Hôm nay là sinh nhật Vũ, Quỳnh đã thức dậy thật sớm để làm cái bánh kem hình trái tim để tặng cậu ấy. Nó vô cùng hồi hộp vì hôm nay sẽ quyết
định sẽ tỏ tình với Vũ.
Nhưng vừa đến lớp nó đã thấy có rất nhiều bạn nữ đang tặng quà cho Vũ rồi. Trong số đó có cả Hoa khôi của trường
có nữa. Nó thấy tim mình nhói, Quỳnh không vào lớp, nó bỏ ra phía dãy
phòng học ở sau. Nó đi lang thang thì đụng phải một người.
- RẦM !!
- Á. Cái bánh của tôi. Híc..Làm sao đây . - Quỳnh nhìn vào cái bánh kem đang dẹp lép.
- Mình xin lỗi. - Giọng nói rất quen thuộc. Là Vũ. - Cậu không sao chứ.
- À. Quỳnh bối rối. - Không.. Không sao.
- Mình xin lỗi đã làm hư cái bánh của cậu. Mình sẽ đền cho cậu cái khác nhé.
- Kh.. không cần đâu.. Thật ra thì… thì.. - Mặt Quỳnh đỏ như gấc.
- Có chuyện gì vậy ? Vũ thắc mắc.
- Thật ra thì bánh này là mình làm để.. để.. tặng cậu đó. - Mặt Quỳnh không thể nào đỏ hơn nữa.
- Thật không ? -Vũ lên tiếng.
Quỳnh khẽ gật đầu.
- Có phải là cậu thích tớ không ?
Quỳnh gật đầu, nó cúi gầm mặt không dám ngước lên nhìn Vũ vì bây giờ mặt nó nóng ran.
- Tốt quá rồi - Vũ thở phào.
- Là sao ? - Quỳnh nhìn Vũ khó hiểu.
- Um... - Bây giờ tới lượt Vũ đỏ mặt. - Thật ra mình cũng thích Quỳnh từ
lâu rồi nhưng không dám nói, mình sợ Quỳnh không thích mình.
Nhìn Vũ bối rối đáng yêu vô cùng, Quỳnh khẽ mỉm cười.
- Vậy Quỳnh đồng ý làm bạn gái Vũ nha ?
Quỳnh khẽ gật đầu. Hai người bối rối, đỏ cả mặt.
- Thôi mình vào lớp đi - Vũ lên tiếng.
- Ừ.
Gần đó có một người chứng kiến toàn bộ sự việc, cậu ta nắm chặt nắm đấm, gương mặt thật đáng sợ.
...
- Sao 2 người lại vào lớp chung với nhau thế ? - Vân thắc mắc.
- Ah..um..
- Có chuyện gì mà mày ấp úng vậy ? Nói đi. - Vân sốt ruột.
- Um.. Vũ.. vừa tỏ tình với tao.. -Quỳnh thẹn thùng.
- THẬT HẢ !?
- Mày nhỏ tiếng lại đi !! - Quỳnh bịt miệng nhỏ bạn lại.
- Um. Chuyện thế nào. Kể tao nghe đi. Lãng mạn không ?!?
- Không. Không như tao hay mơ tí nào cả
Rồi Quỳnh kể lại cho Vân nghe. Vân có vẻ rất vui cho con bạn, nhưng thật ra thì Vân đang rất buồn.
...
Quỳnh bước vào căn phòng của Huy. Không còn ngạc nhiên như lần đầu vào
đây, lần này nó hơi sợ hãi, và đề phòng. Quỳnh bước vào phòng, không
thấy Huy đâu, nó nhìn ngang nhìn dọc.
- Sao không có ai vậy ta ? - Nó lầm bầm.
- NÈ - Một giọng nói vang lên làm nó giật nảy người. Thì ra là Huy. - Làm gì mà giật mình vậy hả? Định ăn trộm gì sao
- Ăn nói cho cẩn thận. Tôi chỉ là sợ cậu lại giở trò gì thôi.
- Trò gì là trò gì ? Mà sao không gọi tôi là thiếu gia.
- Ah. Quên. Sorry Thiếu gia - Quỳnh cười trừ - Vậy thì bắt đầu học nha thiếu gia.
Rồi hai đứa bắt đầu học.
- Mà nhìn cậu to lớn vậy mà chỉ mới học lớp 10 thôi hả ? - Quỳnh ngạc nhiên.
- Um - Huy cười thầm.
- Bị lưu ban hả ? - Quỳnh tò mò.
- Không có.
- Lạ nhỉ. Nhìn mặt cậu phải lớn hơn hoặc bằng tuổi tôi thôi chứ, sao lại mới học lớp 10 vậy ta ? - Quỳnh thắc mắc.
- Nè nhiều chuyện quá. Cô tới đây dạy học hay điều tra tôi hả? - Huy bực mình.
- Được rồi, xin lỗi thiếu gia. Vậy thì làm bài kiểm tra này trước đi, để tôi kiểm tra năng lực của cậu.
- Oke !!
Nửa tiếng sau, Quỳnh nhìn sang vẫn thấy tờ giấy của cậu ta trắng tinh.
- Này sao không làm đi.
- Khó quá không biết làm.
- Thiếu gia ơi, mấy bài này là cơ bản mà, sao lại làm không được chứ?
- Không biết thì không làm là đúng rồi, còn hỏi gì nữa .
- Ôi trời ơi! – “ Đầu óc ngu si tứ chi phát triển”- Quỳnh nói nhỏ trong miệng.
- Nè !! Lầm bầm cái gì đó.
- HẢ !? Không có gì. Vậy thì bây giờ tôi sẽ hướng dẫn cậu giải từng bài một nhé thiếu gia.
- Um - Huy (lại) cười thầm.
Thế là Quỳnh bắt đầu giảng cho Huy từng bài một, hắn ngồi chống cầm nhìn
Quỳnh giảng bài rất là chăm chú. Nhưng thật ra hắn chẳng nghe giảng, rồi hắn nhìn Quỳnh và mỉm cười.