Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất

Chương 287: Chương 287: Lãnh chúa biến mất




Editor: Wave Literature

“Mau đốt lửa nấu cơm.”

“Chuẩn bị doanh trại!”

“A! Tại sao ta lại có nhiệm vụ phải đi gác đêm?!”

“Nhiệm vụ gác đêm không tốt sao, vừa treo máy vừa lên diễn đàn khoác lác, hoặc là ngươi trực tiếp dứt khoát đi ngủ, tỉnh ngủ thì trả nhiệm vụ rồi nhận thưởng, ta muốn nhiệm vụ gác đêm mà còn không được nhận.”

“Ta muốn ra ngoài thám hiểm!”

Các người chơi cũng không vì đi đến cuối thông đạo mà phải vội vàng, đương nhiên bọn hắn chú ý tới cử động khác thường của NPC, ví dụ như lãnh chúa Hạ Lạc Khắc ngây người cả nửa ngày đối với cái vách tường to lớn kia.

Mà bức tường trước mặt, không chỉ có Hạ Lạc Khắc ngẩn người, còn có Vu Yêu Học Bá.

“Hạ Lạc Khắc đại nhân.”

Học Bá đối mặt với bức tường trước mắt, nhín xem biểu lộ suy tư của Hạ Lạc Khắc bên cạnh:

“Ngài đã sớm...”

“Đừng hỏi, hỏi là ta đã sớm biết.”

Hạ Lạc Khắc quay đầu nhìn Học Bá, nói:

“Ngươi cần tiếp tục học tập, Học Bá, hợp đồng kéo dài một năm như thế nào?”

“Hạ Lạc Khắc đại nhân, đây không phải là vấn đề hợp đồng, đối với di sản này...”

Học Bá lại nói chưa xong, Hạ Lạc Khắc nói theo:

“Di sản? Di sản gì?”

“A?”

“Nơi này không có di sản gì cả, nơi này là tài sản riêng của thành chủ Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất.”

Hạ Lạc Khắc chắc chắn nói.

“Bây giờ, mang tài sản riêng của ta qua đây.”

Học Bá nghe được mệnh lệnh của Hạ Lạc Khắc, nhanh chóng để các người chơi mang pho tượng và cái rương qua.

Sau đó dưới sự chỉ huy của Hạ Lạc Khắc, đám người đem pho tượng và rương qua, đặt ở vách tường trước mặt chỗ đường cùng, phải mất rất nhiều thời gian mà ma lực.

Bình Quả đương nhiên nhìn thấy động tác của đám người Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất, chỉ có điều Bình Quả không hiểu bọn hắn đang làm gì, chẳng lẽ việc đầu tiên cần làm là quay lại sao?

“Hạ Lạc Khắc đại nhân, ngài thật sự là một thiên tài, từ khi nào mà ngài nhìn ra rằng bọn dã thú kia tới để tìm di sản chứ? Hơn hết nó thực sự là một thiết kế liền mạch, ai có thể nghĩ rằng những dã thú kia lại có huyết thống thân thuộc với La Cơ Lãng Khai Mễ đại ác ma chứ?”

Khi các người chơi đang bận rộn dựng pho tượng lên, Bố Lỗ không ngừng nói chuyện trong đầu Hạ Lạc Khắc.

“Huyết thống gần gũi? Cuối cùng là lai loại nào, mới có thể để cho huyết thống của một thượng vị ác ma vấy bẩn thành một dã thú chứ? Trong nhận thức của ta, La Cơ Lãng Khai Mễ đại ác ma có thể là thượng vị ác ma.”

Hạ Lạc Khắc nói với ngữ điệu “Ngươi bị ngu sao?”

“Hời, không phải quan hệ máu mủ sao? Chuyện này không phù hợp trong sách võ thuật.”

Hạ Lạc Khắc không trả lời vấn đề của Bố Lỗ, mà chạy đến vách tường trước mặt, đồng thời đặt tay lên vách tường, trong miệng lẩm bẩm.

Ngôn ngữ cổ đại ác ma?

Học Bá đứng bên cạnh dễ dàng nghe được ngôn ngữ mà Hạ Lạc Khắc nói, nhưng đa số là không nghe rõ, xem như Học Bá cũng có một nơi trống cho kiến thức có liên quan.

Về phần các người chơi, đương nhiên là tung ra các file tán thưởng và giận run việc chó tính kế, âm thanh và sự biểu lộ.

Nhưng Hạ Lạc Khắc nhanh chóng dùng uy áp khiến bọn hắn vào kịch bản.

Kèm theo ma lực của Hạ Lạc Khắc và vịnh xướng, từng đường cong phù văn ma pháp bắt đầu xuất hiện trên vách tường, cùng lúc đó, trên pho tượng đối mặt với vách tường, cũng bắt đầu xuất hiện đường cong ma pháp.

