Mai Xuyên Khốc Tử cùng Sylvanas, hai người nhanh chóng kéo xác chiến binh 3 cùng thi thể Á Sắt, lao tới căn cứ được mở bởi những người chơi trong sào huyệt của nhện.
Bên trong cứ điểm có mười mấy người chơi đang ăn thịt nhện, vừa để phục hồi sức mạnh thể lực tiện thể nói chuyện phiếm.
Nhìn thấy hai người vô cùng lo lắng đang lại gần, nhất là nhìn thấy khuôn mặt bị trúng tên của Á Sắt, một đám người phát ra tiếng cười ha ha:
“Cười cái gì mà cười, con Cẩu Đầu Nhân này đã chết đi sống lại một lần, sau đó là một loại quái vật, một loại lạ, đều chưa thấy qua, đoán chừng là có BOSS, tranh thủ thời gian gọi người, ta đi đến diễn đàn để gửi bài.”
Sylvanas bị các người chơi xung quanh cười nhạo đỏ mặt, liền nói một hơi như vậy, sau đó liền nằm trên đất, rõ ràng là đang ngoại tuyến, đi vào diễn đàn đăng bài viết đi.
Mọi người nghe nói có quái vật chưa bao giờ thấy xuất hiện, nhanh chóng hò hét nhau đến xem, Mai Xuyên Khốc Tử liền mang theo những người chơi về phía hang động có nhiều quái vật lạ kia.
Hang động bên trong lít nha lít nhít quái vật, vậy nên người chơi tụ tập số lượng ngày càng đông.
Đây là sào huyệt của nhện. Bên trong rất nhiều các loại bạch cốt được tích lũy trong thời gian dài, thậm chí một tháng quá, các người chơi cũng cống hiến không ít bạch cốt, bây giờ bị Bồi Căn giáo sư lợi dụng đặt Vong Linh quân đoàn ở bên trong cái hang này.
Các người chơi chưa ai thấy qua trận chiến này, những cái bạch cốt nham hiểm kia trông thật đáng sợ, đây là trăm phần trăm cảnh tượng thật của nhện dưới lòng đất, bất ngờ nhìn thấy nhiều bạch cốt tụ tập lại một chỗ, mắt ánh lên màu xanh, mười mấy người người bọn hắn ai cũng có chút hốt hoảng.
Hốt hoảng vậy, nhưng không ai muốn chạy trốn, cuối cùng cũng có tình huống lạ vậy trong trò chơi, vừa nhìn có thể biết liền, không chừng là kịch bản bị giấu,nhiệm vụ ẩn.
Sợ thì sợ, nhưng không phải có mười mấy người chơi cùng một chỗ sao, mà chỉ là trò chơi mà thôi, sợ cái gì!
Ở ngoài kia mấy trung sĩ cũng phát hiện mấy người chơi này, há miệng to cùng tiếng xương cốt răng rắc tiến về phía những người chơi.
“Ngọa Tào! Hù chết người!”
“Cái này thật sự là loại trò chơi trực tuyến kinh dị?”
“Làm nhanh lên, ai đi đánh quái!”
Các người chơi không cùng bàn giao với trung sĩ, lúc đó một bầy hò hét ầm ĩ, thậm chí còn có người nằm hẳn xuống, có vẻ như bị dọa đến ngoại tuyến.
Tổng số trung sĩ là năm người, trong tay không có vũ khí, chỉ là lấy xương sườn hoặc đá trên mặt đất làm vũ khí, cứ như vậy hướng người chơi lao đến là bộ xương của Khủng Lang, trong mồm vẫn còn răng sắc nhọn,đây là một loại hình thú của trung sĩ, so với hình người thì loại trung sĩ động vật này đáng sợ hơn.
Tuy nhiên những người chơi đã được trang bị đầy đủ, có áo giáp, có tấm khiên và vũ khí, mặc dù từng sợ hãi về hình dạng của trung sĩ, nhưng dù sao cũng có mười mấy người cùng một chỗ tăng thêm lòng dũng cảm, cùng đối diện với năm trung sĩ.
Các người chơi cùng tiến lên, hướng về phía đám trung sĩ chém một trận lung tung.
Động tĩnh của trận chiến rất nhanh thu hút sự chú ý của các trung sĩ khác, càng ngày càng nhiều trung sĩ kéo đến.
Các người chơi cảm thấy tình hình không ổn, đã vội vã gọi mọi người chạy cùng nhau.
Vào lúc này, trên diễn đàn, một bài đăng của người chơi bắn cung [Sylvanas] đăng bài [Quái vật xuất hiện trong sào huyệt nhện! Người chơi nhanh tiến lên!]. Bài viết cũng ngay lập tức bùng nổ trong diễn đàn.
