Lúc này , thư ký của Mặc Thiếu Thiên bước vào phòng giải khát .
Vô tình nàng thấy Tử Lam nhìn vào phòng giám đốc trông có vẻ rất tò mò , liền nói với Tử Lam " Hôm nay cũng thật kỳ quái , Mặc tổng cũng ít khi nổi giận như vậy ? "
Nghe xong Tử Lam sững sờ , không ngờ nàng sẽ nói như vậy . Theo Tử Lam nhận thấy , Mặc Thiếu Thiên là một người rất phúc hắc , có thể phát hỏa như vậy xem ra cũng thật hiếm có .
Tử Lam uống một hớp nước " Đúng vậy á , tôi cũng không ngờ hắn lại có thể phát hỏa lớn như vậy ? "
Thư ký lắc đầu một cái " Mổi tuần vào ngày thứ 6 , tính khí Mặc Tổng điều trở nên không tốt như vậy ? "
" Tại sao ? " Tử Lam chăm chú lắng nghe , nàng muốn biết lý do gì khiến hắn trở nên như thế !
Thư ký cầm ly cà phê đưa lên môi uống muộn chút lại tiếp tục nói " Bởi vì mỗi khi đến thứ 6 Mặc tổng sẽ phải trở về Mặc gia một chuyến ."
Tử Lam cau mày suy nghĩ ...Muốn hỏi thêm chút thông tin nhưng không hỏi được .
Nói xong thư ký cũng nhanh chân xoay người đi mất ..không nói thêm gì nữa .
Lưu lại một mình Tử Lam đứng đó , không hiểu ..
Bên trong phòng làm việc....
Mặc Thiếu Thiên đứng nhìn ngoài của sổ , môi mỏng mím chặt , ánh mắt u buồn nhìn về phía xa xa , đôi mắt hắn thâm thúy , tĩnh mịch , cô đơn .Thật sâu dưới đáy mắt ẩn chứa hàng ngàn hàng vạn hận ý !
Mỗi lần nhận được điện thoại Cung Ái Lam gọi đến , Mặc Thiếu Thiên nhịn không được nổi giận .
Bởi vì , buổi tối hắn lại phải về cái nhà chết tiệt kia !
Ở Mặc gia có một quy định , mỗi tuần phải về nhà ít nhất một ngày , đây là quy củ ai cũng phải tuân theo .
Những người sinh sống trong căn nhà đó lại không bao giờ hoan nghênh sự hiện diện của hắn , mà hắn cũng thật sự không thích căn nhà kia , nhưng phải tuân theo quy cũ trở về .
Tám giờ tối..
Xe Mặc Thiếu Thiên xuất hiện ngay cổng biệt thự Mặc gia..
Hắn mới vừa bước vào cửa , bên trong không khí lập tức thay đổi , mới vừa rồi còn tiếng nói tiếng cười ngay thời điểm nhìn thấy Mặc Thiếu Thiên, không khí lập tức hạ thấp xuống .
" Ơ , mọi người nhìn xem một chút , Mặc tổng của chúng ta trở lại rồi ..."Người vừa mới lên tiếng là Mặc Thiếu Quần , hắn là tam thiếu gia nhà họ Mặc , là em cùng cha khác mẹ với Mặc Thiếu Thiên.
Mặc gia có 3 con trai và một đứa con gái .
Lão đại Mặc Thiếu Vân đã kết hôn , có một con trai tên là Mặc Vũ . Lão nhị Mặc Thiếu Thiên , lão tam Mặc Thiếu Quần , tứ muội Mặc Lưu Ly .
Mặc Thiếu Vân , Mặc Thiếu Quần và Mặc Lưu Ly điều do Cung Ái Lam sinh ra , Mặc Lưu Ly hiện tại đang du học bên Mỹ ,ba người bon họ điều là anh em ruột với nhau .
Mặc Thiếu Thiên chẳng qua chỉ là một đứa con riêng mà thôi !
Ở Mặc gia , trừ quản gia sẽ ân cần hỏi han hắn mấy câu , Mặc Thiếu Thiên chẳng qua chỉ là công cụ kiếm tiền cho cái gia đình này , căn bản hắn không được hoan nghênh.
Hắn cũng không thích trở về cái gia đình thối nát này , không muốn liên quan đến dòng họ Mặc này , nếu như hắn không phải còn một việc chưa được hoàn thành , chỉ sợ cả đời này Mặc Thiếu Thiên cũng sẽ không bao giờ bước về cái nhà này dù chỉ một phút giây .
Đối với sự chăm chọc của Mặc Thiếu Quần , Mặc Thiếu Thiên không thèm để ý đến , hắn là một người ngu dốt không đáng để bận tâm , nếu như Mặc Thiếu Thiên chấp nhứt so đo thì là hắn cố tình hạ thấp trí thông minh của bản thân .
Mặc Thiếu Thiên đi thẳng một hơi đến trước mặt Mặc Ân Thiên , không cam tâm tình nguyện mở miệng gọi một tiếng " Cha ! "
Mặc Ân Thiên ngồi thẳng lưng trên ghế Salon , nhàn nhạt trẳ lời " Ân "
Cung Ái Lam ngồi sát bên Mặc Ân Thiên nhưng Mặc Thiếu Thiên giả vờ như không nhìn thấy .
Cung Ái Lâm cũng không thèm để ý tới , bà đối với tính cách của Mặc Thiêu Thiên dường như cũng dưỡng thành thói quen rồi .