Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất

Chương 244: Chương 244: Tên ta là Tiểu Hoàn Tử




Editor: Wave Literature

Tại công trường nào đó Lâm Đông Thành, các công nhân vất vả, đang đội nón an toàn dời gạch, và các cự nhân đội nón an toàn đang bận rộn.

Tại cổng công trường, treo một bảng hiệu to--(Công ty TNHH khai phát đất đai tỷ lệ phát sinh nguy hiểm cao)

Khắp nơi đều thấy được quảng cáo:

(An toàn là trên hết, không đội mũ bảo vệ là không có tiền bồi thường)

(Đơn vị này đã đạt được một quan hệ đối tác toàn diện với bệnh viện trung ương phải chết.)

(Đơn vị đang thi công, 24h thi công, có nhiều quấy rầy, có gan thì đánh ta đi)

Mỗi khi những công nhân kia ngẩng đầu nhìn những câu nói mang đầy tính tiêu chí này, đều sẽ tự giác kiểm tra an toàn của công việc có chuẩn bị kỹ hay chưa.

Tiểu Hoàn Tử mặc áo khoác màu cà phê, nhìn công trường bận rộn trước mắt, kéo áo khoác của mình, bên cạnh hắn, là tiểu yêu tinh đầu hơi thấp, hắn là trợ thủ của Tiểu Hoàn Tử, gọi là Hoa Sinh.

“Hoa Sinh, nhìn công trường này, ngươi phát hiện gì không?”

Tiểu Hoàn Tử hút một hơi gậy Urani, đôi mắt thâm thúy tràn đầy những đồ vật trí tuệ.

“Biện pháp an toàn của công trường này được thực hiện rất tốt, tỉ lệ cao sẽ không xảy ra vấn đề, phương diện an toàn này gần đây ở Lâm Đông Thành cũng rất căng.”

Sau khi Hoa Sinh nói xong, nhìn thấy Tiểu Hoàn Tử duỗi ngón tay ra, chỉ vào một người cách công trường không xa, một Cẩu Đầu Nhân đang dùng xe nhỏ kéo kim loại, nói”

“Ngươi nhìn xem, đó là gì.”

“Một cây sắt, cây sắt có thể cố định kết cấu!” Hoa Sinh nheo mắt lại.

“Không không không, ta nói cái gì khiêng cây sắt đó?”

“Là bả vai!”

“Bả vai của ai?”

“Một công nhân kiến trúc!”

Hoa Sinh tin tưởng nói xong, Tiểu Hoàn Tử hút một hơi gậy Urani, trong mũi phát ra tiếng hừ hừ bực bội:

“Kia là một Cẩu Đầu Nhân, đầu đội các ký hiệu màu lục đặc biệt, mới đây tất cả nghi phạm, đều có ký hiệu màu lục đặc biệt này trên đỉnh đầu, mà cũng có cá biệt là Cẩu Đầu Nhân.”

“Tiểu Hoàn Tử! Ngài phát hiện điểm mù!”

Hoa Sinh lộ vẻ mặt mừng rỡ nhìn Tiểu Hoàn Tử.

Tiểu Hoàn Tử hút một hơi gậy Urani, muốn nói gì thì đều nhịn, ngay lúc này, một hamster mập đội nón an toàn chạy đến, vừa thở hồng hộc vừa nói với Tiểu Hoàn Tử:

“Thật sự vô ý quá, đội trưởng Tiểu Hoàn Tử, trên công trường có chút bận rộn, ta vừa nghe nói ngài tới, trước tiên chạy đến đây ngay, để ngài đợi lâu rồi.”

“Không có gì, ta chủ yếu là đến điều tra chút chuyện.” Tiểu Hoàn Tử, chỉ chỉ Cẩu Đầu Nhân phía trước đang vất vả làm việc, hỏi:

“Cẩu Đầu Nhân kia là ai? Mặc dù đã nghe nói trước đó, Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất tìm được phương pháp để Cẩu Đầu Nhân trở nên lý trí, nhưng Cẩu Đầu Nhân tại Lâm Đông Thành vẫn là lần đầu làm việc.”