Phản ứng dây chuyền là những người chơi vẫn đang làm việc trong ngục tối của vương quốc Vĩnh Hằng một lần nữa được phái đi, ngoài những người chơi không trực tuyến, còn có một vườn hoa cho người chơi bên ngoài.
Các người chơi lần lượt đi ra, lưu lại bốn cái NPC trong thành phố ngầm.
Huấn luyện viên mới Mạc La Tư đã có cơ hội đến tiệm thợ rèn, đi qua cửa, nói chuyện trong một ngày, dù sao toàn bộ thành phố ngầm này, người có bộ óc bình thường chỉ là hắn, thợ rèn Tân Ba và thợ mộc vừa mới tới Mộc Pháp Sa.
Ngay cả một người đang nằm trên giường, mỗi ngày bị người chơi nhổ nước bọt quấy rối, cũng bình thường hơn những yêu tinh kia.
Hai gã người lùn sắt đen, một con địa tinh, trong lúc cấp bách đã dành một chút thời gian ngồi trong lò rèn, mỗi người một chén huyết tinh trà hoa cúc, một phần mousse chân nhện đất, nhìn về qua đám yêu tinh hùng hổ rời đi, mọi người buông một tiếng thở dài nhẹ nhõm:
Vương quốc Vĩnh Hằng lại có một ngày yên bình.
“Chém giết! Chém giết hết!”
Hầu như mỗi người chơi được bao quanh bởi một hoặc hai trung sĩ, ngày càng nhiều trung sĩ bắt đầu xuất hiện.
Khi những người chơi của vương quốc Vĩnh Hằng chuyển sang nhiệm vụ khác, sau khi đến hang ổ của nhện, mười người chơi ban đầu ở sào huyệt nhện đã bị trung sĩ cho ra ngoài, cộng với những người chơi khác trong tổ nhện. Tại thời điểm này, tất cả người chơi đã bị trung sĩ buộc phải ra ngoài.
Theo sát là trận chiến khốc liệt giữa người chơi và quân đoàn trung sĩ!
Mặc dù các người chơi đã chiến đấu dũng cảm, nhưng họ đã nhanh chóng lui xuống.
Không phải là không thể đánh bại, mặc dù các trung sĩ này số lượng nhiều nhưng hầu hết trong số họ không có áo giáp và vũ khí, ngay cả khi đánh người chơi cũng chỉ cầm xương tay hay nắm tay búa của người chơi, có chút răng dã thú, căn bản làm biên giới không cho những người chơi lại gần.
Nguyên nhân tại sao các người chơi bị thua trận chủ yếu là vì họ không muốn chiến đấu.
Ngươi nói rằng phải chịu rất nhiều rủi ro khi chiến đấu với những người lính này, nếu bị bao vây bởi nhiều trung sĩ, mà không thể chạy, uổng công trang bị đồ một thân.
Điều quan trọng nhất là tình hình vẫn chưa được biết,ở đây nhắm mắt giết quái,không có uy tín, không có tiền, không có chiến lợi phẩm. Ngươi muốn giết một cái có phần thưởng, có danh vọng và có thể tuôn ra tiền, các người xem như Thiên Thiên cái gì cũng nguyện ý!
Những người chơi nhanh chóng thoát khỏi trận chiến với các trung sĩ, bọn họ quay lại và chạy, những trung sĩ này cũng không chạy thoát khỏi bọn chúng.
Những nhóm trung sĩ kia cũng không truy đuổi các người chơi, sau khi những nhóm người chơi cùng trốn chạy, bọn hắn đi loanh quanh trong cái sào huyệt của nhện.
Các người chơi tụ tập lại một chỗ rồi điểm danh, ngoài những người bị trung sĩ đánh bầm mặt mũi thì cũng không có ai thương vong.
“Tình huống gì đây? Đây có phải là?”
“Ra BUG?”
“Muốn mở bản đồ mới sao?”
“Có phải ai phát động một kịch bản mới?”
Các người chơi tranh luận ầm ĩ làm rõ tình huống trước đó, cũng không có ai muốn quay lại đánh nhau với những con trung sĩ.
Lúc này, đột nhiên một cơn gió thổi ra từ hang động âm thanh như thể huýt sáo, ma lực đen bắt đầu ngưng tụ từ mọi hướng, ngưng kết về phía lối vào của tổ nhện.
Các người chơi chưa từng thấy qua cảnh tượng đặc biệt như vậy, từng người một với đôi mắt mở to, bất ngờ với cảnh tượng kì lạ trước mắt.
“Ngọa Tào, hiệu ứng đặc biệt này quá mạnh!”
“Hiệu ứng phim Hollywood do tổ trâu chế tác.”
“Nhất định ai đã đi phát động kịch bản?” Sylvanas, các ngươi có phải đang tìm cái gì tốt?
