đối với mấy người đuổi theo đằng sau mình, mặc dù Hi Nhĩ Ngõa Na Tư không dám cam đoan có thể giết chết toàn bộ, thế nhưng ít nhất cần phải thử một chút.
Hi Nhĩ Ngõa Na Tư tiếp tục chạy trốn, vẫn còn đang tìm kiếm địa hình tốt, mà sau lưng người chơi của Thành Trường An đuổi theo không bỏ.
Khi Hi Nhĩ Ngõa Na Tư đi tới một sườn núi bằng phẳng, anh ta không tiếp tục chạy trốn mà dừng lại.
Hi Nhĩ Ngõa Na Tư cất cây cung ngắn đi, lấy ra một cây cung dài từ sau lưng, sau đó gắt gao kéo dây cung, đồng thời trong miệng lẩm bẩm, đây là một loại chú ngữ ma pháp mà Hi Nhĩ Ngõa Na Tư vừa mới học được không lâu.
Mặc dù đám người chơi Thành Trường An nhìn thấy động tác của Hi Nhĩ Ngõa Na Tư, biết Hi Nhĩ Ngõa Na Tư không lâu sau sẽ tấn công, nhưng bọn họ không hề sợ hãi, cùng lắm thì chết, dù sao trang bị thì còn có đồng đội bên cạnh hỗ trợ nhặt về.
Mục tiêu chủ yếu của bọn họ chính là bắt được thành viên cao tầng của Liên minh Tiên phong, giống như Hi Nhĩ Ngõa Na Tư.
Hi Nhĩ Ngõa Na Tư nhanh chóng đọc xong thần chú, anh ta thành công tạo lên một ngọn lửa đỏ xuất hiện bên trên mũi tên, đồng thời bao trùm toàn bộ mũi tên.
Hi Nhĩ Ngõa Na Tư buông dây cung, mũi tên mang theo ngọn lửa đỏ ma pháp, thoáng cái liền bay về phía đám người đuổi tới.
Mũi tên kia không hề bắn vào trên người kẻ nào, mà là rơi xuống mặt đất trước mặt bọn họ, sau đó mãnh liệt nổ tung trước mặt bọn họ, hiển nhiên các người chơi của Thành Trường An không nghĩ tới Hi Nhĩ Ngõa Na Tư lại có mũi tên ma pháp cường đại như vậy, ngọn lửa lan ra thổi quét những người chơi đó.
Mặc dù uy lực nhìn không tồi, thế nhưng tiêu hao cũng rất lớn, Hi Nhĩ Ngõa Na Tư chỉ bắn một mũi tên thôi cũng đã tiêu hao gần hết ma lực, dù sao ma pháp này chính là do anh ta tốn 5 quyển sách mới học được.
Phải biết rằng hiện tại giá một quyển sách ma pháp cực kỳ đắt, thổ hào như Hi Nhĩ Ngõa Na Tư cũng phải tích cóp thật lâu mới mua được 5 quyển sách ma pháp, ngược lại không phải là nói không có tiền mua, mà là dù ra giá cũng không có người bán, mỗi lần thấy sách ma pháp xuất hiện ở phòng đấu giá, đều sẽ bị giết chết trước, mà Hi Nhĩ Ngõa Na Tư lấy được sách ma pháp đều đã sớm chào hỏi các thành viên trong bang hội, thành viên bang hội lấy được sách ma pháp sẽ bán cho Hi Nhĩ Ngõa Na Tư.
Ma pháp đắt đỏ như vậy, đương nhiên uy lực cũng vô cùng khả quan.
Nhưng cũng chỉ có thể như vậy, mà những người chơi đuổi theo tới đây cũng không bị đòn công kích của Hi Nhĩ Ngõa Na Tư giết chết toàn bộ, chỉ có ba tên người chơi bỏ mạng tại chỗ, đến cả trang bị mang trên người bọn họ cũng bị hư hại rất nhiều, phần lớn những người chơi còn lại đều chỉ bị bỏng một bộ phận mà thôi.