“Đúng vậy, quả thức rất kỳ lạ.” Quản đốc hamster gật đầu nói:

“Ngay từ đầu Cẩu Đầu Nhân kia đến nộp đơn, ta cự tuyệt, nhưng hắn nói hắn không muốn tiền lương, liền nghĩ thêm học chút kỹ thuật, ta suy nghĩ người trẻ có tiền đố suy nghĩ như thế không nhiều lắm, Cẩu Đầu Nhân là Cẩu Đầu Nhân, sắp xếp hắn dời gạch, chính là đầu chó có to quá, đội nón an toàn là làm việc ngày đêm không nghỉ.”

“Học kỹ thuật dời gạch?” Tiểu Hoàn Tử nhíu mày, đồng thời hoài nghi nhìn quản đốc hamster, ghi chép vào sổ của mình.

“Ngài đừng nhìn ta với ánh mắt ấy, ta thật sự không có ý muốn nghiền ép Cẩu Đầu Nhân, là Cẩu Đầu Nhân kia đưa ra yêu cầu không cần tiền lương, học nhiều kỹ thuật.” Quản đốc hamster tranh thủ thời gian làm sáng tỏ:

“Tuy nhiên hắn làm việc rất hiệu quả.”

“Ta biết rồi, ta hỏi thăm Cẩu Đầu Nhân kia một chút.” Tiểu Hoàn Tử ngồi xuống bên cạnh công trường, hamster kia chạy lại chỗ Cẩu Đầu Nhân đang dời gạch hô:

“Âu Thực Mâu, ngươi qua đây một chút, đội trưởng đội phòng vệ Lâm Đông Thành tìm ngươi.”

Cẩu Đầu Nhân nghe được tiếng kêu của quản đốc hamster, để gạch trên tay xuống, lờ đờ đi đến, vừa đi vừa nói một mình, phần lớn nhân viên tạp vụ lắc đầu, xì xào bàn tán:

“Ai chà, bi thảm rồi đây,

Lại bị đội phòng vệ để mắt đến, vốn đang đang thấy Cẩu Đầu Nhân này rất buồn cười.”

“Dù sao cũng là Cẩu Đầu Nhân, xem như là Cẩu Đầu Nhân có lý trí, nhưng có phải là bình thường khi nghe từ đội phòng vệ?”

“Cũng là, nghĩ như vậy cũng không xấu, bất quá vẫn là rất thảm, may mắn quá kém.”

Những nhân viên tạp vụ xì xào bàn tán khác nhau, Âu Thực Mâu Cẩu Đầu Nhân đi lại nói:

“Khốn nạn...May mắn của ta như thế, vậy mà đội phòng vệ đến tìm ta, ta phát động nhiệm vụ bất ngờ à...”

Tiểu Hoàn Tử dựa theo trực giác nhạy bén của hắn, ghi lại câu nói này vào sổ ghi chép, sau đó hắn nhìn Cẩu Đầu Nhân trước mắt nói:

“Ta là đội trưởng đội phòng vệ xử lý dân sự của Lâm Đông Thành, Tiểu Hoàn Tử, ngươi là Cẩu Đầu....”

Tiểu Hoàn Tử chưa dứt lời, Cẩu Đầu Nhân trước mắt đột nhiên bật cười “Phốc phốc”, sau đó dường như cảm thấy cười lớn tiếng như thế trước mặt Tiểu Hoàn Tử là không lễ phép, Âu Thực Mâu tranh thủ nghẹn lại, toàn thân run lên.

“Ngươi cười gì đó?” Hoa Sinh bên cạnh không khách khí quát lớn:

“Nói ngươi là Cẩu Đầu Nhân chẳng lẽ là sai sao?”

“Không, ta không cười, ta đã trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, không biết cười.” Đầu chó Âu Thực Mâu vì nén cười đã vặn vẹo đến mức độ nhất định, hắn nói:

“Ngài nói tiếp đi ạ.”

“Ngươi có phải đến từ Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất?”

Tâm trạng Tiểu Hoàn Tử có chút không thoải mái, nhưng vẫn phải điều tra.

“Không sai.” Âu Thực Mâu gật đầu nhẹ, rất phối hợp.

“Vẫn còn rất nhiều người các ngươi đến Lâm Đông Thành sao?”

“Có hơn 1000 người.” Âu Thực Mâu nói.

“Các người tới đây làm gì?”