Tất cả mọi người há hốc mồm nhìn cảnh tượng trước mặt, mà pho tượng kia phát ra tiếng vang ầm ĩ, dường như là sống lại, giơ cái rương to lớn trong tay lên, sau đó “phịch” một tiếng, đạp vào vách tường trước mặt.

Phù văn ma pháp trận trên rương bắt đầu phát ra ánh hào quang chói sáng, khi cái rương kia nện vào vách tường, vách tường bắt đầu sụp đổ, cũng không phải do nện mà ra, giống như là do chìa khóa mở ra vậy.

Cũng với vách tường liên tục đổ sụp, đằng sau vách tường, một vòng xoáy to lớn màu đỏ, xoáy theo chiều kim đồng hồ, thỉnh thoảng lại có tiếng lẩm bẩm trầm thấp từ trong vách tường, và ngọn lửa màu đỏ đằng sau đang trêu chọc bức tường, nhưng cũng chưa thực sự có ngọn lửa xuất hiện ra từ bức tường đổ sụp, cảm giác này giống như là:

“Đây là TV trong trò chơi sao? Bên trong là xoáy nước lớn sao?”

“Không không không, so với xoáy nước lớn, nó giống như Quái kỳ vật ngữ cửa vào thế giới khác hơn và âm thanh này, đơn giản giống nhau như đúc, lát nữa ta nhất định phải đăng một bài viết lên diễn đàn.”

“Chờ chút, kịch bản kết thúc rồi sao?”

“Lão Hạ đâu?”

“Lão Hạ?”

Các người chơi trò chuyện một lúc, đột nhiên phát hiện một vấn đề quan trọng, đó chính là Hạ Lạc Khắc “Lãnh chúa NPC” không thấy đâu nữa, mà bọn hắn sở dĩ có thể nói chuyện ở đây một cách điên cuồng, cũng chính là lí do này, không có uy áp của Hạ Lạc Khắc, các người chơi không bị hạn chế hành động.

Bầu không khí đột nhiên trầm xuống, tất cả mọi người nhìn nhau, Học Bá cũng đứng hình.

Dã thú Bình Quả thậm chí cũng nghe được nhịp tim và tiếng thở của mình, hắn nhìn “Ác ma chi môn” trước mặt, đây là hắn vừa mới đặt tên, không biết sau đó xảy ra chuyện gì nữa.

“Kịch bản đầu voi đuôi chuột à, chẳng lẽ không cho chúng ta vào sao?”

Có người chơi nhấn tay vào “Ác ma chi môn”, nhưng cũng không có tường đổ để vào, các người chơi cũng rối rít bắt chước, không có chút cảm giác e ngại với thứ trước mặt.

Sau khi bọn hắn thử đủ mọi cách nhấn vào “Ác ma chi môn” để đi vào đó, đang định rời đi để thám hiểm, hoặc là đối thoại với đám NPC, khi phát động một kịch bản mới, trong đầu bọn hắn hiện ra một nhiệm vụ.

(Tên nhiệm vụ: Đường về.)

(Miêu tả nhiệm vụ: Hạ Lạc Khắc đại nhân cần các ngươi lập tức trở về Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất, nhớ kỹ là đen pho tượng và rương trở về đó, đó là tài sản riêng của Hạ Lạc Khắc.)

(Mục tiêu nhiệm vụ: Mang theo tài sản riêng của Hạ Lạc Khắc đại nhân về Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất.)

(Phần thưởng nhiệm vụ:...)

- --

Hạ Lạc Khắc đại nhân...

Hạ Lạc Khắc đại nhân..

Bên trong một vùng tăm tối, Bố Lỗ không ngừng kêu gọi xung quanh, nhưng lại không thấy Hạ Lạc Khắc đáp lại, cũng không phải Hạ Lạc Khắc lười trả lời, mà ngay cả cảm ứng cũng rất xa vời, ngoại trừ có ma lực kết nối, Bố Lỗ không cảm thấy Hạ Lạc Khắc tồn tại, thật giống như, Hạ Lạc Khắc thật sự biến mất khỏi thế giới này.

Trái tim của thành dưới đất trong bóng tối, trầm tư, lãnh chúa biến mất, một đám các người chơi không thể khống chế, chỉ có cung ứng ma lực là vẫn còn, chứng minh rằng Hạ Lạc Khắc đại nhân chưa chết, mà tại một không gian đặc biệt nào đó, thậm chí có thể cắt đứt liên lạc của hạch tâm thành dưới đất với lãnh chúa.

Tình hình thật quá đỗi kỳ lạ.

Làm sao bây giờ?

Bố Lỗ suy nghĩ một lúc, ban bố nhiệm vụ:

(Tên nhiệm vụ: Chuẩn bị chinh phục, chuẩn bị chiến đấu.)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.