Kết thúc buổi học.
- Đây là bài tập ngày hôm nay, thiếu gia làm rồi bài nào không biết thì hôm sau tôi sẽ hướng dẫn.
- Ừm. Được rồi.
-Vậy tôi về đây !!
- Khoan. Tôi muốn hỏi một câu.
- Nói.
- Cô làm bạn gái tôi nha .
- Sax !! Điên à. - Quỳnh trừng mắt nhìn Huy.
- Điên gì mà điên - Huy quát.
- Tỏ tình tôi mà lên giọng vậy hả thiếu gia ?
- À..Thì.. trả lời đi.
- Thứ nhất tôi không thích có bạn trai nhỏ tuổi hơn đâu.(Nhầm rồi cưng) Thứ hai, tôi-có-bạn-trai-rồi.
- Vậy là từ chối đó hả ?
- Vâng thưa thiếu gia. Đơn giản vậy mà không hiểu à ?
- Vậy thì không tốt đâu !
- Có gì mà không tốt chứ ?
- Thì…- Huy cười bí hiểm- Trước sau gì cũng.. Mà thôi cô về đi. À, để tôi đưa về nha.
- Không làm phiền thiếu gia. Tôi có hẹn với bạn trai rồi - Rồi Quỳnh lè lưỡi trêu.
...
Hôm nay là ngày hẹn hò đầu tiên của Quỳnh và Vũ. Vũ đã hẹn nó trước khu vui chơi.
- Chết trễ rồi - Quỳnh vội vã chạy tới chỗ hẹn. Bỗng nó đụng phải một người - Á… - RẦM !!
- Xin lỗi.. Cậu có sao.. A Quỳnh.
- Vũ à !?
- Cậu có sao không - Vũ lo lắng.
- Không sao. Hì.
- Sao vội vậy. Đi đứng cẩn thận chứ.
- Um.. Tớ sợ cậu đợi lâu.
- Không sao. Thôi giờ qua ghế đá ngồi tí nha.
- Ừ.
Hai người tới cái ghế đá gần đó, dưới gốc cây xà cừ to nhất công viên. Tán lá rộng của cây xà cừ khiến cho những ánh nắng của buổi xế chiều không còn gắt nữa, mà chiếu những ánh tia nắng xuyên qua các tán lá, soi bóng trên sân, thật thanh bình.
- Hôm nay thời tiết thật đẹp - Quỳnh lên tiếng.
- Um. Cậu có muốn uống gì không?
-Không. Mình thích ăn kem hơn.
- Um. Vậy cậu chờ ở đây nhé tớ đi mua kem.
- Oke. Nhanh nha.
Rồi Vũ chạy đi mua kem, Quỳnh nhìn theo cậu bạn, khẽ mỉm cười. Quỳnh ngồi ngân nga hát một mình. Nó thấy có một người rất lạ gần đó, trời khá mát mẻ, không nắng lắm, không lạnh lắm, thế mà người đó lại “chơi” luôn một cây đen. Đội cái mũ lưỡi trai đen che gần nửa khuôn mặt, cái áo khoác đen có mũ trùm lên, cộng thêm đôi kính cũng đen nốt. Đôi khi hạ cái tờ báo xuống nhìn qua bên phía Quỳnh, nhưng khi thấy nó nhìn sang thì hắn ta( có lẽ là con trai, mà cứ cho là con trai đi) lại đẩy tờ báo lên. Quỳnh hơi thắc mắc nhưng cũng hơi sợ.
- Cậu ăn kem đi. - Vũ chìa cây kem ốc quế ra trước nặt Quỳnh.
-Cảm ơn cậu. Kem Sôcôla à? Sao cậu biết mình thích kem sôcôla vậy ?
-Mình đoán thôi. Do hồi bữa cậu làm bánh kem socola tặng mình đó.
-Thì ra là vậy. Cậu thông minh thật!- Quỳnh làm dấu number one và nháy mắt thật tinh nghịch với Vũ, khiến cậu bạn mỉm cười thật dễ thương.
Hai người cùng nhau ăn kem và nói chuyện rất vui vẻ, Quỳnh cảm giác có người đang nhìn mình.Bất giác Quỳnh nhìn sang chỗ người ao đen, anh ta lật đật kéo tờ báo lên ra vẻ đọc rất chăm chú.
Rồi hai người rủ nhau chơi mấy trò cảm giác mạnh trong công viên.
-Cậu có chắc là muốn chơi không vậy ? - Vũ e ngại nhìn Quỳnh.
- Đừng có khinh thường mình nhé, mấy trò này mình chơi hoài.
- OK. Vậy thì let’s go.
Khi hai người chơi hết các trò cảm giác mạnh thì trời đổ mưa.
- Mình vào kia trú mưa đi -
- Ừ.
Rồi Quỳnh và Vũ chạy vào một mái hiên gần đó trú mưa.
-Cậu có lạnh không?
-Không.. ẮC XÌ !!
-Vậy mà nói không?
Vũ cởi cái áo khoác của mình choàng qua cho Quỳnh
-Cảm ơn cậu.- Quỳnh mỉm cười. Nụ cười của cô ấy luôn làm Vũ phải cười theo.
Hai người đứng trú mưa và luyên huyên với nhau đủ chuyện trong tiếng mưa , tiếng gió và tiếng hắc xì của Quỳnh.
-Thôi tạnh mưa rồi, mình về thôi!
-Ừ.-Quỳnh vừa bước chân ra khỏi thì bị trượt ngã- Á !!
-Cậu có sao không?- Vũ vừa hỏi vừa đỡ Quỳnh dậy.
-Không sao.
-Cẩn thân tí nha, Đường trơn lắm.
-Cảm ơn cậu.Á !!
-Sao vậy
-Chân tớ đau quá.
-Chắc là trật chân rồi. Thôi, để tớ cõng cho. Lên đi.
- Thôi..
-Ngại gì chứ, sức khỏe là quan trọng nhất mà.Lên nhanh đi
- Ờ..
Quỳnh leo lên lưng Vũ, mặt đỏ ngần, bây giờ nó đang ở gần, rất gần Vũ.