Tiểu Hoàn Tử lại hỏi, nhưng lần này Âu Thực Mâu không trả lời, hắn sửng sốt nửa ngày, rốt cuộc hỏi một câu:

“Chờ chút, nhiệm vụ này vẫn hỏi như vậy, không có phần thưởng sao?”

“Phần thưởng? Ngươi muốn phần thưởng gì?”

Hoa Sinh húng ác quát lớn Âu Thực Mâu:

“Đội trưởng chúng ta hỏi gì ngươi trả lời đó!”

“Này, đừng hung ác như thế.” Tiểu Hoàn Tử cản Hoa Sinh quát lớn, hắn suy nghĩ, Âu Thực Mâu dù sao cũng là người của Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất, lại không trái với pháp luật Lâm Đông Thành, dưa theo phương pháp thô bạo dĩ vãng, rất hiển nhiên không quá phù hợp.

Tiểu Hoàn Tử, lấy ra một khối ma thạch từ thẻ ma thạch không dùng được, sau đó đưa lên trước mặt Âu Thực Mâu:

“Đây là phần thưởng cho dân thành thị tốt, hiện tại người thành thật nói cho ta biết, về sau vẫn còn phần thưởng.”

Âu Thực Mâu trừng to mắt nhìn ma thạch như một cục vàng, tranh thủ cầm ngay, sau đó nói:

“Chúng ta tới chơi! Ta nói là, chúng ta tới làm người mạo hiểm, Công hội Người mạo hiểm khu phố cổ, chúng ta, sau khi nhận các loại nhiệm vụ, vẫn có buôn bán, ngươi có nhiệm vụ gì đó đều có thể tuyên bố!”

Âu Thực Mâu một mạch nói xong, Tiểu Hoàn Tử tranh thủ ghi chép lại (Khu phố cổ) (Công hội Người mạo hiểm) các loại từ mấu chốt này, Hoa Sinh có chút thần sắc lo lắng, dù sao khu phố cổ là một nơi đáng sợ như vậy, chỉ nghe thôi mà thể xác, tinh thần đã thấy khó chịu.

Âu Thực Mâu rất nhanh chóng bàn giao rất nhiều, nhưng đều không phải tin tức gì đó quan trọng, ví dụ như hắn là Công hội Nhà trẻ Hoa Hoa Xuân Điền gì đó, hội trưởng Bắt Rễ Bảo, là lão Ngưu cao.

Mọi việc như thế, nhưng khi bị hỏi đến “Người của ngươi có phạm tội lớn ở Lâm Đông Thành không?” “Các ngươi tại sao lại học toán hoặc là các khoa học tự nhiên khác?” “Vì sao khi bị bắt, rất nhiều người biến mất?” Khi vấn đề lớn như vậy, Âu Thực Mâu lắc đầu, hoàn toàn không biết.

Hoặc là nhịn nửa ngày, sau đó xuất hiện một câu:

“Chết tiệt, cái này cũng không được?”

Sau đó nhanh chóng lắc đầu không biết.

Tiểu Hoàn Tử biết chuyện không đơn giản như vậy, dựa vào thường ngày, hắn trực tiếp mang Cẩu Đầu Nhân này về đội phòng vệ thẩm vấn, nhưng Cẩu Đầu Nhân dù sao cũng là người dân Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất, vô cớ mang hắn đi, sẽ khiến vấn đề càng thêm nghiêm trọng.

Đương nhiên, nếu như có lời nói trái với pháp luật Lâm Đông Thành, thì đó là chuyện khác.

Sau khi nghe được một đống vấn đề lớn, Tiểu Hoàn Tử xác nhận trong thời gian ngắn sợ là không có thu hoạch, nên lưu lại địa chỉ Âu Thực Mâu, sau đó nói một câu, để hắn sau này hối hận vạn phần:

“Nếu như người hoặc các bạn ngươi có chuyện gì muốn báo, có thể đến đội phòng vệ tìm ta, đây là địa chỉ, yên tâm, tin tức hữu dụng đều có thù lao.”

Nói xong, hắn cầm một khối ma thạch bỏ vào tay Âu Thực Mâu, trước khi đi nói một câu:

“Nhớ kỹ, ta là đội trưởng đội phòng vệ xử lý dân sự của Lâm Đông Thành, Tiểu Hoàn Tử.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.