Editor: Wave Literature
Độc nhất vô nhị, thật sự, ngàn đêm: Trò chơi chó dẫn chương trình chết tiệt, tranh thủ thời gian đổi mới video)
(Tiểu Phì Nguyên: Trọng điểm là “Trước mặt mọi người:)
(Nam Phong đi bắc: Dời gạch trong hiện thực, trong trò chơi cũng dời gạch, tại Vương quốc Vĩnh Hằng cũng dời gạch, đến Lâm Đông Thành cũng dời gạch...Như vậy, rốt cuộc học sử dụng máy xúc nhà ai mạnh?)
(Mèo 33 đầu: Thiên thọ, Thánh nhân Dây Gai Đen trước cách diễn đạt của chu thiên hiển thánh!)
(Hi Nhĩ Ngõa Na Tư: Ai tiếp đón khoản keo kiệt, gãy chân? Đăng nhập là bị đánh!)
...
Bài post của Mai Xuyên Khốc Tử vẫn được nhiều người ủng hộ như trước đây, ngoại trừ Mai Xuyên Khốc Tử, vẫn còn các người chơi khác ví dụ như (Bì Bì Gâu nơi hoang phế) của công hội <<Long tộc>>, (Cơm đĩa tam tiên) của <>, những người chơi này cũng đăng bài tiến công chiếm đóng, đồng thời thừa cơ hội đó thu nhận người.
Hạ Lạc Khắc quan sát trên diễn đàn, sau đó quan sát trong game, phát hiện những người chơi này, vô cùng thích lấy công hội làm đơn vị hoạt động tiến hành trò chơi.
Khi tiến vào Lâm Đông Thành, cũng lấy mỗi công hội là đơn vị.
Dựa vào lời nói của Bố Lỗ, chính là:
“Dù sao cũng là sinh vật, ở trong game cũng phải tìm đến tổ chức tài năng cố gắng sinh sống, cách chơi công hội sẽ là cách chơi chủ yếu về sau.”
Hạ Lạc Khắc lúc đầu cũng không nghĩ rằng cách chơi công hội lại quan trọng như vậy, nhưng dựa vào tình hình hiện tại, đúng là càng quan trọng hơn, ví dụ như tăng thêm giá?
- --
Khi các người chơi Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất, bắt đầu tràn vào Lâm Đông Thành, tiến hành thời khắc khai hoang kiếp sống của họ, những cư dân kia ở Lâm Đông Thành, cũng ít nhiều đã chịu sự ảnh hưởng.
Trong đó, chịu ảnh hưởng nhiều nhất, là một dã thú kiên cường tên là Tiểu Hoàn Tử.
Hắn không phải chủ quán hay gì đó, hay là thủ vệ đại sảnh cổng dịch chuyển của Lâm Đông Thành, thậm chí hắn chưa gặp mặt các người chơi khác, hắn là tiểu đội trưởng dự bị của thành chủ Lâm Đông Thành, phụ trách yêu cầu giúp đỡ không khẩn cấp của các cư dân Lâm Đông Thành, trợ giúp nếu có thể.
Đơn giản mà nói, giống như người phụ trách án dân sự.
Tiểu Hoàn Tử vài hôm nay hơi mệt.
Bởi vì rất nhiều cư dân Lâm Đông Thành đến tìm sự trợ giúp, lúc đầu vấn đề không có gì quá lớn, có vấn đề gì thì giải quyết thôi!
Nhưng trong quá trình giải quyết vấn đề, gặp quá nhiều chuyện không thể tưởng tượng được.
Ví dụ như:
Có một quái bùn nhão phẫn nộ mang theo một yêu tay bị kẹt chân tay trong người hắn đến tìm đội phòng vệ, Tiểu Hoàn Tử nhận ra quái bùn nhão kia là một chủ quán trà lân cận đại sảnh cổng dịch chuyển, trong nhà có ba nhân khẩu, đều là quái bùn nhão, chi phí trong thời gian qua tương đối nhỏ.
Liền gặp được yêu tinh nửa trên không mặc gì, mặc quần cộc lớn, trên đầu có các ký hiệu cổ quái, miệng bị nhét vải, nhìn khắp 4 phía, quái bùn nhão kia nói ra:
“Đội trưởng! Chính là người này, đến tiệm của ta và nói hắn muốn xin việc, mỗi ngày làm việc 20h, ta thấy hắn khi đến nộp đơn toàn thân còn mặc áo giáp, vũ khí, nhìn qua thể diện khá là hứa hẹn. Hôm nay là ngày đầu hắn đi làm, ăn mặc như này thì không có gì, lại còn ăn sạch bếp của ta, ngươi biết ăn xong hắn nói gì không?”
“Nói gì?” Tiểu Hoàn Tử cau mày, hỏi.