“Ngươi có thể im lặng để ta nhìn kịch bản?”
Một đám người chơi líu ríu nói không ngừng, ma lực màu đen cũng bắt đầu ngưng tụ, trở thành một người mặc áo choàng đen, nhưng không nhìn rõ được người đàn ông trong chiếc áo choàng, chỉ có thể nhìn thấy áo choàng đen bên trong, hai nhóm ánh sáng xanh đỏ xuyên qua lớp áo.
“Các phàm nhân hèn mọn bé nhỏ, các ngươi dám thách thức ác ma từ vực sâu!”
Giọng nói của ác ma từ vực thẳm trầm thấp, mơ hồ khàn khàn, giống như âm thanh bị nhốt trong hộp phát ra.
Trước mắt là một người đàn ông mặc áo choàng với chữ “Ta là BOSS”, không khí lại sôi nổi, những người chơi trước mặt hắn một lần nữa nói chuyện đinh tai nhức óc:
“Này--!!! Đây là BOSS thứ nhất sao? Như vậy người thứ hai thì sao?”
“Đó là một vấn đề lớn, có vẻ như sau khi đánh bại Ramo khủng khiếp, ta lại muốn cứu thế giới một lần nữa.”
“Ta chết cười, các ngươi điêu, ta cũng đã sớm nói với các ngươi gặp cái gì đó để kích hoạt kịch bản.”
“Hiệu ứng ra sân của BOSS đang làm rất tốt, đáng tiếc duy nhất là các cảnh xung quanh có thể được hoàn thiện nếu chúng là các hiệu ứng đặc biệt.
“Một đoàn trung sĩ, không phải là vong linh thiên tai?”
“Đánh như thế nào? Đánh như thế nào? BOSS này chiến đấu như thế nào?”
“Thoát trang bị ra trước, đưa trước một đợt, nhìn xem lại kĩ năng.”
“Ta sẽ ngoại tuyến sớm, các ngươi đừng khai hoang nhanh như vậy, có thế chờ ta một chút chứ?”
“Ngươi yên tâm đi, lần trước Ramo đều đánh mấy ngày mới tới, BOSS này nhìn còn cẩu thả hơn Ramo, không biết có thế đánh qua được không, hoặc là chỉ là kịch bản BOSS để chúng ta nhìn một chút mà thôi.”
“Ngọa Tào nói rất có lý, BOSS này dường như cao hơn nhiều.”
Những người chơi bắt đầu nói chuyện dữ dội trước mặt “Bùi Mã Nặc La Tư Căn”, còn những người khác bắt đầu cởi áo giáp và cởi quần.
Bùi Mã Nặc La Tư Căn ngây người nhìn tình hình trước mặt rồi một hòn đá nhỏ đụng vào hắn, “Bùi Mã Nặc La Tư Căn” nghiêng đầu sang chỗ khác rồi nhìn về phía hòn đá lao tới, hắn ta thấy Hạ Lạc Khắc, người đã sử dụng ma pháp tàng hình,lúc ẩn lúc hiện nhìn hắn nói với khẩu hình miệng:
“Làm nhanh lên! Làm nhanh lên!”
“Bùi Mã Nặc La Tư Căn “ lúc này mới kịp phản ứng, tiếp tục dùng giọng nói vừa rồi nói:
“Ta là Bùi Mã Nặc La Tư Căn, ta đến hủy diệt những con sâu bọ của thế giới, các ngươi căn bản--không đáng nhắc tới!”
Sau bài phát biểu như vậy,Hạ Lạc Khắc phối hợp với một chút uy lực nhẹ ở bên cạnh, để người kia không thể nào động đậy, cảm giác bị cuốn vào kịch bản, buộc phải di chuyển.
“Bùi Mã Nặc La Tư Căn” trên tay bắt đầu tập hợp một nhóm ma lực đen sau đó tập hợp thành một chùm ánh sáng đen, lao về phía người chơi.
Nhóm người chơi chưa kịp phản ứng gì, chùm sáng đen đã xuất hiện ở phía trước, rồi một bóng dáng cao lớn đột nhiên xuất hiện giữa những người chơi, đôi cánh quỷ đen khổng lồ mở ra, ma lực làm tất cả người chơi bị che khuất trong đó, chùm tia đen lập tức chạm vào hàng rào ma thuật, tạo ra ánh sáng vô cùng chói lọi cùng hiệu ứng âm thanh.
Hạ Lạc Khắc giơ tay lên, dáng người vô cùng hùng vĩ, thần sắc kiên định, hướng về phía các người chơi hô lớn một tiếng:
“Tới gần ta! Các con dân của vương quốc Vĩnh Hằng! Ta sẽ cho các ngươi sự che chở!”