Hi Nhĩ Ngõa Na Tư nhìn những người chơi còn an toàn đứng trước mắt, biết có lẽ mình sẽ chạy không thoát, Hi Nhĩ Ngõa Na Tư lấy ra một cây chủy thủ, muốn kết liễu tính mạng của mình.
Nhưng chủy thủ của Hi Nhĩ Ngõa Na Tư còn chưa kịp đâm vào cổ họng, đột nhiên lại cảm thấy một lực lượng ma pháp thoáng cái trói buộc anh ta, Hi Nhĩ Ngõa Na Tư thấy những người chơi trước mắt lấy ra một cây ma trượng giống như rễ cây, đồng thời còn lấy ra một ống ma pháp, dưới sự kết hợp của ống ma pháp và ma trượng, một ma pháp cố định cơ thể nháy mắt được tạo ra, hơn nữa là muốn khiến kế hoạch tự sát của Hi Nhĩ Ngõa Na Tư thất bại.
Các người chơi đó nhanh chóng nhào về phía Hi Nhĩ Ngõa Na Tư, đồng thời đặt Hi Nhĩ Ngõa Na Tư ở dưới thân, có người lấy ra tơ nhện làm thành sợi dây, trói Hi Nhĩ Ngõa Na Tư vào, đồng thời rất nhanh liền nâng đi.
Đã có người chơi của Liên minh Tiên phong nhìn thấy được tình huống ở đây, đồng thời vọt về phía bên này nhưng tốc độ của bọn họ vẫn chậm một bước.
Chỉ có thể nhìn đám người chơi của Thành Trường An không quay đầu lại, khiêng Hi Nhĩ Ngõa Na Tư chạy trốn.
Mà phía bên Á Sắt bên kia vẫn còn tiếp tục chiến đấu, tuy rằng tình huống đã rất rõ ràng, sau khi người chơi của Liên minh Tiên phong bị đánh lén, cũng không hề bị người chơi của Thành Trường An tấn công, bọn họ ổn định đầu trận tuyến, hơn nữa dựa vào thực lực vượt qua thử thách, không ngừng phản kích những người chơi đánh lén bọn họ.
Mà khi người chơi cuối cùng của Thành Trường An công kích bọn họ chết đi dưới mũi kiếm của Á Sắt, có người vọt tới, sau đó lớn tiếng nói:
“Á Sắt! Hi Nhĩ Ngõa Na Tư bị người của Thành Trường An bắt đi rồi!”
“Đợi đã, cậu nói lại lần nữa xem?”
Dẫn đầu trả lời không phải Á Sắt, mà là Mai Xuyên Khốc Tử cả người đầy máu bầm.
“Hi Nhĩ Ngõa Na Tư bị người chơi của Thành Trường An bắt đi.”
Người chơi tới báo tin hô lên.
“Tại sao tôi nghe thế nào lại giống như sư phụ của đại sư huynh bị yêu quái bắt đi vậy?”
Mặc dù dưới tình hình như thế, nhưng Sừ Hòa vẫn có tâm tình nói đùa một câu.
Nhìn qua dáng vẻ của những người chơi khác cũng không quá khẩn trương, bởi vì cho dù bọn họ bắt sống Hi Nhĩ Ngõa Na Tư, nhiều lắm là cởi sạch trang bị của Hi Nhĩ Ngõa Na Tư, sau đó sẽ nhốt một vài ngày mà thôi, cũng không đến mức có thể giam cả tài khoản của Hi Nhĩ Ngõa Na Tư, có cái gì cần khẩn trương chứ?
Về phần trang bị của Hi Nhĩ Ngõa Na Tư, phần lớn đều là trang bị cấp bậc truyền kỳ, hơn nữa đều tiến hành trói định linh hồn, chỉ cần Hi Nhĩ Ngõa Na Tư chết, những trang bị kia sẽ trở lại địa điểm chỉ định.