“Chết tiệt, mô hình này giống thật quá!” Quái bùn nhão phẫn nộ hô:
“Không chỉ như thế, hắn còn khắc đầy công thức toán học tà ác trong phòng bếp của ta! Thật sự đáng sợ! Quán trà của ta không thể mở được nữa! Ô ô ô ô!”
“Công thức toán học tà ác?”
Tiểu Hoàn Tử vừa dứt lời, quái bùn nhão lấy ra một đá cầu kim tinh, sau đó hình ảnh hiện ra, đủ loại các đề toán học, dùng bùn đất làm nguyên liệu nấu ăn viết đầy vách tường.
“Ô ô ô ô!”
Yêu tinh đỉnh đầu có văn tự màu lục kia giãy giụa, xem ra hắn muốn nói chuyện.
Tiểu Hoàn Tử cho người cầm đống vải trong miệng hắn, nhưng quái bùn nhão lo lắng nói:
“Đội trưởng, hay là đừng lấy ra, tên này tràn ngập ác ý, thần kinh không bình thường!”
“Không được, đây dù sao cũng là chuyện dính đến tà ác, ta nhất định phải điều tra rõ ràng.”
Sau đó có người lấy đống vải trong miệng yêu tinh kia ra,
Yêu tinh ấy lập tức cười lớn:
“Lão tử buồn cười quá, thiệt lập cứt chó gì đó, từng cái một, hai lần hai là bốn, ba lần ba là chín, lũ khốn các người không thả ta ra, ta sẽ niệm phương trình thứ nguyên!”
“Nhanh! Nhét vải vào miệng hắn!”
Toàn đội phòng vệ giật nảy mình vì sợ yêu tinh này, mọi người cuống cuồng chặn họng yêu tinh này lại, thật sự quá đáng sợ!
Đáng sợ nhất không phải chuyện này, mà là lúc có người nói”
“Tên này nhìn qua giống người của Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất phải không? Ngươi nhìn đỉnh đầu hắn xem...”
Chữ “Đỉnh” chưa nói xong, phù hiệu trên đỉnh đầu xanh lục của hắn biến mất dạng, sau đó hắn té xỉu.
Tiểu Hoàn Tử không rõ chuyện gì xảy ra, nhưng liên quan đến chuyện khủng khiếp như thế, nhất định phải tử hình, mà là công khai tử hình, ra lệnh cho người nhốt yêu tinh này lại, ngày mai chờ chấp hành hình phạt, lấy điển hình.
Nhưng chuyện quái dị nhất, chính là đêm hôm qua, không thấy yêu tinh ấy nữa, chỉ còn lại một cái quần cộc nhét vào miệng hắn trên mặt đất.
Ngục giam hoàn toàn không bị tổn hại, cũng không có hang dưới đất, điều này khiến Tiểu Hoàn Tử không khỏi rùng mình.
Đây là một trong những sự kiện quái lạ mà thôi, quái dị nhất, điển hình nhất, những vụ còn lại, ví dụ như “Vụ án tự dưng bị chửi rủa” “Vụ án giam giữ học đồ” “Vụ án ý đồ ăn cắp té xỉu” “Án về việc giai đoạn trước đầu tư ma thạch, sau ba tháng bán hàng đa cấp hồi lại 300 ma thạch” “Ta lạc đường không có tiền về nhà, có thể cho ta mượn 500 ma thạch về nhà không” “Hiện tại là ăn cướp, không có hình thức liền đợi đến...Cây cỏ? Phong hào?” “Chào ngươi, Tát Đán sẽ phù hộ ngươi, muốn mua vật kỷ niệm của Tát Đán không?”, những vụ án như vậy.
Nhiều vụ án an ninh trật tự không đáng sợ lắm, đáng sợ là rõ ràng nghi phạm đang ở trước mắt, nhưng một giây sau đã không thấy tăm hơi!
“Bọn hắn cứ như là biến mất vào hư không vậy!”
“Không phải vẫn còn vũ khí, trang bị ở đây sao?”
“Không, bọn hắn đào hang đấy!”
“Ban đầu bọn hắn cứ ngất xỉu như vậy, đập đầu xuống đất phịch một tiếng, sau đó khi mọi người không chú ý thì mất tiêu, mọi người hiểu hông?”
...
Mỗi người bị hại đến tìm sự trợ giúp, cũng không cách nào miêu tả được chuyện gì xảy ra, nhưng người gây hại cho họ biến mất tiêu.
Tiểu Hoàn Tử không thể tưởng tượng được, hành nghề mấy chục năm nay, chưa từng gặp vụ án nào khó giải quyết như này!
Hắn hít một hơi gậy Urani, phủ thêm chút phong ấn màu cà phê, đội mũ lên, đi ra ngoài, hắn quyết định, trên đường đi chủ động tìm đám tâm thần kia.
Nhìn xem cái thành phố này, cuối cùng là đang xảy ra chuyện gì.