Editor: Wave Literature
Lại là một ngày yên tĩnh ở Lâm Đông Thành.
Trên báo đăng tin: “Kinh động! Thôn trang dã thú bị tấn công, tại sao thành chủ Lâm Đông Thành lại thờ ơ? Lãnh chúa Hạ Lạc Khắc anh dũng xuất kích, lại một lần cứu thế giới lòng đất!”
Bởi vì tin tức này, hôm nay cho dù Nhật báo Lâm Đông Thành viết đầy quảng cáo, vẫn bán rất chạy.
Các cư dân Lâm Đông Thành có quan tấm đến thôn trang cách 3 ngày đường bên ngoài? Không không không, bọn hắn chỉ quan tâm đến khi nào lãnh chúa Hạ Lạc Khắc và thành chủ An Đức Lỗ khi nào bắt đầu mà thôi, cuộc chiến thế kỷ của hai thượng vị ác ma, nhất định sẽ đặc sắc hơn so với giải đấu ăn gà trong đấu trường giác đấu.
Tiểu Hoàn Tử thân là tiểu đội trưởng đội phòng vệ Lâm Đông Thành, lần này mặc dù không chọn trúng việc hắn cùng đi theo đến thôn trang dã thú, đánh lui Orge, lãnh thổ xung quanh Liên minh thương nhân được bố trí trước mặt báo.
Nhưng là sĩ quan ở lại Lâm Đông Thành, ít nhất cũng là 7 8 chục quả đấm, danh hiệu địa vị cao hơn hắn, cũng chỉ có chừng 100 người mà thôi.
Làm sao mà Tiểu Hoàn Tử có thể đạt đến vị trí cao như vậy? Trong lòng không khỏi có chút cảm giác lâng lâng, ngồi trên ghế đều là vểnh chân bắt chéo.
Tuy nhiên hắn hưng phấn chưa được mấy ngày, thì có một tin tức quan trọng mà hắn phải để tâm.
Một đám tiểu lục da đến từ Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất, đứng đầu bởi một tiểu hắc long, đang tìm người khắp nơi Lâm Đông Thành.
“Tìm ai?”
Tiểu Hoàn Tử hỏi.
“Đang tìm Đọa lạc thiên sứ, gọi là Lỵ La tiểu thư.”
Tìm tiểu tỷ tỷ Đọa lạc thiên sứ sao? Đám người kia muốn gì?
Tiểu Hoàn Tử nhắm tịt mắt lại, hắn cảm giác có uẩn khúc bên trong, không đơn giản như thế, hắn đốt một cây kim loại lên, nhét vào miệng, khói và âm thanh “xì xì xì”, mịt mờ dâng lên.
Sau đó hắn đứng lên, tiện tay cầm một cái áo khoác lớn.
Chuyện này, mình nhất định phải điều tra!
- --
Cẩu Đản tiếp nhận nhiệm vụ vinh quang Cứu lãnh chúa Hạ Lạc Khắc, nhưng sau khi hắn mang các người chơi và Y Phù Lâm dẫn đường vào Lâm Đông Thành, hắn phát hiện một vấn đề nghiêm trọng, đó chính là không thể tìm được Đọa lạc thiên sứ!
Mặc dù Y Phù Lâm khá quen thuộc với Lâm Đông Thành,
Nhưng Lỵ La là Đọa lạc thiên sứ vừa mới đến Lâm Đông Thành, ngoại trừ biết cô ấy đang ở Lâm Đông Thành ngoài ý muốn, Y Phù Lâm hoàn toàn không biết gì về Lỵ La cả.
Sự tình đến đây dường như trở nên khó khăn hơn, nhưng không liên quan, có người chơi đây rồi.
Sao? Muốn tìm người à? Đọa lạc thiên sứ gọi là Lỵ La? Có xuất hiện trên diễn đàn chưa? Không vấn đề gì! Lập tức xuất phát!
Các người chơi bắt đầu dùng phương pháp của mình để hoàn thành nhiệm vụ bí mật này.
Hỏi thăm NPC. NPC ở đây chính là các cư dân Lâm Đông Thành, thăm dò sáng tác, đọc như quấy rối.
Phương pháp mặc dù ngu ngốc, nhưng hiệu quả là có, khi ở Lâm Đông Thành vào ban đêm, hắc long Cẩu Đản dựa vào phương pháp nói chuyện điên cuồng với các NPC của các người chơi, nghe được nơi ở của Đọa lạc thiên sứ Lỵ La.
Đó là một trang viên ngoại ô Lâm Đông Thành.
“Nơi này chính là chỗ ở của tiểu thư Lỵ La sao? Thật rộng lớn...”
Y Phù Lâm ngẩng đầu, nhìn trang viên to lớn phía xa, bên ngoài trang viên, một vòng tường vây và một cửa sắt lớn, người ngoài ra hiệu đây là một lãnh địa tư nhân.