Cho nên đối với Hi Nhĩ Ngõa Na Tư mà nói, tổn thất chỉ là vài ngày mà thôi, rất có thể anh ta vừa bị nhốt vào, chân sau Hi Nhĩ Ngõa Na Tư đã mượn tiền hối lộ người trông coi anh ta thả anh ta ra rồi thì sao?
Ngay cả Á Sắt cũng không quá khẩn trương, dù sao trong trò chơi người chơi và người chơi đối kháng với nhau, có rất nhiều tình huống đều sẽ phát sinh chuyện bị đối phương bắt làm tù binh như vậy, mà những người chơi quen với game online đều có thể hiểu được loại cảm thụ này, bị bắt làm tù binh cũng không phải một loại sỉ nhục, ngược lại là một loại lạc thú biến tướng.
Có thời điểm bị nhốt trong lồng giam, thậm chí có thể cùng người chơi đối địch nói đùa.
Nói trắng ra là dù sao cũng là trò chơi mà thôi, không đến mức đến trình độ anh chết tôi sống, chủ yếu nhất là chơi vui vẻ.
Thế nhưng Mai Xuyên Khốc Tử lại lớn tiếng nói:
“Mấy ngày kế tiếp không có tên đại hán bủn xỉn kia cùng chúng ta chơi sao? Không được, chúng ta phải cứu anh ta ra, anh ta chính là quản lý cấp cao của liên minh Tiên phong chúng ta, truyền đi danh tiếng cũng không dễ nghe đâu!”
Mọi người vừa nghe anh ta nói như vậy, lập tức có người phản ứng lại, mà Nhiên Thiêu Hung Mao kinh ngạc nhìn về phía Mai Xuyên Khốc Tử, anh ta giơ tay vỗ lên vai Mai Xuyên Khốc Tử:
“Mẹ kiếp người anh em, tôi không ngờ cậu lại... Quan tâm đến bang hội chúng ta như vậy, lúc ấy phó hội trưởng chọn cậu quả nhiên không sai, trong lòng tôi còn không phục, hiện tại tôi phục rồi, tôi căn bản không nghĩ đến chuyện này!”
Sau khi Nhiên Thiêu Đích Hung Mao nói xong, người chơi bên cạnh cũng gật đầu, hiển nhiên bọn họ cũng không nghĩ đến chuyện Hi Nhĩ Ngõa Na Tư là quản lý cấp cao của bang hội, anh ta bị người chơi của Thành Trường An bắt đi, đối với danh tiếng của bang hội mình cũng không dễ nghe, nếu như anh ta lại bị bọn họ trêu đùa hay là làm ra chuyện gì đáng sợ, như vậy làm sao mà xử lý đây?
Hơn nữa trước đó bởi vì chuyện Vũ Trà, giữ hai bang hội cũng đã có mâu thuẫn rất lớn, hiện tại đương nhiên phải nhân cơ hội này báo thù.
Các người chơi lập tức ồn ào muốn ra tay với Thành Trường An thành, muốn cứu Hi Nhĩ Ngõa Na Tư về. Á Sắt nghe thấy mọi người yêu cầu cũng gật đầu, tuy rằng kế hoạch ban đầu là đi theo những người chơi Duy Đa Lợi Á này đi dò thám thế giới mặt đất, nếu như có thể thì tốt nhất thành lập một cứ điểm, thế nhưng những người chơi của Duy Đa Lợi Á ngay lúc ban đầu bị đánh lén đã bị người chơi của Thành Trường An giết chết, hiện tại cho dù muốn đi Duy Đa Lợi Á cũng không có bất kỳ biện pháp nào, chỉ có thể chờ lúc sau liên lạc với người chơi Duy Đa Lợi Á rồi lại xuất phát, mà trong thời gian này hoàn toàn có thể đi cứu Hi Nhĩ Ngõa Na Tư.
Nếu đã quyết định như vậy, Á Sắt cũng không định tiếp tục kéo dài thời gian, anh ta lập tức tuyên chiến với Thành Trường An!