Gia Đình Cực Phẩm Cha Cường Hãn Con Trai Thiên Tài Mẹ Phúc Hắc

Chương 289: Chương 289: Cô nên tỉnh mộng!




Edit: Lavender - Blue

Nghe Hi Hi nói, Lâm Tử Lam cảm giác đặc biệt thoải mái.

Nhìn Hi Hi “Cám ơn bảo bối!”

Nói xong, Lâm Tử Lam hôn lên mặt Hi Hi.

Cảnh này, trông rất đẹp.

Mặc Thiếu Thiên, Lâm Tử Lam, Hi Hi.

Một nhà ba người.

Thật hạnh phúc.

Ngay cả Lâm Tử Lam chưa lập gia đình đã có con, nhưng lần đính hôn này, cũng đặc biệt long trọng.

Cảnh Thần ở một bên nhìn, nhìn Lâm Tử Lam, khẽ cười, thật lòng chúc Lâm Tử Lam hạnh phúc!

Vậy mà lúc này, Cảnh Thần nhìn bên đối diện, thấy Trần Mặc cùng vợ chưa cưới, thấy ánh mắt của Trần Mặc, Cảnh Thần liền không nhìn hướng đó nữa.

Khóe miệng treo lên nụ cười, mặc dù là cười, nhưng là, người có lòng có thể nhìn ra, Cảnh Thần cười gượng.

Từ Từ lôi kéo Cảnh Thần, “Về sau, tớ cũng muốn có lễ đính hôn như vậy!”

Nghe lời Từ Từ nói, Cảnh Thần cười “Được, tìm cấp trên cực phẩm của cậu, có lẽ có chút cơ hội!”

“Thôi đi, tớ mới không cần!” Từ Từ nói.

Nhớ tới tên cấp trên cực phẩm đó, Từ Từ liền không nhịn được lắc đầu.

Cấp trên cực phẩm đó, không phải người bình thường có thể chịu đựng được .

Ngay sau đó, bánh kem được cắt xong, người dẫn chương trình nói vài lời, lúc này, công khai trêu đùa Mặc Thiếu Thiên “Mặc tổng, mặc dù ngài cùng Lâm Tử Lam Lâm tiểu thư coi là đính hôn, nhưngtrước đây, ngài có từng cầu hôn hay không?” Người dẫn chương trình cười hỏi.

“Ta đã cầu hôn rồi!” Mặc Thiếu Thiên thẳng thắn thừa nhận.

“Như vậy thì không được, Mặc tổng, trước mặt chúng tôi ngài nên cầu hôn lần nữa!” Người dẫn chương trình trêu đùa nói. Cùng mọi người có cảm giác này.

Sau đó, nhìn Lâm tử Lam hỏi, “Lâm tiểu thư, Mặc tổng có cầu hôn với cô sao?” Người dẫn chương trình hỏi.

Lâm Tử Lam suy nghĩ một chút, sau đó mở miệng cười“Không có!”

Không có?

Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam, ánh mắt nhìn cô, Lâm Tử Lam lần nữa lắc đầu, khóe miệng mang theo một chút ý cười, không có!

Mặc Thiếu Thiên mới biết, người phụ nữ này là cố ý!

“Mặc tổng, Lâm tiểu thư nói không có, ngài xem một chút, ngài có phải hay không nên cầu hôn trước mặt chúng tôi?” Người dẫn chương trình hài hước nói.

Mặc Thiếu Thiên ngẩn người, sau đó suy nghĩ một chút, ngay sau đó nhếch miệng lên cười, “Không thành vấn đề!”

Không có vấn đề gì?

Mười lần cũng không có vấn đề gì!

Lúc này, Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam, cởi bỏ áo khoác của mình, chỉ mặc một cái áo sơ mi, đường cong càng thêm hấp dẫn, hoàn mỹ, Hi Hi lập tức bước tới, thay cha cầm áo khoác, lúc này, Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam, “Tử Lam, em đồng ý lấy anh chứ?”

Nói xong, Mặc Thiếu Thiên chợt quỳ một gối xuống.

Lâm Tử Lam vốn chỉ là muốn cùng Mặc Thiếu Thiên đùa giỡn, không ngờ Mặc tổng làm thật.

Nhưng vào giờ phút này, Lâm Tử Lam nhìn người đàn ông đang quỳ một chân trước mặt mình, trong lòng không khỏi cảm động, cùng yêu thương.

“Gả cho anh…anh sẽ làm em cả đời cũng”Tính” phúc!” Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam, đặc biệt chân thành nói.

Những lời này, làm cho người ở đây, bao nhiêu người cảm động.

Mặc Thiếu Thiên từ trước tới nay đều là xì căng đan không ngừng, coi như cùng Nhược Tình được chú ý nhiều năm như vậy, cũng không có tồn tại đến lúc kết hôn, mà giờ phút này, Mặc Thiếu Thiên thế nhưng đối với một người phụ nữ quỳ xuống cầu hôn!

Điều này thật không thể ngờ!

Lâm Tử Lam mặc lễ phục màu trắng, đứng trước mặt Mặc Thiếu Thiên, đẹp vô cùng.