“Các ngươi muốn tìm trang viên của Đọa lạc thiên sứ ở đây, đúng, ma thạch của ta đâu?”
Một dã thú điều khiển bọ cánh cứng hét lên với các người chơi.
Rất nhanh có một người chơi thổ hào đứng ra, đưa cho dã thú kia một túi ma thạch nhỏ, đó là những gì mà thổ hào mua lại từ các người chơi khác.
Sau khi dã thú kia nhận được thù lao, nhanh chóng rời khỏi cổng trang viên, điều khiển bọ cánh cứng lạch cạch bay về Lâm Đông Thành.
“Nhiệm vụ này hoàn thành, khi nào cho ta danh hiệu đây? Hả Cẩu Đản?”
Thổ hào kia hiển nhiên nhận được nhiệm vụ bất ngờ đơn độc từ Cẩu Đản, nói tóm lại là có một đống ngân phiếu khống, ví dụ như: “Cho xưng hào!”, “Cho trang bị truyền kỳ!“. Sau đó để các người chơi làm đủ thứ chuyện, còn khi nào cho thì...
“Đương nhiên là có xưng hào, chi vương hắc long ta đây, chi chủ ma diễm, lừa ngươi khi nào chứ? Sau khi tìm được lãnh chúa Hạ Lạc Khắc, các ngươi muốn cái gì cũng có.”
Cẩu Đản nói, đi tới cổng sắt, lớn giọng:
“Chào ngươi! Có ai không? Có ai không?”
Cẩu Đản hô vài lần, các người chơi phía sau cũng hô theo, lần này có gần 100 người đi theo Cẩu Đản, chất đầy những con bọ cánh cứng.
Các người chơi và Cẩu Đản hô một hồi, liền có mấy yêu tinh và một quái bùn nhão đi tới, quái bùn nhão kia toàn thân mặc lễ phục đen, nhìn qua rất giống quản gia.
“Các ngươi là ai?”
Quái bùn nhão kia vừa nói vừa cảnh giác nhìn xem đám người ngoài cửa sắt và hắc long Cẩu Đản:
“Búp bê hắc long? Lại là quảng cáo sao? Chúng ta không chắc về sữa bữa sáng, không chắc có sữa hắc long, các ngươi về đi.”
Rất hiển nhiên, quái bùn nhão hiểu lầm các người chơi và hắc long Cẩu Đản.
“Chờ chút, chúng ta không phải đến chào hàng sữa ăn sáng, chúng ta đến tim tiểu thư Lỵ La.”
Y Phù Lâm nhìn thấy quái bùn nhão và yêu tinh định quay người bỏ đi, vội vàng hô.
“Tìm tiểu thư Lỵ La? Các người có thiệp mời không?”
Quái bùn nhão kia lễ phép hỏi.
“Hả, đó là gì?”
Hắc long Cẩu Đản sửng sốt, trực tiếp hỏi.
“Vô ý quá, tiểu thư Lỵ La đã nói, bất kể ai đến cũng sẽ không tiếp, trừ khi có thiệp mời.”
Quái bùn nhão nói với Y Phù Lâm và các người chơi:
“Xin hãy về đi, các vị, bất luận là các ngươi có chuyện gì, có phải là đến chào hàng hay không, tiểu thủ Lỵ La sẽ không tiếp các ngươi đâu.”
“Chúng ta tới đây là vì an nguy thế giới lòng đất!”
“Đúng, đúng, mau để chúng ta gặp tiểu thư Lỵ La đi.”
“Chúng tôi khác với những người khác, chúng tôi không phải người bình thường!”
“Chúng ta biết hát, nhảy, rap...”
“Lăn! Luật sư cảnh cáo!”
Quái bùn nhão vừa nói xong, các người chơi nhao nhao hô lên, quái bùn nhão kia cũng không để ý đến các người chơi, mà trực tiếp thoải mái rời đi, tuy nhiên hắn khi hắn nghe được một cái tên, hắn vội vàng dừng lại.
“Chúng ta đến đây vì lãnh chúa Hạ Lạc Khắc, xin cho chúng ta gặp tiểu thư Lỵ La! Tiểu thư Lỵ La biết lãnh chúa Hạ Lạc Khắc.”
Người la lên chính là Y Phù Lâm, cô biết Lỵ La biết Hạ Lạc Khắc, đồng thời rất thích Hạ Lạc Khắc.
Rất hiển nhiên, cô ta đã làm đúng.
“Lãnh chúa Hạ Lạc Khắc? Là thượng vị ác ma sao? Ái chà, các người không nói sớm, lãnh chúa Hạ Lạc Khắc nói gì sao? Tiểu thư của chúng ta rất quan tâm đến chuyện của Hạ Lạc Khắc lãnh chúa.”
Quái bùn nhão kia vừa nói, vừa tranh thủ mở cửa.