Dĩ nhiên, cô tuyệt đối không có nghe được ý tứ câu ”Tính” phúc của Mặc Thiếu Thiên!

Lúc này, Lâm Tử Lam nhìn Mặc Thiếu Thiên, gật đầu “Em đồng ý!”

Nghe vậy, Mặc Thiếu Thiên cười, đứng dậy, bước tới, giây sau, Mặc Thiếu Thiên ôm lấy Lâm Tử Lam, hướng về phía môi của cô liền ấn xuống một nụ hôn.

Nếu để cho anh lần nữa cầu hôn.

Như vậy, anh cũng nên nếm ngọt ngào.

Nhìn bọn họ ôm hôn, Diệp An Nhiên đứng ở cuối cùng cách đó không xa, nhìn bọn họ, đôi mắt giống như có cái gì, vô cùng căm ghét.

Lâm Tử Lam!

Cô nhất định sẽ hối hận!

Cầu hôn xong, một tràng vỗ tay nồng nhiệt vang lên, Mặc Thiếu Thiên ôm Lâm Tử Lam,nói mấy câu với quan khách, người dẫn chương trình lúc này mới bỏ qua cho bọn họ, sau đó nói một câu.

Sau đó, mọi người mới tản đi, bắt đầu dùng tiệc.

Cảnh Thần cùng Từ Từ từ đầu đến cuối không có tách ra, mặc dù có người nghĩ đến bắt chuyện, nhưng hai người chỉ cười, sau đó uống chút rượu tìm cớ rời đi.

Chỉ có Hoa Hồng, ngồi trong góc, ăn mấy thứ linh tinh, uống sâm banh, nhìn xung quanh.

Thế giới của cô cùng các mối quan hệ không liên quan nhiều.

Mà Hi Hi, cùng Mặc lão lúc nói chuyện xong, khuyên Mặc lão, Mặc lão dù ngoài miệng không buông tha, nhưng trên mặt lại dần dần hòa hoãn hơn nhiều.

Lúc này, Mặc Thiếu Thiên cùng Lâm Tử Lam, hướng người khác mời rượu, hai người cũng không quên tạo nên một sự khác biệt, cãi nhau.

“Lâm tiểu thư, nhìn anh cầu hôn với em, có phải hay không đặc biệt có cảm giác thỏa mãn?” Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam nói.

Lâm Tử Lam mặt phớt tỉnh gật đầu , “Có! Nếu như anh lúng túng một chút, em sẽcó cảm giác thỏa mãn hơn!”

Nghe được lời Lâm Tử Lam nói, Mặc Thiếu Thiên khóe miệng cũng ngoắc ngoắc, “Em yên tâm, anh sẽ cho em ”Tính” phúc , rất”Tính” phúc!” Mặc Thiếu Thiên cười nói.

Mặc Thiếu Thiên cố ý nhấn mạnh đến từng chữ này, Lâm Tử Lam mới phát hiện, ý tứ Mặc Thiếu Thiên muốn nói.

Nhìn hắn y phục bộ dáng hả hê cười, ngươi lam trừng mắt nhìn hắn, “Sắc lang!”

“Đây là dạy dỗ em!” Mặc Thiếu Thiên nói.

Trước mặt nhiều người như vậy Mặc Thiếu Thiên hướng Lâm Tử Lam cầu hôn!

Mặc tổng cũng muốn bỏ ra một chút giá cao đi!

Lâm Tử Lam nhìn Mặc Thiếu Thiên, sau đó khóe miệng cong lên không biết làm thế nào, lại hạnh phúc cười.

Lúc này, có người đi tới, mời một ly rượu, Lâm Tử Lam cũng uống một chút.

Nhưng mới vừa uống vào trong miệng, có chút khó chịu!

Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam “Em làm sao vậy?”

Lâm Tử Lam lắc đầu “Không có gì, chỉ là lâu rồi không uống, có chút không quen!” Lâm Tử Lam nói.

Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam, khóe miệng cười “Em thế nhưng cũng có không thích ứng được gì đó!”

Lời mặc dù nói như vậy, Mặc Thiếu Thiên lại hỏi, “Như thế nào? Có muốn uống một ly rượu đỏ hay không?” Mặc Thiếu Thiên nhớ, Lâm Tử Lam có thể uống rượu đỏ!

Lâm Tử Lam cười “Không có chuyện gì!”

Mặc Thiếu Thiên gật gật , không có nói cái gì nữa.

Chỉ là Lâm Tử Lam cảm giác, không biết chỗ không thoải mái.

Nhưng cũng không nói cho Mặc Thiếu Thiên biết, không muốn anh lo lắng.

Lâm Tử Lam nhìn Mặc Thiếu Thiên “Chuyện đó, em. . . . . .em đi nhà vệ sinh một lát!” Lâm Tử Lam nói.

Nghe được Lâm Tử Lam nói, Mặc Thiếu Thiên nhìn cô “Anh đi cùng em!”

Nhìn Mặc Thiếu Thiên bộ dạng khẩn trương, Lâm Tử Lam cười “Em đi nhà vệ sinh mà thôi, anh đi làm gì, nhiều người như vậy, chúng ta không thể cứ thể hiện tình cảm như vậy! Lâm Tử Lam cười nói.

“Anh đợi em, em lập tức trở lại!” Lâm Tử Lam nói.

Nghe Lâm Tử Lam nói, Mặc Thiếu Thiên gật đầu “Uh!”

Vì vậy, Lâm Tử Lam đi về phía nhà vệ sinh.

Mặc Thiếu Thiên nhìn bóng dáng của Lâm Tử Lam, mặc dù cô nói không có việc gì, nhưng anh vẫn có chút lo lắng, nhìn khắp bốn phía, cuối cùng, trong một góc thấy được Hoa Hồng.

……………………………..

Trong nhà vệ sinh.

Lâm Tử Lam đi vào, đứng ở trước gương, hai tay đặt trên đầu, không nói được cảm giác kỳ lạ.

Có chút không thoải mái, có chút chóng mặt.

Lâm Tử Lam buồn bực lắc đầu , thử để cho mình tỉnh táo lại, vậy mà lúc này, Lâm Tử Lam mở mắt, lại thấy trong gương thêm một người.

Diệp An Nhiên!

Diệp An Nhiên đứng ở sau lưng Lâm Tử Lam, một thân lễ phục màu đen, môi đỏ mọng, nhìn ra, giống yêu quái.

Diệp An Nhiên nhìn Lâm Tử Lam, nhếch miệng lên cười nhạt.

“Làm sao cô ở chỗ này?” Lâm Tử Lam nhìn Diệp An Nhiên hỏi, lúc này Diệp An Nhiên, làm cho cô có cảm giác rất không thoải mái, cảm giác bầu không khí ớn lạnh.

“Lâm Tử Lam, giấc mộng của cô, đến lúc cô nên tỉnh rồi!” Diệp An Nhiên ở sau lưng Lâm Tử Lam, bên tai của cô, nói gằn từng chữ.

Cảm giác không thoải mái đó, càng ngày càng rõ ràng.

Lâm Tử Lam còn muốn nói gì đó, nhưng đột nhiên cảm thấy chóng mặt nằng nề, trước mắt dần mờ đi.

Lúc này, Diệp An Nhiên chợt vươn tay, Lâm Thử Lam liền hôn mê bất tỉnh.

Diệp An Nhiên nhìn Lâm Tử Lam, khóe miệng lạnh lùng nâng lên nụ cười lạnh.

Lâm Tử Lam!

Giấc mộng của cô, đến lúc nên tỉnh rồi!

Diệp An Nhiên vừa muốn động thủ, lúc này, chợt trong tai nghe nghe nói gì, thời gian không còn nhiều, Diệp An Nhiên cũng cho là quá lâu, lập tức mang Lâm Tử Lam đi. . . . . .

... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ....

Hoa Hồng cùng Mặc Thiếu Thiên đàm phán một lát, cuối cùng, trao đổi điều kiện thành công, để ý tới Lâm Tử Lam.

Nghĩ tới điều kiện của Mặc Thiếu Thiên, Hoa Hồng vô cùng vui vẻ, cuối cùng chấp nhận làm vệ sĩ.

Sau đó, Hoa Hồng đi vào nhà vệ sinh, không một bóng người.

Hoa Hồng cau mày, Mặc Thiếu Thiên nói cô đi vệ sinh, thế nào lại không có ai?

Đang suy nghĩ, Hoa Hồng thấy đồ vật trên mặt đất.

Từ nhiều năm nay cẩn thận cùng nhạy cảm, Hoa Hồng bước tới, nhặt đồ vật trên mặt đất lên.

Là một chiếc khuyên tai.

Nếu như Hoa Hồng nhớ không lầm, cái này là của Lâm Tử Lam!

Lúc cô trang điểm , Hoa Hồng từng thấy.

Mặc dù không phải nhìn thấy là không quên được, nhưng khuyên tai này, Hoa Hồng nhớ rất rõ!

Vậy mà, hiện tại lại ở đây. . . . . .

Điều này nói lên cái gì, Hoa Hồng không phải là không hiểu!

Sau đó, Hoa Hồng đẩy từng cánh cửa nhà vệ sinh, cũng không có Lâm Tử Lam.

Hoa hồng vừa nghĩ, lập tức xoay người chạy ra ngoài.

Bên ngoài vẫn như cũ náo nhiệt.

Hi hi đang cùng Mặc lão nói gì đó, lễ đính hôn cũng sắp xong rồi, ông ngoại không đến , Hi Hi cũng có chút lo lắng.

Vốn là muốn ông ngoại đến giúp bé đối phó với Mặc lão , nhưng bây giờ lại không đến!

Ngay lúc này, Hoa Hồng đi ra, Mặc Thiếu Thiên thấy Hoa Hồng, Hoa Hồng không nói gì, nhưng nhìn sắc mặt của cô, Mặc Thiếu Thiên cũng biết đã xảy ra chuyện!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.